zuó liàn duī, hé qí zāi, píng dì yǒng chū qīng cuī wéi. qiáo mù yī cù cuì yīn hé, hòng shì zhǐ chǐ wú xiān āi.
琢鍊堆,何奇哉,平地湧出青崔嵬。喬木一簇翠陰合,閧市咫尺無纖埃。
zī kè yín dēng zuì gāo chù, zuó cí liàn yì gān dǎn cuī. chán yǔ yín shēng liǎng wǎn zhuǎn, hè suí wǔ xiù xiāng pán huí.
緇客吟登最高處,琢辭鍊意肝膽摧。蟬與吟聲兩宛轉,鶴隨舞袖相盤迴。
dāng cǐ shí yě rú mào rú ní, jī bù suǒ fàn wǎn, kě bù qiú míng bēi. yǐ sōng zuò shí wú cì dì, tà suì bàn mǔ qīng qīng tái.
當此時也如耄如倪,飢不索飯盌,渴不求茗杯。倚松坐石無次第,蹋碎半畝青青苔。
huà rán yī de rú zuì xǐng, liáng fēng sà sà huái bào kāi. tiān pā bǐ dǐ dòng guāng guài, shān hú chū shuǐ zhū hán tāi.
劃然一得如醉醒,涼風颯颯懷抱開。天葩筆底動光怪,珊瑚出水珠含胎。
wú wén gǔ lái kǔ yín zhě, guàn xiū qí jǐ míng xiāng chái. hòu shēng jué qǐ huì líng lì, qǐ dú èr zi chēng qí cái, wū hū qǐ dú èr zi chēng qí cái.
吾聞古來苦吟者,貫休齊己名相儕。後生崛起會陵轢,豈獨二子稱奇才,嗚呼豈獨二子稱奇才。