dōng chéng pān liǔ yè, liǔ yè dī zhe cǎo. shào zhuàng mò qīng nián, qīng nián yǒu shuāi lǎo.
東城攀柳葉,柳葉低着草。少壯莫輕年,輕年有衰老。
liǔ fā biàn chuān gāng, dēng gāo kān duàn cháng. yǔ yān qīng mò mò, hé shù jìn jūn xiāng.
柳發遍川岡,登高堪斷腸。雨煙輕漠漠,何樹近君鄉。
zèng jūn shé yáng liǔ, yán sè qǐ néng jiǔ. shàng kè mò zhān jīn, jiā rén zhèng huí shǒu.
贈君折楊柳,顏色豈能久。上客莫沾巾,佳人正回首。
xīn liǔ sòng jūn xíng, gǔ liǔ shāng jūn qíng. tū wù lín huāng dù, pó suō chū jiù yíng.
新柳送君行,古柳傷君情。突兀臨荒渡,婆娑出舊營。
suí jiā liǎng àn jǐn, táo zhái wǔ zhū róng. rì mù piān chóu wàng, chūn shān yǒu niǎo shēng.
隋家兩岸盡,陶宅五株榮。日暮偏愁望,春山有鳥聲。