wén gōng xī jì téng wáng gé, qì xiàng zhōng tiān fú liáo kuò. cuī hào tí shī huáng hè lóu, jīn rì shēng huá hái lěi luò.
文公昔記滕王閣,氣象終天拂寥廓。崔顥題詩黃鶴樓,今日聲華還磊落。
ān hàn chéng tóu yǒu jiā chù, jiāng shān qīng qì guī lián mù. shǎo líng wú rén zhé xiān sǐ, bù yù cái háo zhōng jì mò.
安漢城頭有佳處,江山清氣歸簾幕。少陵無人謫仙死,不遇才豪終寂寞。
cāng tái mǎn dì jīng jí shēng, liáng dòng chén āi xuān niǎo què. fēng liú xián shǒu yī dēng lín, jiǔ yǐ lán gān qíng bù báo.
蒼苔滿地荊棘生,梁棟塵埃喧鳥雀。風流賢守一登臨,久倚闌干情不薄。
yè lái fēng yuè jué chéng qīng, tiān yì rén xīn rú sù yuē. xiān pā dāng jiàn fú kōng lái, jǐ bǎi nián lái wú cǐ zuò.
夜來風月覺澄清,天意人心如素約。仙葩當見浮空來,幾百年來無此作。
jiē yǔ hào gǔ jīn bái tóu, dào dǐ zhī lí cái lì ruò. mù táo huò jiàn zhì qióng yáo, miǎn duì jiāng shān fù cán zuò.
嗟予好古今白頭,到底支離材力弱。木桃或見致瓊瑤,免對江山負慚作。