měi rén zhú jiān tíng, xū lián kōng yuè huá
美人竹間亭,虛簾空月華。
xiāng sī xiāng jiāng qū, lèi zhú shēng bān huā
相思湘江曲,淚竹生斑花。
huā kāi wèi shuí hǎo, huā luò bù fù sǎo
花開為誰好,花落不復掃。
chū hù jiàn chūn fēng, dī tóu yuàn fāng cǎo
出戶見春風,低頭怨芳草。
zuò dàn wǔ shí xián, qǐ shì jiāng yuè cán
坐彈五十弦,起視江月殘。
chóu xián bù kān tīng, shǒu sè jīn yàn hán
愁弦不堪聽,手澀金雁寒。
yī dàn zhèng qī qiè, zài dàn zhuǎn wū yè
一彈正淒切,再彈轉嗚咽。
sān tán bō yōu cháng, shēng luàn bīng sī jié
三彈撥幽腸,聲亂冰絲結。
xī fēng chuī fú róng, yī yè luò jiù hóng
西風吹芙蓉,一夜落舊紅。
qǐ zhī yáo sè yīn, néng xiāo qīng jìng róng
豈知瑤瑟音,能消青鏡容。