yù biān jīn dèng huá liú tí, héng méi tǔ qì rú hóng ní
玉鞭金鐙驊騮蹄,橫眉吐氣如虹霓。
wǔ líng chūn nuǎn fāng cǎo qí, shēng gē dào chù huā chéng ní
五陵春暖芳草齊,笙歌到處花成泥。
rì chén yuè shàng qiě dòu jī, zuì lái mò wèn tiān gāo dī
日沉月上且鬥雞,醉來莫問天高低。
bó yáng dào dé hé tì tuò, zhòng ní lǐ yuè tú bēi qī
伯陽道德何涕唾,仲尼禮樂徒卑棲。