dì chéng yǒu xiān shān, shuāng jìng sēn wàn yù.
帝城有仙山,雙徑森萬玉。
dòng hù rù shēn yǎo, tū wù jiàn huá wū.
洞戶入深窈,突兀見華屋。
xiāng jūn lǐng zhòng kè, hóng yào xiǎng fēn fù.
相君領眾客,紅藥想芬馥。
shuāng dāo miào cái jiǎn, yān zhī diǎn bīng gǔ.
霜刀妙裁剪,煙脂點冰轂。
zhī ruò bù shèng huā, cuì yè gòng xié chù.
枝弱不勝花,翠葉共斜矗。
xiàng lái zhēng chūn fēng, táo lǐ kuì cū sú.
向來爭春風,桃李愧粗俗。
bǎi huì fēn hé zài, tíng shù yōng xīn lǜ.
百卉紛何在,庭樹擁新綠。
cǐ huā zhàng rén xíng, yǎn lì jiàn yōu dú.
此花丈人行,儼立見幽獨。
xiāng jūn dài huā xiào, hé qì jù kě jū.
相君戴花笑,和氣俱可掬。
rén yán cǐ huā shèng, xiāng jūn yì qīng shǔ.
人言此花勝,相君意傾屬。
shéi zhī xīn guǎng dà, hé wù bù méng fú.
誰知心廣大,何物不蒙福。
qǐ yǐ tíng zhōng huā, ér kěn qì fán bù.
豈以庭中花,而肯棄凡不。
jūn kàn zé shèng jù, suǒ zài kě zhuī zhú.
君看擇勝具,所在可追逐。
zì yán jū xián shí, qíng huà huì qīn zú.
自言居閒時,情話會親族。
yī huā yǒu kě guān, làn shǎng fèi yín zhú.
一花有可觀,爛賞費銀燭。
cǐ xīn hé jiǎn zé, yù yì běn wú yù.
此心何揀擇,寓意本無欲。
yǐ cǐ zǎi tiān xià, yǐ cǐ zhèn fān fú.
以此宰天下,以此鎮藩服。
ér tóng yǔ zǒu zú, rén rén gē xiàng guó.
兒童與走卒,人人歌相國。
yǒu néng dá cǐ guān, chūn fēng sì shí zú.
有能達此觀,春風四時足。