shū sàn wú shì yòng, wéi wén fá tiān gé. bǎ bǐ rì bù xiū, hū hū yǒu suǒ de.
疏散無世用,為文乏天格。把筆日不休,忽忽有所得。
suǒ de liáng zì wèi, bù qiú tā rén shí. zi dú fǎng wǒ lái, zhì shī guò xiāng shì.
所得良自慰,不求他人識。子獨訪我來,致詩過相飾。
jūn zǐ wú fú yán, cǐ shī yīng yì zhí. dàn lǜ yōu wǒ shēn, jiàn yì suí zhī huò.
君子無浮言,此詩應亦直。但慮憂我深,鑒亦隨之惑。
zi zài míng chǎng zhōng, lǚ zhàn hái lǚ běi. wǒ wú shù zǐ míng, duān zuò kōng tàn xī.
子在名場中,屢戰還屢北。我無數子明,端坐空嘆息。
b zuó wén guò chūn guān, míng xì lì bù jí. sān shí dēng gāo kē, qián tú hào nán cè. b
昨聞過春關,名系吏部籍。三十登高科,前塗浩難測。
shī rén duō qiào lěng, rú shuǐ zài xiōng yì. qǐ suí xún cháng rén, wǔ cáng wèi jiǔ shí.
詩人多峭冷,如水在胸臆。豈隨尋常人,五藏為酒食。
qī lái zuò chóu zhāng, wēi zuò yín dào xī. nán wéi jiān qí cí, yì guì wǒ zhǐ mò.
期來作酬章,危坐吟到夕。難為間其辭,益貴我紙墨。