zhāo dé wén gōng bǎi sūn zi, cún zhě fēng liú jīn shàng jǐ. fēng hú jié mò dìng kě rén, wǎng wǎng gāo yín xiào hóu xǐ.
昭德文公百孫子,存者風流今尚幾。封胡羯末定可人,往往高吟笑侯喜。
zì qī bù jiě shì sú shū, kěn xué chí gān diào wēn shuǐ. jiāng guó xiāo tiáo yī jùn chéng, wàn shì dé jūn wú bù lǐ.
自期不解世俗書,肯學持竿釣溫水。江國蕭條一郡丞,萬事得君無不理。
chuāng jiān wǔ lǎo yì duō qíng, diǎn zhuì qīng tiān yī zhāng zhǐ. yǔ lóu míng yuè qīng xiāo qǐ, yè yè chái sāng kōng gù lǐ.
窗間五老亦多情,點綴青天一張紙。庾樓明月清宵起,夜夜柴桑空故里。
huáng lú rì rì qǔ jiāng tóu, qū shēng rì rì guān shān lǐ. shǐ jūn wù yàn bù shū fán, jiě yǒu āi yuán xǐng sú ěr.
黃壚日日曲江頭,曲聲日日關山里。使君勿厭簿書煩,解有哀猿醒俗耳。
shī zhōng néng shì le jǐ rén, zhì yǒu sān gōng lì rèn bǐ. zhèng wēng lǎo zì ài shī qíng, yú shì fēn fēn bù guà chǐ.
詩中能事了幾人,智有三公力任鄙。鄭翁老自愛詩情,餘事紛紛不掛齒。
yī piān zhǎng yùn shí sì cí, fù yǔ kūn xián zuò táo lǐ. wǒ yú cǐ shì yì hé yǒu, shèng shì yǔ wēng chuán bù xiǔ.
一篇長韻十四詞,付與鵾弦作桃李。我於此事亦何有,盛事與翁傳不朽。
yáo zhān xiǎo duì dào chái sāng, cǎi cǎi huáng huā jiàn qīng jiǔ.
搖瞻小隊到柴桑,采采黃花薦清酒。