wú láng zuì mà jīn líng xí, qí mǎ què fù tōng zhōu zhé
吳郎醉罵金陵席,騎馬卻赴通州謫。
sān zài àn dàn fēng chén shēn, shǐ zuò jiāng nán mù zhōng kè
三載黯淡風塵深,始作江南幕中客。
wú láng huò luò yǎn jiǎn qiě mò lùn, ěr shì wén dìng shàng shū sūn
吳郎濩落偃蹇且莫論,爾是文定尚書孫。
shū shēng bù jí wén dìng shì, fù lǎo yóu chuán xiào huáng shì
書生不及文定世,父老猶傳孝皇事。
luò yáng cháng shā chū bài xiāng, huá róng fú liáng hù xiāng ràng
洛陽長沙初拜相,華容浮梁互相讓。
jiǔ zhòng wò shǒu cì yán sè, wàn lǐ jūn mén ruò zhǐ chǐ
九重握手賜顏色,萬里君門若咫尺。
shì shí wén dìng chēng jìn chén, shēn móu mì yǔ shàng suǒ qīn
是時文定稱近臣,深謀密語上所親。
cháo jí fèng chí jiān wěi pèi, jí kàn yú shuǐ gèng hé rén
朝集鳳池間委佩,即看魚水更何人。
yóu lái dà shà xū liáng dòng, bù dú wén zhāng wèi shì zhòng
由來大廈須梁棟,不獨文章為世重。
dǐng hú hū pān lóng yù rán, huán hǎi dàn shǐ cāng shēng tòng
鼎湖忽攀龍馭髯,寰海但使蒼生慟。
zhǐ jīn xiāng qù sì shí zài, wàn shì nà qī yī zhāo gǎi
只今相去四十載,萬事那期一朝改。
yù jǐ shěn shēn běi jí zūn, jīn yú jì mò qīng yún zài
玉幾沈深北極尊,金魚寂寞青雲在。
wū hū wǎng shì shēng xīn chóu, wǒ gē wú láng shuāng lèi liú
嗚呼往事生新愁,我歌吳郎雙淚流。
wén dào jūn wáng sī gù jiàn, mò lìng shān xiù shī jiāng zhōu
聞道君王思故劍,莫令衫袖濕江州。