yān shān kè guī háng hǎi zhōu, xiǎo cháo tíng dòng shū shēng chóu. lǔ mǎ kuī jiāng fǎng chén jī, zhèn cè gèng xiàng lín ān liú.
燕山客歸航海舟,小朝廷動書生愁。虜馬窺江訪陳跡,振策更向臨安留。
duàn bēi shí jiàn nán sòng zì, tài xī yīng xióng bàn jī zhì. bái yàn hái sòng gāo tíng shēng, zhū niǎo shuí huī diào tái lèi.
斷碑時見南宋字,太息英雄半齎志。白雁還送皋亭聲,朱鳥誰揮釣台淚。
qián táng xíng shèng kuā shàng huáng, hú lóu qiě yǐn míng yuè guāng. míng cháo dǎ gǔ guà fān qù, guī zhōu wǎng diào yá shān yáng.
錢唐形勝夸上皇,湖樓且飲明月光。明朝打鼓掛帆去,歸舟往吊崖山陽。
hǎi tiān máng máng kū lóng sǐ, qī bǎi nián lái bēi wèi yǐ. xiāng féng gèng huà dōng qīng líng, biàn yù hū jūn lín yì shì.
海天茫茫哭龍死,七百年來悲未已。相逢更話冬青陵,便欲呼君林義士。
wǒ shí jū bàng wén shān cí, hán yā kū mù wú chūn zī. qióng chóu hé yì hé líng kuàng, bì huò cán jié gē zhū shī.
我時居傍文山祠,寒鴉枯木無春姿。窮愁何意荷靈貺,畀獲殘碣歌諸詩。
féng rén wǒ fāng kuā yǎn fú, yuǎn rǔ āi gē hé yíng fú. shān zhāi yè sòng qún líng tīng, chuáng chuáng yī dēng yáo gǔ lǜ.
逢人我方夸眼福,遠辱哀歌和盈幅。山齋夜誦群靈聽,幢幢一燈搖古綠。
jié huī cán huǒ jīng zhòng shāo, dù hǎi wú shù biān qín qiáo. xiàng gōng zhǎng jiǎo gōng gē dì, cǐ huò jìng zhǒng zhōng xīng cháo.
劫灰殘火驚重燒,渡海無術鞭秦橋。相公長腳工割地,此禍竟種中興朝。
dú shǐ xīn shāng rù nán sòng, shéi zhī gōng zuò gū chén tòng. dāng shí tū qí dù jiāng rén, líng luò jiǎng jīng kāi lù dòng.
讀史心傷入南宋,誰知躬作孤臣慟。當時突騎渡江人,零落講經開鹿洞。
jūn xíng běi dì hái nán tiān, cāng sāng cán jī fēn mù qián. tiān yá děng shì āi shí kè, chūn fēng bǎi lǐ chóu chuán jiān.
君行北地還南天,滄桑殘跡紛目前。天涯等是哀時客,春風百里愁傳箋。
qiè zhōng dù shí píng róng cè, wù bào gǔ yōu tuō jīn shí. liù gēng tí shí jī sòng nián, sān zì cháng fāng shěn zhōu chǐ.
篋中蠹蝕平戎策,兀抱古憂托金石。六庚題識稽宋年,三字長方審周尺。
hé píng qiáo tóu guī zuò fū, dà zhōng yí jī shén wù fú. yīn jūn gèng wèn qiān qiū zhèn, fèng shū cán míng jīn zài wú?
和平橋頭龜作趺,大忠遺蹟神物扶。因君更問千秋鎮,鳳叔殘銘今在無?