wéi mó bìng qǐ, wù zuò děng kū zhū. qīng chén lǐ, shuí lái wèn, shì wén shū. qiǎn míng shū. duó jǐn qún huā sè, yù cái chū, chéng chū jiě, qiān wàn tài, jiāo wú lì, kùn xiāng fú. jué dài jiā rén, bù rù jīn zhāng shì, què fǎng wú lú. duì chá dāng chán tà, xiào shā cǐ wēng. zhū jì jīn hú. shǐ xiāo qú. yì chéng píng rì, fán huá shì, xiū chéng pǔ, xiě chéng tú. qí jué shén, ōu gōng jì, cài gōng shū. gǔ lái wú. yī zì jīng huá gé, wèn yáo wèi jìng hé rú. duō yìng shì, cǎi yún sàn, jié huī yú. yě lù xián jiāng huā qù, xiū huí shǒu hé luò qiū xū. màn shāng chūn diào gǔ, mèng rào hàn táng dōu. gē bà xī xū.
維摩病起,兀坐等枯株。清晨里,誰來問,是文殊。遣名姝。奪盡群花色,浴才出,酲初解,千萬態,嬌無力,困相扶。絕代佳人,不入金張室,卻訪吾廬。對茶鐺禪榻,笑殺此翁_。珠髻金壺。始消渠。憶承平日,繁華事,修成譜,寫成圖。奇絕甚,歐公記,蔡公書。古來無。一自京華隔,問姚魏、竟何如。多應是,彩雲散,劫灰余。野鹿銜將花去,休回首、河洛丘墟。漫傷春弔古,夢繞漢唐都。歌罷欷歔。