dà xiù xié jīn cū bù páo, jì yā chēng shì mí míng gāo. huá jī zì wèi shì kě wán, qīng jìng bù shǒu xíng tú láo.
大袖斜襟粗布袍,髻丫撐似彌明高。滑稽自謂世可玩,清淨不守形徒勞。
bǎi nián guāng jǐng yǐ qiáng bàn, róng yì biàn bǎ qīng chūn pāo. yù xiàng péng hú xún fú dì, nài hé lóng bó diào hòu fù shān wú hǎi áo.
百年光景已強半,容易便把青春拋。欲向蓬壺尋福地,柰何龍伯釣後負山無海鰲。
yù jià tiān fēng cháo dì quē, nài hé wū yáng qù hòu jiǔ hǔ shǒu guān láo. yǎng shēng wèi huò yī gài lì, nà rěn jù jué píng shēng jiāo.
欲駕天風朝帝闕,柰何巫陽去後九虎守關牢。養生未獲一溉力,那忍遽絕平生交。
dàn lìng zào wù āi zhèng zhí, qǐ kěn qū qǔ cóng xiān cháo. liú hóu xué dào yù qīng jǔ, shàng qiě qiáng shí fú jīn dāo.
但令造物哀正直,豈肯屈曲從仙巢。留侯學道欲輕舉,尚且強食扶金刀。
ān qī dāng nián běn cè shì, yì qì zhí yè gāng dǐng háo. píng dì zuò xiān yì bù è, huò kǒng shàng jiè guān fǔ míng nán táo.
安期當年本策士,意氣直謁扛鼎豪。平地作仙亦不惡,或恐上界官府名難逃。
jūn bú jiàn zuì yín jū shì bù guī hǎi shàng shān, yòu bú jiàn chāng lí xiān shēng qū qǔ zì shì xián.
君不見醉吟居士不歸海上山,又不見昌黎先生屈曲自世閒。
kuàng fēi chū chén fēng gǔ yǔ huà nán, yè chā bái rì shǒu tiān guān. huáng tíng zhèng kǒng zuò wù dú, tiě suǒ zòng chuí nà kě pān.
況非出塵風骨羽化難,夜叉白日守天關。黃庭正恐坐誤讀,鐵鎖縱垂那可攀。
wǒ xiào xué xiān wáng wū zhe dào guān, zhǐ dài hé nán lǐ hóu tuō qù rán hòu hái.
我笑學仙王屋著道冠,只待河南李侯脫去然後還。