xiàng lái bā wàn sì qiān jì, shé duān biàn cái ruò fān shuǐ.
向來八萬四千偈,舌端辯才若翻水。
shān kōng yuè luò shuō xiàng shuí, bù rú chū kǒu rù wú ěr.
山空月落說向誰,不如出口入吾耳。
dāng shí shòu zhě wáng shì gōng, wū yǒu xiān shēng zǐ xū zǐ.
當時受者亡是公,烏有先生子虛子。
wǒ què céng jiàn yǔ lù lái, zhǐ yǒu kòng kōng shù zhāng zhǐ.
我卻曾見語錄來,只有空空數張紙。