píng lín dài yān bō miǎo miǎo, fēng dī jiā tǎn qiū shēng xiǎo. wàng zhōng yí shì péng lí hú, shí bǎi wèi qún jǐn yáng wū.
平林帶煙波渺渺,風低葭菼秋聲小。望中疑是彭蠡湖,十百為群盡陽烏。
chǔ tiān wèi xuě wú yǔ shuāng, nán lái qǐ bì móu dào liáng. āi yīn ruò xīn yún lù jiǒng, lǎo chì bù yàn guān hé zhǎng.
楚天未雪無雨霜,南來豈必謀稻粱。哀音若欣雲路迥,老翅不厭關河長。
tīng zhōu shuǐ luò chéng píng lù, sǎn luàn fú yī jù shā qū. dī fēi bù kěn bǐ hán yā, yóu rào huāng cūn pò máo wū.
汀州水落成平陸,散亂鳧鷖聚沙曲。低飛不肯俾寒鴉,猶繞荒村破茅屋。
wū zhōng yǒu kè huī wǔ xián, cóng zhī bù dé xīn máng rán. hé rén tú huà néng zhe cǐ, zhào shì dān qīng chēng dà nián.
屋中有客揮五弦,從之不得心茫然。何人圖畫能著此,趙氏丹青稱大年。
huī miào yuán nián sòng fèng lì, cǐ tú zhèng shì dāng shí jī. biàn cóng xuān hé dào jìng kāng, gěn yuè qín shēng qǐ qiū xī.
徽廟元年頌鳳歷,此圖正是當時跡。便從宣和到靖康,艮岳禽聲起秋夕。
gǔ wǎng jīn lái jǐ shèng shuāi, mā sā lǎo yǎn jìng chéng bēi. liáng gōng xīn kǔ rén mò shí, shì xiě zhōu xuān hóng yàn shī.
古往今來幾盛衰,摩挲老眼竟成悲。良工心苦人莫識,似寫周宣鴻雁詩。