tiān xià cóng lín fàn shì shān, bō yú dào chù rèn jūn cān
天下從林飯似山,缽盂到處任君餐。
huáng jīn bái yù fēi wéi guì, wéi yǒu jiā shā pī jiān nán
黃金白玉非為貴,惟有袈裟披肩難。
zhèn wèi dà dì shān hé zhǔ, yōu guó yōu mín shì zhuǎn fán
朕為大地山河主,憂國憂民事轉煩。
bǎi nián sān wàn liù qiān rì, bù jí sēng jiā bàn rì xián
百年三萬六千日,不及僧家半日閒。
lái shí hú tú qù shí mí, kōng zài rén jiān zǒu yī huí
來時糊塗去時迷,空在人間走一回。
wèi zēng shēng wǒ shuí shì wǒ, shēng wǒ zhī hòu wǒ shì shuí
未曾生我誰是我,生我之後我是誰。
zhǎng dà chéng rén fāng shì wǒ, hé yǎn méng lóng yòu shì shuí?
長大成人方是我,合眼朦朧又是誰?。
bù rú bù lái yòu bù qù, lái shí huān xǐ qù shí bēi
不如不來又不去,來時歡喜去時悲。
bēi huān lí hé duō láo lǜ, yī rì qīng xián yǒu shéi zhī
悲歡離合多勞慮,一日清閒有誰知。
ruò néng le dá sēng jiā shì, cóng cǐ huí tóu bù suàn chí
若能了達僧家事,從此回頭不算遲。
shì jiān nán bǐ chū jiā rén, wú yōu wú lǜ dé ān yí
世間難比出家人,無憂無慮得安宜。
kǒu zhōng chī dé qīng hé wèi, shēn shàng cháng chuān bǎi nà yī
口中吃得清和味,身上常穿百衲衣。
wǔ hú sì hǎi wèi shàng kè, jiē yīn sù shì zhǒng pú tí
五湖四海為上客,皆因夙世種菩提。
gè gè dōu shì zhēn luó hàn, pī tǎ rú lái sān děng yī
個個都是真羅漢,披塔如來三等衣。
tù zǒu niǎo fēi dōng fù xī, wéi rén qiè mò yòng xīn jī
兔走鳥飛東復西,為人切莫用心機。
bǎi nián shì shì sān gēng mèng, wàn lǐ qián kūn yī jú qí
百年世事三更夢,萬里乾坤一局棋。
yǔ kāi jiǔ zhōu tāng fàng jié, qín tūn liù guó hàn dēng jī
禹開九洲湯放桀,秦吞六國漢登基。
gǔ jīn duō shǎo yīng xióng hàn, nán běi shān tóu wò tǔ ní
古今多少英雄漢,南北山頭臥土泥。
huáng páo tuō huàn zǐ jiā shā, zhǐ wèi dāng nián yī niàn chà
黃袍脫換紫袈裟,只為當年一念差。
wǒ běn xī fāng yī nà zǐ, yīn hé shēng zài dì wáng jiā?
我本西方一衲子,因何生在帝王家?。
shí bā nián lái bù zì yóu, nán zhēng běi tǎo jǐ shí xiū
十八年來不自由,南征北討幾時休。
wǒ niàn sā shǒu guī shān qù, shuí guǎn qiān qiū yǔ wàn qiū
我念撒手歸山去,誰管千秋與萬秋。