zhè gū zhè gū, bù zhī chūn sè hé fù rǔ, měi dào chūn lái shēng gèng kǔ. bǎi nián bù dé cǐ shēn ān, shàng yì dāng shí zài háng lǚ.
鷓鴣鷓鴣,不知春色何負汝,每到春來聲更苦。百年不得此身安,尚憶當時在行旅。
ěr bù xué dà péng yī jǔ, péi fēng liǎng yì rú yún chuí. yòu bù xué lí biān chì yàn, áo xiáng fēi yuè péng hāo zhī.
爾不學大鵬一舉,培風兩翼如雲垂。又不學籬邊斥鴳,翱翔飛躍蓬蒿枝。
huáng líng miào qián jǐ chūn cǎo, kōng yí yuàn hèn chuán xīn shī. jiāng nán èr yuè yān huā luàn, zǐ zǐ sūn sūn zì hū huàn.
黃陵廟前幾春草,空遺怨恨傳新詩。江南二月煙花亂,子子孫孫自呼喚。
shuō jìn rén jiān xíng lù nán, qī fēng kǔ yǔ xīn cháng duàn.
說盡人間行路難,淒風苦雨心腸斷。