yǐ dé fú shēng dào lǎo xián, qiě jiāng xīn jù nǐ xuán guān
已得浮生到老閒,且將新句擬玄關。
zì zhī qīng xìng lái wú jìn, shuí dào chún fēng qù bù hái
自知清興來無盡,誰道淳風去不還。
sān bǎi zhèng shēng chuán shì hòu, wǔ qiān zhēn lǐ zài rén jiān
三百正聲傳世後,五千真理在人間。
cǐ xīn zhōng dài xiāng féng shuō, shí fù dēng lóu kàn mù shān
此心終待相逢說,時復登樓看暮山。