strong lì shǐ lái yuán strong
历史来源
lóng zài xīn bǎi jiā xìng zhōng pái liè dì 81.
龙-在新百家姓中排列第81。
lóng L ng lóng xìng de lái yuán yīn duō shè jí shén huà, gù bù kě xiáng kǎo, yuán chū yǒu qī:
龙(Lóng 龙)姓的来源因多涉及神话,故不可详考,源出有七:
yuán liú yī
源流一
chū zì huáng dì zhī chén lóng xíng, jù xìng shì lù yuán jí zhú shū jì nián suǒ zài, huáng dì chén yǒu lóng xíng, huáng dì jū yǒu xióng jīn hé nán shěng xīn zhèng. shì wèi hé nán lóng shì. chū zì yíng xìng, chǔ qīng tóng qì zhōng yǒu lóng yíng, yíng xìng lóng shì jià nǚ chǔ guì zú. shāng dài jiǎ gǔ wén zhōng yǒu lóng fāng, wèi shāng fāng guó.
出自黄帝之臣龙行,据《姓氏录源》及《竹书纪年》所载,黄帝臣有龙行,黄帝居有熊(今河南省新郑)。是为河南龙氏。出自赢姓,楚青铜器中有龙赢,赢姓龙氏嫁女楚贵族。商代甲骨文中有龙方,为商方国。
yuán liú èr
源流二
chū zì shùn shí nà yán lóng zhī hòu, jù tōng zhì shì zú lüè suǒ zài, lóng shì, shùn chén yě, lóng yě nà yán suǒ wèi nà yán, shì dāng shí yī zhǒng zhuān sī chū nà, dì mìng de guān zhí. zǐ sūn yǐ guān zhí míng lóng wèi shì. yīn shùn de huó dòng dì yù zài jìn nán dì qū, gù cǐ zhī lóng shì chū zì jīn shān xī shěng jìng. shì wèi shān xī lóng shì. zhì hàn dài, lóng miǎn yīn shì cóng hé běi jù lù zhào qiān fú fēng jīng zhào, chuán sì dài yǒu lóng shù, zì bó gāo, lóng bó gāo chū rèn shān dōu xiàn lìng, hàn guāng wǔ dì shí shēng líng líng tài shǒu, guān yú chǔ, jiā wǔ líng. wèi wǔ líng shǐ zǔ.
出自舜时纳言龙之后,据《通志·氏族略》所载,龙氏,舜臣也,龙也纳言(所谓纳言,是当时一种专司出纳,帝命的官职。)子孙以官职名龙为氏。因舜的活动地域在晋南地区,故此支龙氏出自今山西省境。是为山西龙氏。至汉代,龙勉因仕从河北钜鹿诏迁扶风京兆,传四代有龙述,字伯高,龙伯高初任山都县令,汉光武帝时升零陵太守,官于楚,家武陵.为武陵始祖.
yuán liú sān
源流三
chū zì yù lóng shì zhī hòu, jù xìng shì kǎo lüè suǒ zài, lóng xìng chū zì yù lóng shì, wàng chū tiān shuǐ. rú xià cháo yù lóng shì liú lèi yáo zhī hòu, yīn yǒu xún huà lóng de běn lǐng, shēn dé xià dì kǒng jiǎ de shǎng shí, bèi fēng cì wèi" yù lóng shì" de hòu yì zhōng, jiù yǒu yǐ lóng wèi shì de. liú lèi de gù chéng zài jīn hé nán yǎn shī xiàn nán, shì wèi hé nán lóng shì.
出自御龙氏之后,据《姓氏考略》所载,龙姓出自御龙氏,望出天水。如夏朝御龙氏刘累(尧之后,因有驯化龙的本领,深得夏帝孔甲的赏识,被封赐为“御龙氏”)的后裔中,就有以龙为氏的。刘累的故城在今河南偃师县南,是为河南龙氏。
yuán liú sì
源流四
chū zì huàn lóng shì zhī hòu, jù tōng zhì shì zú lüè jí míng xián shì zú yán xíng lèi gǎo děng zī liào suǒ zài, xiāng chuán dǒng fù, yǐ xìng, jīng yú sì lóng, yǐ xù yǎng lóng ér bèi shùn cì xìng" huàn lóng shì". qí hòu dài yǒu yǐ lóng wèi shì de, shì wèi hú běi lóng shì.
出自豢龙氏之后,据《通志·氏族略》及《名贤氏族言行类稿》等资料所载,相传董父,已姓,精于饲龙,以畜养龙而被舜赐姓“豢龙氏”。其后代有以龙为氏的,是为湖北龙氏。
yuán liú wǔ
源流五
xī hàn zāng kē dì qū yǒu lóng xìng, jù huá yáng guó zhì suǒ zài, xī hàn shí de zāng kē dà xìng zhōng yǒu lóng shì. zāng kē jùn, zhì jīn guì zhōu shěng kǎi lǐ xiàn xī běi.
