mèng xià bǎi wù zī, dòng zhí yī shí hǎo
孟夏百物滋,動植一時好。
mí lù lè shēn lín, chóng shé xǐ fēng cǎo
麋鹿樂深林,蟲蛇喜豐草。
xiáng qín ài mì yè, yóu lín yuè xīn zǎo
翔禽愛密葉,游鱗悅新藻。
tiān hé yí lòu chù, ér wǒ dú kū gǎo
天和遺漏處,而我獨枯槁。
yī shēn zài tiān mò, gǔ ròu jiē yuǎn dào
一身在天末,骨肉皆遠道。
jiù guó wú lái rén, kòu róng chén hào hào
舊國無來人,寇戎塵浩浩。
chén yōu jìng hé yì, zhǐ zì láo huái bào
沉憂竟何益,只自勞懷抱。
bù rú fàng shēn xīn, míng rán rèn tiān zào
不如放身心,冥然任天造。
xún yáng duō měi jiǔ, kě shǐ bēi bù zào
潯陽多美酒,可使杯不燥。
pén yú jiàn rú ní, pēng zhì wú hūn zǎo
湓魚賤如泥,烹炙無昏早。
cháo fàn shān xià sì, mù zuì hú zhōng dǎo
朝飯山下寺,暮醉湖中島。
hé bì guī gù xiāng, zī yān kě zhōng lǎo
何必歸故鄉,茲焉可終老。