xíng lù fāng nán zi hé wǎng, xiāo xiāng dòng tíng tiān yī fāng
行路方難子何往,瀟湘洞庭天一方。
cháng jiāng fēng lái làng rú xuě, jīng mén mù luò tiān yù shuāng
長江風來浪如雪,荊門木落天雨霜。
qiān jīn yǎng kè bù fù jiàn, wàn lǐ fǎng jiù yōng hé shāng
千金養客不復見,萬里訪舊庸何傷。
zi cái yǒu yòng wèi dé shì, niú dāo ài xī cáng fēng máng
子才有用未得試,牛刀愛惜藏鋒鋩。
shì wén yuǎn yóu wèi qú yāng, gèng yù lǎn pèi chí xiāng yáng
似聞遠遊未渠央,更欲攬轡趍襄陽。
xī nián zhàn dòu qiě xiū xī, bái gǔ sì yì chóu yún huáng
昔年戰鬥且休息,白骨巳瘞愁雲黃。
fú lóng fèng chú zài hé chǔ, lù mén shān sè hái cāng cāng
伏龍鳳雛在何處,鹿門山色還蒼蒼。
dēng gāo diào gǔ yī cháng xiào, wàn shì cǎn dàn bēi zhōng cháng
登高弔古一長嘯,萬事慘澹悲中腸。
rén shēng jù sàn ān kě cháng, wèi jūn qǐ wǔ jūn jǔ shāng
人生聚散安可常,為君起舞君舉觴。
míng cháo fān yǐng fú fú yù, jì yán kè jū sī gù xiāng
明朝帆影拂浮玉,寄言客居思故鄉。