shān rén zhī wǒ suì hán qíng, shí lǐ yí lái lǎo yǎn xǐng.
山人知我歲寒情,十里移來老眼醒。
záo pò cāng tái fāng zhàng dì, zhǒng wèi mén hù sì shí qīng.
鑿破蒼苔方丈地,種為門戶四時青。
qīng hán yì zì xuě shuāng yì, shì biàn cóng tā fēng yǔ xīng.
青寒亦自雪霜意,世變從他風雨腥。
láo lì běn gēn xū chàng mào, bù shī qiǎo jié kàn zhēn xíng.
牢立本根須暢茂,不施巧結看真形。