cóng cóng dī lǜ yù cēn cī, bào wèng chūn qí shǒu zì yě.
叢叢低綠玉參差,抱瓮春畦手自冶。
dì nuǎn zhà lí yān yǔ qì, suì hán bù gǎi xuě shuāng zī.
地暖乍離煙雨氣,歲寒不改雪霜姿。
tài zhēn fēi yǐ xiāng wèi gǔ, guó guó rén xián fěn wò méi.
太真妃以香為骨,虢國人嫌粉涴眉。
mò dào qiū yá wú zào huà, jiě lìng xiǔ rǎng chū shén qí.
莫道秋崖無造化,解令朽壤出神奇。