jiāng fēng chuī wēi yún, cháng kōng sàn yú lín
江風吹微雲,長空散魚鱗。
qiū lù xǐ míng yuè, qīng shān yǒng bīng lún
秋露洗明月,青山涌冰輪。
wǒ bìng shì liáng yǐ, xīn rán àn guān jīn
我病適良已,欣然岸綸巾。
suǒ jiǔ nǎo zhū ér, ó shī jīng sì lín
索酒惱諸兒,哦詩驚四鄰。
pō jué xiōng cì kōng, wèi tàn bái fà xīn
頗覺胸次空,未嘆白髮新。
tíng jú wò cán zhī, qí xiāng yóu jué chén yuán méi suī wèi huā, shòu yǐng yǐ kě rén
庭菊臥殘枝,奇香猶絕塵;園梅雖未花,瘦影已可人。
fāng chí zhàn yūn lún, chǒu shí lì lín xún
方池湛奫淪,丑石立嶙峋。
xìng wú qiān jīn fèi, yì zú zhōng wú shēn
幸無千金費,亦足終吾身。
lè zāi hé suǒ hèn, jī rǎng cóng yáo mín
樂哉何所恨,擊壤從堯民。