huà rén zhī xīn gù shén nán, zì huà zhī xīn gèng bù yì
化人之心固甚難,自化之心更不易。
huà rén kě yǐ chéng xiàn zhī, zì huà yuán xū yǒu qí zhì
化人可以程限之,自化元須有其志。
zài xīn wèi zhì zhě hé rén, jīn rì dé zhī yú guǎng lì
在心為志者何人,今日得之於廣利。
sān shí nián qián shí shī chū, zhèng jiàn bǎ bǐ xué cǎo shū
三十年前識師初,正見把筆學草書。
bēng yún luò rì qiān wàn zhuàng, suí shǒu biàn huà shēng kōng xū
崩雲落日千萬狀,隨手變化生空虛。
hǎi běi tiān nán jǐ huí bié, měi jiàn shū zōng zhuǎn qí jué
海北天南幾回別,每見書蹤轉奇絕。
jìn lái jiān jiě zuò gē shī, yán yǔ míng kuài yǒu qì gǔ
近來兼解作歌詩,言語明快有氣骨。
jiān rú bǎi liàn gāng, tǐng tè bù kě qū
堅如百鍊鋼,挺特不可屈。
yòu rú qiān lǐ mǎ, tuō jiāng fēi miè méi
又如千里馬,脫韁飛滅沒。
hǎo shì bù diāo kè, zòng héng chōng kǒu fā
好是不雕刻,縱橫衝口發。
zuó lái shì wǒ shí yú piān, yǒng shā jiāng nán fēng yǔ yuè
昨來示我十餘篇,詠殺江南風與月。
nǎi zhī xìng shì tiān, xí shì rén
乃知性是天,習是人。
mò qīng hé biān gǔ fG, fēi zuò tiān shàng qí lín
莫輕河邊羖fG,飛作天上麒麟。
dàn rì xīn, yòu rì xīn, lǐ tài bái, fēi tōng shén
但日新,又日新,李太白,非通神。