jīn líng dòu fán huá, cǐ dì dú yōu shèng. kuàng jì fēng rì jiā, yī shāng fā xiào yǒng.
金陵斗繁華,此地獨幽勝。況際風日佳,一觴發嘯詠。
dài jiǔ bài fó táng, cāo zhǔ jī qīng qìng. sòng xiǎng rù shān gǔ, shān gǔ wèi zhī yīng.
帶酒拜佛堂,操麈擊清磬。送響入山谷,山谷為之應。
kàn é tí qīng liáng, zhèng yī fán rè bìng. shù zhuǎn jǐn sōng huáng, dēng shān bù dé jìng.
看額題清涼,正醫煩熱病。數轉盡松篁,登山不得徑。
lǎo sēng qǐ qián xíng, dà shì ráo yóu xìng. shān sè nǎi chū qí, dì yú rén yì jìng.
老僧起前行,大似饒遊興。山色乃出奇,遞與人意競。
zhì diān qì gū tíng, fǔ kàn jiāng rú jìng. hú fāng zì mò chóu, jǐng luò yān zhī jìng.
陟巔憩孤亭,俯瞰江如鏡。湖芳字莫愁,井落胭脂靚。
zhǐ diǎn xiàng yǔ yán, mǐ mǐ jù kě tīng. diǎn gù shǔ fēng liú, wú nǎi luàn chán dìng.
指點向予言,靡靡俱可聽。典故屬風流,無乃亂禪定。
sēng shàn zì jiě cháo, qiáng yuē wú gòu jìng. bǐ wèi yǔ yě yū, yǔ wèi sēng yě nìng.
僧善自解嘲,強曰無垢淨。彼謂予也迂,予謂僧也佞。
qīng shì zī kuài tán, dà xiào shān yù míng.
清事資快談,大笑山欲暝。