西汉牂牁地区有龙姓,据《华阳国志》所载,西汉时的牂牁大姓中有龙氏。牂牁郡,治今贵州省凯里县西北。
yuán liú liù
源流六
chū zì dì míng, chūn qiū shí chǔ dài fū shí cǎi yú lóng jīn shān dōng shěng tài ān xī nán zhī lóng xiāng, qí zǐ sūn yǒu yǐ lóng wèi shì zhě.
出自地名,春秋时楚大夫食采于龙(今山东省泰安西南之龙乡),其子孙有以龙为氏者。
yuán liú qī
源流七
qí tā hé shǎo shù mín zú yǒu lóng xìng, běi shǐ suǒ zài, yān qí guó jīn shǔ xīn jiāng wéi wú ěr zì zhì qū yān qí xī nán, xī yù qiě mí jīn xīn jiāng chāng jí mǎ nà sī èr xiàn, qí jūn wáng jiē wèi lóng shì.
其他和少数民族有龙姓,①《北史》所载,焉耆国(今属新疆维吾尔自治区焉耆西南),西域且弥(今新疆昌吉、玛纳斯二县),其君王皆为龙氏。
shǎo shù mín zú zhōng yǒu lóng xìng. zài zhōng guó miáo pǔ mǐ hā ní yí dòng yáo shuǐ děng mín zú jūn yǒu lóng xìng.
②少数民族中有龙姓。在中国苗、普米、哈尼、彝、侗、瑶、水等民族均有龙姓。
strong jiā zú míng rén strong
家族名人
lóng zǐ: yòu chēng" lóng shū", zuì zǎo jiàn yú shǐ jí de lóng xìng míng rén, zhǔ zhāng" zhì dì mò shàn yú zhù, mò bù shàn yú gòng", cǐ jù bèi mèng zǐ yǐn yòng yǐ gào téng wén gōng.
龙子:又称“龙叔”,最早见于史籍的龙姓名人,主张“治地莫善于助,莫不善于贡”,此句被孟子引用以告滕文公。
lóng qiě: qín mò chǔ hàn zhēng bà shí qī xī chǔ guó dà jiàng, xī chǔ bà wáng xiàng yǔ zhàng qián dì yī měng jiàng, shǎo shí suí xiàng liáng xiàng yǔ qǐ bīng fǎn qín, yǔ xiàng yǔ qíng ruò xiōng dì, hòu měi zhàn jiē qīn shēn fèn yǒng shā dí, shēn dé bà wáng xiàng yǔ xìn rèn, rèn xī chǔ guó dà sī mǎ tǒng shuài chǔ guó jīng ruì qí shì, hòu zài qí guó yóu yú qīng dí wù zhōng hán xìn shuǐ yān zhī jì dǎo zhì dà jūn kuì bài, suī lǜ qīn bīng fèn lì ér zhàn rán dà shì yǐ qù, zuì hòu lì zhàn ér sǐ.
龙且:秦末楚汉争霸时期西楚国大将,西楚霸王项羽帐前第一猛将,少时随项梁项羽起兵反秦,与项羽情若兄弟,后每战皆亲身奋勇杀敌,深得霸王项羽信任,任西楚国大司马统帅楚国精锐骑士,后在齐国由于轻敌误中韩信水淹之计导致大军溃败,虽率亲兵奋力而战然大势已去,最后力战而死。
lóng shù: dōng hàn jīng zhào jùn jīn shǔ shǎn xī rén, wéi rén dūn hòu, céng rèn shān dōu cháng, wǔ dì shí guān zhì líng líng jīn guǎng xī quán zhōu xī nán tài shǒu.
龙述:东汉京兆郡(今属陕西)人,为人敦厚,曾任山都长,武帝时官至零陵(今广西全州西南)太守。
lóng tài chū: sòng dài rén, céng yǐ shī rén míng yì bài jiàn wáng ān shí, bìng zuò shā shī yī shǒu, yíng de wáng ān shí zàn xǔ.
龙太初:宋代人,曾以诗人名义拜见王安石,并作《沙诗》一首,赢得王安石赞许。
lóng zhuó: sòng dài rén, qián dé nián jiān zhōu tài shǒu, yǒu huì zhèng, shēn dé mín xīn, dāng dì bǎi xìng huì lái hè tú sòng qí dé.
龙镯:宋代人,乾德年间州太守,有惠政,深得民心,当地百姓绘《来鹤图》颂其德。
lóng rén fū: jí ān jīn shǔ jiāng xī rén, yuán dài zhè jiāng rú xué fù tí jǔ, zhe yǒu zhōu yì zhuàn yī shū.
