jūn bú jiàn qīng yáng zhī yīn gāo rù yún, fēi yáng zhí shàng líng cāng mín. dī zhě chén yín luò jiǔ yuān, wēi máng duàn xù rú qīng yān.
君不见青阳之音高入云,飞扬直上凌苍旻。低者沉吟落九渊,微茫断续如轻烟。
gāo xià jí xú zhōng yīn jié, liú shāng jī zhēng míng qīng jiǎo. dàn kàn shǎn shǎn diāo liáng rào, bù jué yōu yōu cǎi yún xiē.
高下疾徐中音节,流商激徵鸣清角。但看闪闪雕梁绕,不觉悠悠彩云歇。
wǒ jiā tóng zǐ liù qī rén, xué zhī wèi néng dé qí zhēn. zhōng yǒu èr zi chēng qí tè, dī méi dù qǔ rú yǒu shén.
我家童子六七人,学之为能得其真。中有二子称奇特,低眉度曲如有神。
yī pín yí chàng lìng rén lǎo, gāo tái yè bàn qiān rén hǒu. wèn shuí chuán zhě yuē sòng shēng, shēng shēn kuàng chū jīn líng dào.
一颦一唱令人老,高台夜半千人吼。问谁传者曰宋生,生身况出金陵道。
shào nián jí xiàng wǔ líng yóu, běi zǒu jié shí nán bīng zhōu. jiāng jūn zhàng xià wǔ cháng jiàn, xué shì táng qián gē bái tóu.
少年即向五陵游,北走碣石南并州。将军帐下舞长剑,学士堂前歌白头。
yī zhāo què cóng nán hǎi dù, shí rén zhà jiàn hái jīng gù. wéi yǒu lǎo fū ài xīn shēng, gù lìng qún ér qí xué bù.
一朝却从南海渡,时人乍见还惊顾。唯有老夫爱新声,故令群儿齐学步。
xué bù shì yé fēi, yún hú hū gào guī. jiāng shān qiān lǐ gé, hào dàng zhī yīn xī.
学步是耶非,云胡忽告归。江山千里隔,浩荡知音稀。
qún ér kōng jì lái shí diào, jiē ěr qù hòu chóu xiāng yī. jūn bú jiàn wǔ hú sì hǎi jiē qí jī, wǔ hòu qī guì duō mén kè.
群儿空记来时调,嗟尔去后畴相依。君不见五湖四海皆奇迹,五侯七贵多门客。
yè yè gē zhōng dòng sì lín, qǐ wú dá zhě zhǎng xiàng yì. yòu bú jiàn qīng yáng zhī gē gē làn màn, tīng lái bù jué shén guāng huàn.
夜夜歌钟动四邻,岂无达者长相忆。又不见青阳之歌歌烂漫,听来不觉神光焕。
rén shēng de yì xū yù zhī, bù dú wén zhāng yǔ shì huàn.
人生得意须遇知,不独文章与仕宦。