fú bēi wàn lǐ guò cāng míng, biàn lǐ míng shān shì xìng líng
浮杯萬里過滄溟,遍禮名山適性靈。
shēn yè xiáng lóng tán shuǐ hēi, xīn qiū fàng hè yě tián qīng
深夜降龍潭水黑,新秋放鶴野田青。
shēn wú bǐ wǒ nà huái tǔ, xīn huì zhēn rú bù dú jīng
身無彼我那懷土,心會真如不讀經。
wèi wèn zhōng huá xué dào zhě, jǐ rén xióng měng dé níng xīn
為問中華學道者,幾人雄猛得寧馨。