strong lì shǐ lái yuán strong
历史来源
kǒng yuán chū
「孔」源出 ;
yī chū zì zi xìng, yǐ wáng fù wèi zì shì, jù shǐ jì kǒng zǐ shì jiā suǒ zài kǒng zǐ, sòng wēi zǐ zhī hòu. sòng yáng gōng xī shēng fú fù hé, fú fù hé shēng sòng fù zhōu, zhōu shēng shì zǐ shèng, shèng shēng zhèng kǎo fù, kǎo fù shēng kǒng fù jiā. wǔ shì qīn jǐn, bié wèi gōng zú, xìng kǒng shì. kǒng fù jiā shēng mù jīn fù, mù jīn fù shēng yì yí, yì yí shēng fáng shū. fáng shū wèi huá shì zhī bī, bēn lǔ. qí shū wèi shū liáng gē, shēng zǐ kǒng qiū.
一 ; 出自「子」姓,以王父为字氏,据《史记.孔子世家》所载 ; 孔子,宋微子之后。宋炀公熙生弗父何,弗父何生宋父周,周生世子胜,胜生正考父,考父生孔父嘉。五世亲尽,别为公族,姓孔氏。孔父嘉生木金父,木金父生睪夷,睪夷生防叔。防叔畏华氏之逼,奔鲁。其叔为叔梁纥,生子孔丘。
èr chū zì jī xìng, jù xìng kǎo suǒ zài, chūn qiū shí wèi guó yǒu kǒng kuī, yǐ wáng fù zì wèi shì, qí hòu yǒu jī xìng zhī kǒng shì.
二 ; 出自「姬」姓,据《姓考》所载,春秋时卫国有孔悝,以王父字为氏,其后有姬姓之孔氏。
sān chū zì guī xìng,. chūn qiū shí chén guó yǒu kǒng níng, wáng fù zì wèi shì, qí hòu yǒu guī xìng zhī kǒng shì.
三 ; 出自「妫」姓,。春秋时陈国有孔宁,王父字为氏,其后有「妫」姓之孔氏。
sì yòu jù zuǒ zhuàn suǒ zài, chūn qiū shí zhèng mù gōng zhī hòu yǒu kǒng zhāng, qí zhī sūn yǐ wáng fù zì wèi shì, wèi zhèng guó de jī xìng kǒng shì.
四 ; 又据《左传》所载,春秋时郑穆公之后有孔张,其支孙以王父字为氏,为郑国的姬姓孔氏。
strong jiā zú míng rén strong
家族名人
kǒng zǐ qián 551 qián 479
孔子 (前551~前479)
míng qiū, zì zhòng ní, dōng fāng wén huà de dài biǎo zhī yī, rú jiā sī xiǎng de chuàng shǐ rén, chūn qiū lǔ rén. shēng yǒu shèng dé, xué wú cháng shī, xiāng chuán céng wèn lǐ yú lǎo dān lǎo zi, dào jiā sī xiǎng de chuàng shǐ rén , xué lè yú cháng hóng, xué qín yú shī xiāng. chū shì lǔ, wèi sī kòu, shè xíng xiāng shì, lǔ guó dà zhì. hòu zhōu yóu liè guó shí sān nián, bú jiàn yòng, nián liù shí bā, fǎn lǔ, wǎn nián zhì lì zhěng lǐ gǔ dài jīng diǎn. yǒu dì zǐ sān qiān, shēn tōng liù yì zhě qī shí èr rén, kāi píng mín jiào yù xiān hé, hòu shì zūn wèi zhì shèng xiān shī. yì chēng wéi kǒng zǐ. kě xī tā de sī xiǎng yóu hàn wǔ dì kāi shǐ, guǎng bèi zhōng huá dì guó de tǒng zhì zhě suǒ lì yòng, biàn chéng tǒng zhì zhě yòng lái yuē shù rén mín sī xiǎng de yǒu xiào gōng jù, dà dà yǐng xiǎng le zhōng huá dì guó de fā zhǎn.
名丘,字仲尼,东方文化的代表之一,儒家思想的创始人,春秋鲁人。生有圣德,学无常师,相传曾问礼于老聃 (老子,道家思想的创始人 ),学乐于苌弘,学琴于师襄。初仕鲁,为司寇,摄行相事,鲁国大治。后周游列国十三年,不见用,年六十八,返鲁,晚年致力整理古代经典。有弟子三千,身通六艺者七十二人,开平民教育先河,后世尊为至圣先师。亦称为孔子。可惜他的思想由汉武帝开始,广被中华帝国的统治者所利用,变成统治者用来约束人民思想的有效工具,大大影响了中华帝国的发展。
kǒng róng 153 208
孔融 (153~208)
zì wén jǔ, dōng hàn qū fù rén, kǒng zǐ èr shí shì sūn. yǒu jùn cái, wèi jiàn ān qī zǐ zhī yī, hàn xiàn dì shí wéi běi hǎi xiàng, shì chēng kǒng běi hǎi lì xué xiào, biǎo rú shù, hòu bài dà zhōng dài fū, wèi cáo cāo suǒ shā.
字文举,东汉曲阜人,孔子二十世孙。有俊才,为建安七子之一,汉献帝时为北海相,世称孔北海;立学校,表儒术,后拜大中大夫,为曹操所杀。
kǒng xiáng xī 1880 1967
孔祥熙 (1880~1967)
zì yōng zhī, shān xī tài gǔ rén. liú xué měi guó yē lǔ dà xué. lì rèn guó mín zhèng fǔ wěi yuán cái zhèng bù zhǎng wèi dāng shí zhōng guó de shǒu fù xíng zhèng yuàn cháng zhōng yāng yín háng zǒng cái děng zhí.
字庸之,山西太谷人。留学美国耶鲁大学。历任国民政府委员、财政部长 ( 为当时中国的首富 )、行政院长、中央银行总裁等职。
strong dì wàng fēn bù strong
地望分布
shān dōng lǔ jùn.
山东鲁郡。