mò wèn shū rén shì, wáng hóu yǐ rèn yī
莫問疏人事,王侯已任伊。
bù fáng suí yě xìng, hái shì zài shān shí
不妨隨野性,還似在山時。
jìng rù wú shēng yuè, kuáng pāo zhèng lǜ shī
靜入無聲樂,狂拋正律詩。
zì wèi réng zì ài, qīng jìng lǐ xún sī
自為仍自愛,清淨里尋思。
mò wèn yī jī lǎn, liú nián yǐ fù tā
莫問伊嵇懶,流年已付他。
huà tōng shí shì shǎo, shī zhe yě tí duō
話通時事少,詩着野題多。
mèng wài chūn táo lǐ, xīn zhōng jiù bì luó
夢外春桃李,心中舊薜蘿。
fú shēng cǐ bù wù, tì fà jìng rú hé
浮生此不悟,剃髮竟如何。
mò wèn xiū xíng jiǎo, nán fāng yǐ biàn xún
莫問休行腳,南方已遍尋。
le yīng xū zì le, xīn bú shì tā xīn
了應須自了,心不是他心。
chì shuǐ zhū hé mì, hán shān jì mò yín
赤水珠何覓,寒山偈莫吟。
shuí tóng lùn cǐ lǐ, dù kǒu shǎo zhī yīn
誰同論此理,杜口少知音。
mò wèn càn yú gé, tiān yìng zhǐ yǔ xián
莫問孱愚格,天應只與閒。
hé jū zhǎng shù xià, nà chēng zhòng rén jiān
合居長樹下,那稱眾人間。
jī jué wéi zhēn yǐn, jī wàng shì dà hái
跡絕為真隱,機忘是大還。
zhōng dāng xué zhī dùn, mǎi qǔ gè qīng shān
終當學支遁,買取個青山。
mò wèn wú qiú yì, fú yún yù kě zhī
莫問無求意,浮雲喻可知。
mǎn yíng rú bù jiè, yǐ fú gèng hé yí
滿盈如不戒,倚伏更何疑。
lè yǐ xián yán zi, qióng hū shèng zhòng ní
樂矣賢顏子,窮乎聖仲尼。
yǐ guò zhī mìng suì, xiū bǎ yùn xíng tuī
已過知命歲,休把運行推。
mò wèn xián xíng qù, chūn fēng yě shuǐ yá
莫問閒行趣,春風野水涯。
qiān mén wú xiè nǚ, liǎng àn yǒu yáng huā
千門無謝女,兩岸有楊花。
hǎo hè céng wèi kè, zhēn lóng huò zuò shé
好鶴曾為客,真龍或作蛇。
chóu chú zì huí shǒu, rì jiǎo bèi lóu xié
躊躕自回首,日腳背樓斜。
mò wèn zhēn xiāo xī, zhōng xīn zhǐ zì zhī
莫問真消息,中心只自知。
qīng fēng hán xiào yǒng, míng yuè hùn xī yí
清風含笑詠,明月混希夷。
huài nà liáng tiān yōng, xuán wén jìng yè pī
壞衲涼天擁,玄文靜夜披。
shàn zāi wēn bó zi, yán wàng zhì gōng zhī
善哉溫伯子,言望至公知。
mò wèn xiū chí bō, cóng pín qǐ yǐ shū
莫問休持缽,從貧乞已疏。
hóu mén dāo yuè fèng, zhāi shí shèng nián chǔ
侯門叨月俸,齋食剩年儲。
zān lǚ sān qiān wài, xíng hái liù shí yú
簪履三千外,形骸六十餘。
jiù fēng ā liàn ruò, sōng jìng jiē kuāng lú
舊峰呵練若,松徑接匡廬。
mò wèn yī liú jī, jīn tái yòu dù qiū
莫問依劉跡,金台又度秋。
wēi yí fēi shàng kè, tán xiào kuì zhū hóu
威儀非上客,譚笑愧諸侯。
lǐ xǔ wú jū jiǎn, shī tuī yì bèi liú
禮許無拘檢,詩推異輩流。
dōng lín wèi guī dé, yáo luò chǔ jiāng tóu
東林未歸得,搖落楚江頭。
mò wèn wú jī xìng, gān míng bǎi dùn rén
莫問無機性,甘名百鈍人。
yī chuáng pù lěng luò, cháng rì wò jīng shén
一床鋪冷落,長日臥精神。
fēn yǐ shū zhī jiù, shī hái dé yì xīn
分已疏知舊,詩還得意新。
duō cái bì yún kè, shí huò cǐ xiāng qīn
多才碧雲客,時或此相親。
mò wèn guān mén yì, cóng lái guǎ wǎng huán
莫問關門意,從來寡往還。
dào yīng guī dàn bó, shēn hé zài kòng xián
道應歸淡泊,身合在空閒。
sì miàn tái wéi lǜ, gū chuāng yǔ sǎ bān
四面苔圍綠,孤窗雨灑斑。
mèng xún hé chǔ qù, qiū sè shuǐ biān shān
夢尋何處去,秋色水邊山。
mò wèn, zhú xìng qíng
莫問□□□,□□逐性情。
rén jiān gāo cǐ dào, chán wài shèng tā míng
人間高此道,禪外剩他名。
xià sōng biān zuò, qiū guāng shuǐ pàn xíng
夏□松邊坐,秋光水畔行。
gèng wú shí jì huì, róng yì dé tí chéng
更無時忌諱,容易得題成。
mò wèn duō shān xìng, qíng lóu dú píng shí
莫問多山興,晴樓獨憑時。
liù nián cāng hǎi sì, yī bié bái lián chí
六年滄海寺,一別白蓮池。
jù zǎo féng míng jiàng, chán céng jiàn zǔ shī
句早逢名匠,禪曾見祖師。
míng sōu yǔ zhēn xìng, qīng wài rèn yáng méi
冥搜與真性,清外認揚眉。
mò wèn shuāi cán zhì, liú guāng sù kě bēi
莫問衰殘質,流光速可悲。
cùn xīn xiū wèi liǎo, cháng mìng yù hé wéi
寸心修未了,長命欲何為。
zuò wò shēn duō juàn, jīng xíng gǔ jiàn pí
坐臥身多倦,經行骨漸疲。
fēn míng shuō cǐ kǔ, zhēn zhòng zhú qián shī
分明說此苦,珍重竺乾師。
mò wèn yě téng téng, láo xíng yǐ bù néng
莫問野騰騰,勞形已不能。
yīn qín wú shàng shì, zhēn zhòng yǒu míng sēng
殷勤無上士,珍重有名僧。
zuò jué xīn xīn mò, xíng sī bù bù bīng
坐覺心心默,行思步步冰。
zhōng guī shí fáng lǐ, yì diǎn yè shēn dēng
終歸石房裡,一點夜深燈。