shèng yuǎn sī dào xī, náo náo shì zhēng míng. cí huá dàng wén shì, zhāng jù lǎo jīng shēng.
聖遠斯道熄,譊譊世爭鳴。詞華盪文士,章句老經生。
qǐ wú dǒng hán tú, qiān zǎi yóu chén xīng. qīng zǐ kāi jié jìng, shēn míng yǐ wéi róng.
豈無董韓徒,千載猶晨星。青紫開捷徑,身名以為榮。
lún xū dài yǒu sòng, qún zhé shí nǎi xìng. cháng yè fā yíng zhú, mí tú shǐ zhī jīn.
淪胥迨有宋,群哲時乃興。長夜發熒燭,迷途始知津。
shèng dài zhèn chāng yùn, xiāng guó chǔ cái yīng. shī shū bèi xiá rǎng, dēng táng ǎi rú shēn.
聖代振昌運,鄉國儲才英。詩書被遐壤,登堂藹儒紳。
jiē bǐ lù lì tú, yóu wèi hòu jìn yíng. yì xī ān guó zǐ, sū xué zhuō yǒu shēng.
嗟彼祿利途,猶為後進縈。憶昔安國子,蘇學卓有聲。
xiān shēng fù dào dé, dì zǐ duō xún xún. shú yún jiào yǐ tuí, ér bù yóu rén xíng.
先生富道德,弟子多循循。孰雲教已頹,而不由人行。
zhù kàn chūn fēng mǎn, táo lǐ luó qián tíng.
佇看春風滿,桃李羅前庭。