jìn zhú xiān shēng ài xiū zhú, cháng zài shēn lín wán yōu dú. hèn bù tóng shēng xiāng pǔ zhōng, cǐ shēn huà zuò cāng láng yù.
近竹先生愛修竹,常在深林玩幽獨。恨不同生湘浦中,此身化作蒼筤玉。
zhì zǐ cái shēng jǐn bāo shù, fèng shāo wèi zhǎn yān xiāo lǜ. kě shì shuí shōu xiè gǔ zhī, xiān shēng yǐ rù héng chuī qū.
稚子才生錦苞束,鳳梢未展煙霄綠。可是誰收嶰谷枝,先生已入橫吹曲。
qín é yī qù jǐ qiān nián, liǎng liǎng suí luán xiàng yuǎn tiān. cǎi yún luò mò wú xiāo xī, qí yǒu yí hèn yǔ shì chuán.
秦娥一去幾千年,兩兩隨鸞向遠天。綵雲落漠無消息,祇有遺恨與世傳。
yú jīn sǔn zhǎng mó xiāo hàn, huái xiāng wèi shí xiān shēng miàn. yuè xiǎng yún yí mèng lǐ hún, fēng háo yǔ qì xiāng jiāng àn.
於今筍長摩霄漢,懷湘未識先生面。月想雲疑夢裡魂,風號雨泣湘江岸。
bō hán qī zé yān guāng luàn, dòng tíng mí wàng jūn shān duàn. tàn ěr xiāng fēi gòng cǐ xīn, zhì jīn bān zhú lín jiāng jiàn.
波寒七澤煙光亂,洞庭瀰望君山斷。嘆爾湘妃共此心,至今斑竹臨江見。
wǒ yě tóng wèi shī hù rén, jù cóng shào xiǎo zuò qióng mín. jiǔ quán wú lù zhuī yīng pò, qiān gǔ cháng bēi àn sǔn shén.
我也同為失怙人,俱從少小作窮民。九泉無路追英魄,千古常悲暗損神。
jūn bú jiàn shēn shēng bù biàn zāo chán ròu, bó yú qì zhàng hé céng rǔ. xī xià níng wèi xiào sǐ ér, rén jiān bù zuò wú qíng wù.
君不見申生不辯遭讒肉,伯俞泣杖何曾辱。膝下寧為效死兒,人間不作無情物。