yǒu mù míng ruò liǔ, jié gēn jìn qīng chí
有木名弱柳,結根近清池。
fēng yān jiè yán sè, yǔ lù zhù huá zī
風煙借顏色,雨露助華滋。
é é bái xuě huā, niǎo niǎo qīng sī zhī
峨峨白雪花,裊裊青絲枝。
jiàn mì yīn zì bì, zhuǎn gāo shāo sì chuí
漸密陰自庇,轉高梢四垂。
jié zhī fú wèi zhàng, ruǎn ruò bù zì chí
截枝扶為杖,軟弱不自持。
zhé tiáo yòng fán pǔ, róu cuì fēi qí yí
折條用樊圃,柔脆非其宜。
wèi shù xìn kě wán, lùn cái hé suǒ shī
為樹信可玩,論材何所施。
kě xī jīn dī dì, zāi zhī tú ěr wèi
可惜金堤地,栽之徒爾為。
yǒu mù míng yīng táo, de dì zǎo zī mào
有木名櫻桃,得地早滋茂。
yè mì dú chéng rì, huā fán piān shòu lù
葉密獨承日,花繁偏受露。
yíng fēng àn yáo dòng, yǐn niǎo qián lái qù
迎風闇搖動,引鳥潛來去。
niǎo zhuó zi nán chéng, fēng lái zhī mò zhù
鳥啄子難成,風來枝莫住。
dī ruǎn yì pān wán, jiā rén lǚ huí gù
低軟易攀玩,佳人屢回顧。
sè qiú táo lǐ ráo, xīn xiàng sōng yún dù
色求桃李饒,心向松筠妒。
hǎo shì yìng qiáng huā, běn fēi dāng xuān shù
好是映牆花,本非當軒樹。
suǒ yǐ xìng xiāo rén, céng wèi fá yīng fù
所以姓蕭人,曾為伐櫻賦。
yǒu mù qiū bù diāo, qīng qīng zài jiāng běi
有木秋不凋,青青在江北。
wèi wèi dòng tíng jú, měi rén zì yí zhí
謂為洞庭橘,美人自移植。
shàng shòu gù pàn ēn, xià qín jiāo gài lì
上受顧盼恩,下勤澆溉力。
shí chéng nǎi shì zhǐ, chòu kǔ bù kān shí
實成乃是枳,臭苦不堪食。
wù yǒu shì shì zhě, zhēn wěi hé yóu shí
物有似是者,真偽何由識。
měi rén mò wú yán, duì zhī cháng tàn xī
美人默無言,對之長嘆息。
zhōng hán hài wù yì, wài jiǎo líng shuāng sè
中含害物意,外矯凌霜色。
réng xiàng zhī yè jiān, qián shēng cì rú jí
仍向枝葉間,潛生刺如棘。
yǒu mù míng dù lí, yīn sēn fù qiū hè
有木名杜梨,陰森覆丘壑。
xīn dù yǐ kōng xiǔ, gēn shēn shàng pán báo
心蠹已空朽,根深尚盤薄。
hú mèi yán yǔ qiǎo, niǎo yāo shēng yīn è
狐媚言語巧,鳥妖聲音惡。
píng cǐ wèi cháo xué, wǎng lái hù qī tuō
憑此為巢穴,往來互棲托。
sì bàng wǔ liù běn, yè zhī xiāng jiāo cuò
四傍五六本,葉枝相交錯。
jiè wèn yīn hé shēng, qiū fēng chuī zi luò
借問因何生,秋風吹子落。
wèi zhǎng shè tán xià, wú rén gǎn shān zhuó
為長社壇下,無人敢芟斫。
jǐ dù yě huǒ lái, fēng huí shāo bù zhe
幾度野火來,風回燒不著。
yǒu mù xiāng rǎn rǎn, shān tóu shēng yī fà
有木香苒苒,山頭生一蕟。
zhǔ rén bù zhī míng, yí zhǒng jìn xuān tà
主人不知名,移種近軒闥。
ài qí yǒu fāng wèi, yīn yǐ diào qū niè. qián hòu céng yǐn zhě, shí rén wú yī huó
愛其有芳味,因以調麴糵.前後曾飲者,十人無一活。
qǐ tú huǐ fēng zhí, jiān yì wù cǎi duō
豈徒悔封植,兼亦誤采掇。
shì wèn shí yào rén, shǐ zhī míng yě gě
試問識藥人,始知名野葛。
nián shēn yǐ zī màn, dāo fǔ bù kě fá
年深已滋蔓,刀斧不可伐。
hé shí měng fēng lái, wèi wǒ lián gēn bá
何時猛風來,為我連根拔。
yǒu mù míng shuǐ chēng, yuǎn wàng qīng tóng tóng
有木名水檉,遠望青童童。
gēn zhū fēi jìng tǐng, kē yè duō méng lóng
根株非勁挺,柯葉多蒙籠。
cǎi cuì sè rú bǎi, lín cūn pí shì sōng
彩翠色如柏,鱗皴皮似松。
wèi tóng sōng bǎi lèi, dé liè jiā shù zhōng
為同松柏類,得列嘉樹中。
zhī ruò bù shèng xuě, shì gāo cháng jù fēng
枝弱不勝雪,勢高常懼風。
xuě yā dī hái jǔ, fēng chuī xī fù dōng
雪壓低還舉,風吹西復東。
róu fāng shén yáng liǔ, zǎo luò xiān wú tóng
柔芳甚楊柳,早落先梧桐。
wéi yǒu yī kān shǎng, zhōng xīn wú dù chóng
惟有一堪賞,中心無蠹蟲。
yǒu mù míng líng xiāo, zhuó xiù fēi gū biāo
有木名凌霄,擢秀非孤標。
ǒu yī yī zhū shù, suì chōu bǎi chǐ tiáo
偶依一株樹,遂抽百尺條。
tuō gēn fù shù shēn, kāi huā jì shù shāo
托根附樹身,開花寄樹梢。
zì wèi dé qí shì, wú yīn yǒu dòng yáo
自謂得其勢,無因有動搖。
yī dàn shù cuī dào, dú lì zàn piāo yáo. jí fēng cóng dōng qǐ, chuī zhé bù zhōng cháo
一旦樹摧倒,獨立暫飄颻.疾風從東起,吹折不終朝。
cháo wèi fú yún huā, mù wèi wěi dì qiáo
朝為拂雲花,暮為委地樵。
jì yán lì shēn zhě, wù xué róu ruò miáo
寄言立身者,勿學柔弱苗。
yǒu mù míng dān guì, sì shí xiāng fù fù
有木名丹桂,四時香馥馥。
huā tuán yè xuě míng, yè jiǎn chūn yún lǜ
花團夜雪明,葉翦春雲綠。
fēng yǐng qīng shì shuǐ, shuāng zhī lěng rú yù
風影清似水,霜枝冷如玉。
dú zhàn xiǎo shān yōu, bù róng fán niǎo sù
獨占小山幽,不容凡鳥宿。
jiàng rén ài fāng zhí, cái jié wèi shà wū
匠人愛芳直,裁截為廈屋。
gàn xì lì wèi chéng, yòng zhī jūn zì sù
干細力未成,用之君自速。
zhòng rèn suī dà guò, zhí xīn zhōng bù qū
重任雖大過,直心終不曲。
zòng fēi liáng dòng cái, yóu shèng xún cháng mù
縱非梁棟材,猶勝尋常木。