龙仁夫:吉安(今属江西)人,元代浙江儒学副提举,著有《周易传》一书。
lóng qǐ léi: zì shí shēng, dòng zú, míng cháo wǔ kāi wèi jīn guì zhōu lí píng xiàn rén. míng shén zōng wàn lì shí liù nián gōng yuán 1588 nián jǔ rén, cì nián jìn shì. tā shì lí píng de dì yí gè jìn shì. tā yě shì guì zhōu dòng zú zhōng de dì yī wèi jìn shì. lì guān jiāng xī qīng jiāng xiàn zhī xiàn yān jīng yuàn píng zhī xiàn nán jīng dà lǐ sì míng cháo zhōng yāng shěn pàn jī guān shǎo qīng děng. wèi guān qīng lián, gāng zhèng bù ē, céng tán hé shǒu fǔ nèi gé dà chén zhào zhì gāo děng rén, yīn dé zuì dāng quán pài lì bù shàng shū lǐ dài, bèi lǐ dài fèi chú dà lǐ sì qīng guān zhí. cóng cǐ huán xiāng," dàn bó zì ān, wú suǒ qǐng shǔ." tā yǔ shǐ lóng qǐ chūn lóng qǐ yuān děng wén xíng bìng yǒu shēng, shí chēng" sān lóng". qián shī jì lüè lù qí shī èr shǒu.
龙起雷:字时声,侗族,明朝五开卫(今贵州黎平县)人。明神宗万历十六年(公元1588年)举人,次年进士。他是黎平的第一个进士。他也是贵州侗族中的第一位进士。历官江西清江县知县、燕京苑平知县、南京大理寺(明朝中央审判机关)少卿等。为官清廉,刚正不阿,曾弹劾首辅(内阁大臣)赵志皋等人,因得罪当权派吏部尚书李戴,被李戴废除大理寺卿官职。从此还乡,"淡泊自安,无所请属。"他与史龙起春、龙起渊等文行并有声,时称"三龙"。《黔诗纪略》录其诗二首。
lóng xǔ bǎo: míng dài guì zhōu rén, miáo zú, lǜ zhòng qǐ yì yǔ guān jūn duì kàng shí yú nián zhī jiǔ, gōng pò yìn jiāng sī zhōu shí qiān děng chéng, hòu zāo zhèn yā, bèi fú yù hài.
龙许保:明代贵州人,苗族,率众起义与官军对抗十余年之久,攻破印江、思州、石阡等城,后遭镇压,被俘遇害。
lóng xiè: wàng jiāng jīn shǔ ān huī rén, qīng dài zhù míng xì qǔ jiā, zhe yǒu qióng huá mèng fú róng chéng děng.
龙燮:望江(今属安徽)人,清代著名戏曲家,著有《琼华梦》、《芙蓉城》等。
lóng wén bīn: qīng jiāng xī yǒng xīn rén, tóng zhì nián jiān jìn shì, zhōu yì yì shuō yǒng huái táng shī wén chāo míng huì yào děng wéi qí suǒ zhe.
龙文彬:清江西永新人,同治年间进士,《周易绎说》、《永怀堂诗文钞》、《明会要》等为其所著。
lóng qǐ ruì: qīng dài guǎng xī lín guì jīn guì lín rén, dào guāng nián jiān zhuàng yuán, shòu hàn lín yuàn xiū zhuàn. lì rèn jiāng xī xué zhèng jiāng xī bù zhèng shǐ, zhe yǒu xiǎo xué gāo zhù bǔ zhèng jīng dé táng shī wén jí děng.
龙启瑞:清代广西临桂(今桂林)人,道光年间状元,授翰林院修撰。历任江西学政、江西布政使,著有《小学高注补正》、《经德堂诗文集》等。
lóng rǔ yuán: qīng dài zhí lì wǎn píng yī zuò dà xīng, jīn shǔ běi jīng rén, céng rèn zhí yóu jī cān jiāng dà gū xié fù jiāng, zài yǔ yīng fǎ lián jūn tiǎo qǐ de dì èr cì dà gū zhī zhàn zhōng zhèn wáng.
龙汝元:清代直隶宛平(一作大兴,今属北京)人,曾任职游击、参将、大沽协副将,在与英法联军挑起的第二次大沽之战中阵亡。
lóng zé hòu: qīng mò guǎng xī guì lín rén, zǎo nián cóng kāng yǒu wéi xué, cān jiā guì lín shèng xué huì shàng hǎi qiáng xué huì děng jìn bù zǔ zhī, hòu zhǔ chí jiù jīn shān wén xìng bào, zuò shàng hǎi tiān yóu xué yuàn jiào wù zhǎng. zhe yǒu nán hǎi xiān shēng shàng shū jì.
