jūn bú jiàn huáng gǔ gāo fēi wèi kě luó, yú fāng zhī què nài wǒ hé
君不見黃鵠高飛未可羅,榆枋之雀奈我何。
fú yī chūn sè wèi àn dàn, gù shān gāo wò bái yún duō
拂衣春色為黯淡,故山高臥白雲多。
fēng chén shuí shí dà liáng xíng, yí mén qīng bó xiào hóu shēng
風塵誰識大梁行,夷門輕薄笑侯生。
xū zuǒ mò yán gōng zǐ shì, jīn rì hán dān yǐ bà bīng
虛左莫言公子事,今日邯鄲已罷兵。
jīn dān chū chū zhào rén hán, yáo cǎo qiān nián lǎo hé guān
金丹初出照人寒,瑤草千年老鶡冠。
gèng yù qīng qiū guān bó hǎi, nà néng kě bìng zhì cháng ān
更欲清秋觀渤海,那能渴病滯長安。