shān sēng tīng dé quán shēng hǎo, měi yè zuò wàng qīng yè shēn
山僧聽得泉聲好,每夜坐忘清夜深。
sōng shàng luò lái jīng hè mèng, tán zhōng xiè xià zá lóng yín
松上落來驚鶴夢,潭中瀉下雜龍吟。
guān xīn yǐ jìng píng shēng gòu, dào ěr néng kōng jiàn zài xīn
觀心已淨平生垢,到耳能空見在心。
cǐ qù juān liú rú bù xī, pèi rán shuí yù hǎi jīng yīn?
此去涓流如不息,沛然誰禦海鯨音?。