jīn tiān shèng rén miàn liú shā, liú sū zhàng nuǎn piāo jīn huā. yī cóng fān sēng qǐ fān tǎ, cháng yán bǐ cǐ wèi yī jiā.
金天聖人面流沙,流蘇帳暖飄金花。一從蕃僧起蕃塔,常言彼此為一家。
zhāo zhāo shàng tǎ hū tiān yìng, tiān mén zhī zài fān tǎ dǐng. bì diān shuāng jīng bái chán tóu, dà shī duān zuò rú jiān rěn.
朝朝上塔呼天應,天門只在蕃塔頂。碧甸雙睛白纏頭,大師端坐如堅忍。
fàn jiā xié xíng zhǐ zì shí, mán yīn jué shé tīng bù dé. pú tí shù xià xué tán chán, tán zhǐ lán dū xiào rú chī.
梵夾斜行只自識,蠻音鴂舌聽不得。菩提樹下學談禪,彈指蘭闍笑如吃。
tǎ shàng jīn jī sì miàn fēi, kě lián wǎn zhuǎn wú dìng qī. kuáng fēng chuī luò shì rén xiào, hé rì piāo xiāo dù hǎi guī.
塔上金雞四面飛,可憐宛轉無定棲。狂風吹落市人笑,何日飄蕭渡海歸。