strong lì shǐ lái yuán strong
历史来源
ān yuán chū
「安」源出 ;
ān shì chū zì xī yù shǎo shù mín zú, lüè yǒu sān zhī
安氏出自西域少数民族,略有三支﹕
yī jù xīn táng shū zǎi xiàng shì xì biǎo suǒ zài, hàn líng dì shí ān xī guó yī lǎng dōng běi bù tài zǐ ān qīng, qián xīn fó xué, lái dào dāng shí de jīng dū luò yáng dìng jū jiàn běn wǎng de ān shì gāo duàn, qí hòu yǒu ān shì. nán běi cháo shí yòu yǒu ān xī shì zǐ lái dào zhōng guó dìng jū, yì wèi ān shì.
一﹕据《新唐书.宰相世系表》所载,汉灵帝时安息国(伊朗东北部)太子安清,潜心佛学,来到当时的京都洛阳定居(见本网的「安世高」段,其后有安氏。南北朝时又有安息世子来到中国定居,亦为安氏。
èr wèi xiān bēi zú fù xìng suǒ gǎi. jù wèi shū guān shì zhì suǒ zài, nán běi cháo shí, běi wèi yǒu dài běi fù xìng ān chí shì, suí wèi xiào wén dì nán qiān luò yáng hòu, dìng jū zhōng yuán, dài wéi hàn xìng ān shì.
二﹕为鲜卑族复姓所改。据《魏书.官氏志》所载,南北朝时,北魏有代北复姓「安迟」氏,随魏孝文帝南迁洛阳后,定居中原,代为汉姓「安」氏。
sān wèi zhāo wǔ jiǔ xìng zhī yī. jiàn hé xìng, ān guó gù zhǐ zài jīn wū zī bié kè sī tǎn bù hā lā yí dài. yí dù guī táng cháo guǎn xiá, táng gāo dì yǒng huī nián jiān guī fù zhōng yuán, hòu wèi ān shì.
三﹕为「昭武九姓」之一。(见「何」姓),安国故址在今乌兹别克斯坦布哈拉一带。一度归唐朝管辖,唐高帝永徽年间归附中原,后为安氏。
yòu, táng cháo hú rén ān lù shān běn xìng kāng shì, mào xìng ān shì.
又,唐朝胡人安禄山本姓康氏,冒姓安氏。
strong jiā zú míng rén strong
家族名人
ān qī shēng
安期生
qín láng yá rén jīn shān dōng shěng zhū chéng xiàn dōng nán, shēng zú nián bù xiáng. shòu xué yú hé shàng zhàng rén, yú hǎi bīn mài yào, shǐ huáng dōng yóu, xiāng tán sān zhòu yè, cì yǔ jīn bó, jiē zhì zhī ér qù, liú shū yǐ bié, wèi hòu qiān nián qiú wǒ yú péng lái shān, shǐ huáng qiǎn shǐ rù hǎi xún zhī, yù fēng làng ér hái. hàn wǔ dì shí, lǐ shǎo jūn yán cháng yóu hǎi shàng, jiàn ān qī shēng shí jù zǎo, qí dà rú guā.
秦琅琊人(今山东省诸城县东南),生卒年不详。受学于河上丈人,于海滨卖药,始皇东游,相谈三昼夜,赐予金帛,皆置之而去,留书以别,谓后千年求我于蓬莱山,始皇遣使入海寻之,遇风浪而还。汉武帝时,李少君言尝游海上,见安期生食巨枣,其大如瓜。
ān shì gāo
安世高
ān lù shān? 757
安禄山(?~757)
táng yíng zhōu liǔ chéng rén jīn hé běi shěng jiù yǒng píng fǔ jìng. hú rén, běn xìng kāng, chū míng ā luò shān, yòu zuò yà luò shān. zhì rěn duō zhì, shàn yì cè rén qíng, tōng liù fān yǔ. tiān bǎo mò, yǐ píng lú fàn yáng hé dōng sān zhèn jié dù shǐ jǔ bīng fǎn, xiàn luò yáng, rù cháng ān, chēng yàn dì, xún wèi qí zi qìng xù suǒ shā.
唐营州柳城人(今河北省旧永平府境)。胡人,本姓康,初名阿荦山,又作轧荦山。忮忍多智,善臆测人情,通六蕃语。天宝末,以平卢、范阳、河东三镇节度使举兵反,陷洛阳,入长安,称燕帝,寻为其子庆绪所杀。
strong dì wàng fēn bù strong
地望分布
níng xià liáng zhōu jùn, gān sù wǔ wēi jùn, hú běi wǔ líng jùn.
宁夏凉州郡,甘肃武威郡,湖北武陵郡。