strong lì shǐ lái yuán strong
历史来源
dīng yuán chū:
「丁」源出:
yī chū zì jiāng xìng. yǐ shì hào wèi shì. jù tōng zhì shì zú lüè yún: gōng yuán qián shí yī shì jì, xī zhōu fēn fēng zhū hóu, jiāng tài gōng wàng shòu fēng yú qí. qí zi jì, sǐ hòu shì hào wèi" dīng gōng". qí hòu suì yǐ" dīng" wèi shì.
一、出自姜姓。以谥号为氏。据《通志·氏族略》云:公元前十一世纪,西周分封诸侯,姜太公望受封于齐。其子伎,死后谥号为“丁公”。其后遂以“丁”为氏。
èr jù sān guó zhì sūn kuāng chuán zhù yún: sān guó wú shí, sūn quán yīn qí sūn kuāng shāo sǔn máo máng, yǐ fá jūn yòng. bié qí zú wèi dīng shì.
二、 据《三国志·孙匡传注》云:三国吴时,孙权因其孙匡烧损茅芒,以乏军用。别其族为丁氏。
sān chū zì xī yù huí zú xìng. yī sī lán jiào mù sī lín běn wú xìng shì. yuán cháo mò nián, yǒu rén míng dīng hè nián, qí zēng zǔ míng ā kǎo dīng, zǔ fù míng kǔ sī dīng, fù míng zhí mǎ lù dīng, cóng xiōng míng jí yǎ mó dīng. qí hòu hàn huà, suì yǐ" dīng" wèi shì.
三、出自西域回族姓。伊斯兰教穆斯林本无姓氏。元朝末年,有人名丁鹤年,其曾祖名阿考丁,祖父名苦思丁,父名职马禄丁,从兄名吉雅谟丁。其后汉化,遂以"丁"为氏。
strong jiā zú míng rén strong
家族名人
dīng mì
丁密
dōng hàn cén xī rén, zì jìng gōng, yǐ xiào shùn ér zhī míng, fù mǔ wáng gù, zài fén biān zhù wū shǒu sān nián, xiāng chuán yǒu shuāng fú yě yā fēi dǐ wū páng xiǎo chí, jiàn rén ér xún fú, shí rén yǐ wéi shì qí xiào xíng suǒ gǎn yìng.
东汉岑溪人,字靖公,以孝顺而知名,父母亡故,在坟边筑屋守三年,相传有双凫(野鸭)飞抵屋旁小池,见人而驯伏,时人以为是其孝行所感应。
dīng lìng wēi
丁令威
xī hàn liáo dōng rén, chuán shuō céng xué dào yú líng xū shān, hòu huà zuò xiān hè guī liáo dōng, tíng zài chéng mén huá biǎo zhù shàng, yǒu shào nián yù shè zhī, xiān hè pái huái yú kōng zhōng, yuē:" yǒu niǎo yǒu niǎo dīng lìng wēi, qù jiā qiān suì jīn lái guī, chéng guō rú gù rén mín fēi, hé bù xué xiān zhǒng lěi lěi?" suì chōng tiān zhí shàng ér qù.
西汉辽东人,传说曾学道于灵虚山,后化作仙鹤归辽东,停在城门华表柱上,有少年欲射之,仙鹤徘徊于空中,曰:"有鸟有鸟丁令威,去家千岁今来归,城郭如故人民非,何不学仙冢累累?"遂冲天直上而去。
dīng fù
丁复
hàn chū rén, suí gāo zǔ liú bāng jǔ bīng yú xuē, hòu zhù gāo zǔ píng dìng sān qín, pò xiàng yǔ jiāng lóng qiě yú péng chéng, guān dà sī mǎ, fēng yáng dōu hóu.
汉初人,随高祖刘邦举兵于薛,后助高祖平定三秦,破项羽将龙且于彭城,官大司马,封阳都侯。
dīng yǔn yuán
丁允元
nán sòng cháng zhōu rén, zì shū zhōng, chún xī gōng yuán 11741189 nián jiān rèn shǎo qīng, hòu yīn zhōng jiàn biǎn guān cháo zhōu tài shǒu, bō tián zū xīng xué yǎng shì, zhù qiáo lì mín, bǎi xìng" míng huàn cí" sì zhī.
南宋常州人,字叔中,淳熙(公元1174-1189年)间任少卿,后因忠谏贬官潮州太守,拨田租兴学养士,筑桥利民,百姓"名宦祠"祀之。
dīng lán
丁兰
dōng hàn hé nèi jùn rén, shào nián mǔ shì, yòng mù tou diāo mǔ xiàng, měi rì fú shì rú huó rén. lín jū zhāng shū, jiǔ zuì mà mù xiàng, yòng shǒu zhàng jī xiàng tóu. dīng lán nù ér dǎ zhāng shū, bèi bǔ. chuán shuō gào bié mù xiàng shí, xiàng wèi tā luò lèi.
东汉河内郡人,少年母逝,用木头雕母像,每日服侍如活人。邻居张叔,酒醉骂木像,用手杖击像头。丁兰怒而打张叔,被捕。传说告别木像时,像为他落泪。
strong dì wàng fēn bù strong
地望分布
hé nán shěng lán kǎo xiàn yí dài shān dōng shěng dìng táo xiàn yí dài
河南省兰考县一带、山东省定陶县一带