tài xíng zhī shān bāo yàn kuà jìn xī, bá dì qiān rèn shuí néng yú. tiān hé bù chǎn yáng cháng jiǔ zhé bǎn, shǐ rén wàn gǔ fāng jià ér cháng qū.
太行之山包燕跨晉兮,拔地千仞誰能踰。天何不鏟羊腸九折坂,使人萬古方駕而長驅。
shān hán liù yuè jī bīng xuě, qióng yuán guài niǎo zuǒ yòu shí xiāng hū. gù rén yù nǚ quán tóu jū, běi shàng qǐ bù chóu qí qū.
山寒六月積冰雪,窮猿怪鳥左右時相呼。故人玉女泉頭居,北上豈不愁崎嶇。
xiáng fēng chuī shā bú jiàn tú, qīng tiān máng máng fēi niǎo gū. wǒ gē duǎn gē qīng jiǔ hú, wù yán tài xíng xiǎn, rén jiān zhī xiǎn hé shí wú.
翔風吹沙不見塗,青天茫茫飛鳥孤。我歌短歌傾酒壺,勿言太行險,人間之險何時無。