chén hóu bù yuàn èr qiān dàn, xī wàng sān bā bìn wèi bái
陳侯不願二千石,西望三巴鬢為白。
tái zhōng jiě shòu yù shēng huán, yù shǐ xià táng xiāng kǔ pò
台中解綬欲生還,御史下堂相苦迫。
jiàn shū kōng zì mǎn chéng míng, zǐ mǎ piān rán cí dì jīng
薦書空自滿承明,紫馬翩然辭帝京。
hé dōng gǔ gōng rèn ěr huǐ, shān rén yāo gǔ jīn shū qīng
河東股肱任爾毀,山人腰骨今殊輕。
què guò jiǔ zhé huí chē dì, dà xiào dāng shí chì yù shēng
卻過九折回車地,大笑當時叱馭生。
wèi wèn jūn ēn jìng duō shǎo, wú fán lìng bó chén qíng biǎo
為問君恩竟多少,無煩令伯陳情表。
pí tǒng jiǔ dǐ dōng fēng kuān, qióng zhú zhàng tóu míng yuè xiǎo
郫筒酒底東風寬,邛竹杖頭明月小。
gèng xiàn chūn jī wèn qǐn guī, zhī yí zuò duì é méi xiǎo
更羨春雞問寢歸,支頤坐對峨眉曉。