龙泽厚:清末广西桂林人,早年从康有为学,参加桂林圣学会、上海强学会等进步组织,后主持旧金山《文兴报》,作上海天游学院教务长。著有《南海先生上书记》。
strong qiān xǐ fēn bù strong
迁徙分布
sòng cháo shí qī, lóng xìng dà yuē yǒu 4 wàn rén, yuē zhàn quán guó rén kǒu de 05, pái zài dì èr bǎi wèi yǐ hòu. zài quán guó de fēn bù zhǔ yào jí zhōng yú sì chuān jiāng xī ān huī, zhè sān xǐng lóng xìng dà yuē zhàn lóng xìng zǒng rén kǒu de 87, qí cì fēn bù yú hé nán zhè jiāng děng shěng. sì chuān shěng wèi lóng xìng dì yī dà shěng, jū zhù le lóng xìng zǒng rén kǒu de 32. quán guó xíng chéng le xī bù sì chuān dōng bù gàn wǎn liǎng dà kuài lóng xìng rén kǒu jù jí qū.
宋朝时期,龙姓大约有4万人,约占全国人口的0.05%,排在第二百位以后。在全国的分布主要集中于四川、江西、安徽,这三省龙姓大约占龙姓总人口的87%,其次分布于河南、浙江等省。四川省为龙姓第一大省,居住了龙姓总人口的32%。全国形成了西部四川、东部赣皖两大块龙姓人口聚集区。
míng cháo shí qī, lóng xìng dà yuē yǒu 12 yú wàn rén, yuē zhàn quán guó rén kǒu de 13, pái zài dì yī bǎi èr shí wèi yǐ hòu. sòng yuán míng 600 nián quán guó rén kǒu chún zēng zhǎng lǜ shì 20, lóng xìng rén kǒu zēng zhǎng lǜ chāo guò quán guó rén kǒu zēng zhǎng lǜ, zhè yǔ xī nán qí tā mín zú lóng xìng de jiā rù yǒu guān. zài quán guó de fēn bù zhǔ yào jí zhōng yú jiāng xī hú nán, zhè liǎng shěng lóng xìng dà yuē zhàn lóng xìng zǒng rén kǒu de 71, qí cì fēn bù yú hú běi guǎng xī, zhè liǎng shěng de lóng xìng yòu jí zhōng le 14. jiāng xī shěng de lóng xìng rén kǒu yuē zhàn lóng xìng zǒng rén kǒu de 44, wèi lóng xìng dì yī dà shěng. quán guó xíng chéng le yǐ jiāng xī wèi zhōng xīn de gàn xiāng è guì lóng xìng rén kǒu jù jí qū. sòng yuán míng jiān, lóng xìng de fēn bù zǒng gé jú biàn huà jiào dà, rén kǒu de liú dòng yóu běi xī xiàng dōng nán dì qū qiān yí, sì chuān hé hé nán dì qū lóng xìng rén kǒu jí jù jiǎn shǎo, fēn bié xiàng hú nán hé jiāng xī dì qū qiān yí.
明朝时期,龙姓大约有12余万人,约占全国人口的0.13%,排在第一百二十位以后。宋元明600年全国人口纯增长率是20%,龙姓人口增长率超过全国人口增长率,这与西南其他民族龙姓的加入有关。在全国的分布主要集中于江西、湖南,这两省龙姓大约占龙姓总人口的71%,其次分布于湖北、广西,这两省的龙姓又集中了14%。江西省的龙姓人口约占龙姓总人口的44%,为龙姓第一大省。全国形成了以江西为中心的赣、湘、鄂、桂龙姓人口聚集区。宋元明间,龙姓的分布总格局变化较大,人口的流动由北、西向东南地区迁移,四川和河南地区龙姓人口急剧减少,分别向湖南和江西地区迁移。
dāng dài lóng xìng de rén kǒu yǐ jìn 280 wàn, wèi quán guó dì bā shí wèi xìng shì, dà yuē zhàn quán guó rén kǒu de 22. cóng míng cháo zhì jīn 600 nián zhōng lóng xìng rén kǒu yóu 12 wàn jī zēng dào 280 wàn, zēng zhǎng le 23 bèi duō, lóng xìng rén kǒu de zēng zhǎng sù dù dà dà gāo yú quán guó rén kǒu de zēng zhǎng sù dù, zhè yǔ xī nán dì qū shǎo shù mín zú lóng xìng rén qún de hàn huà yǒu guān. sòng cháo zhì jīn 1000 nián zhōng lóng xìng rén kǒu de zēng zhǎng lǜ shì chéng shàng shēng de tài shì. zài quán guó de fēn bù rú jīn zhǔ yào jí zhōng yú guì zhōu hú nán sì chuān sān xǐng, dà yuē zhàn lóng xìng zǒng rén kǒu de 58, qí cì fēn bù yú hú běi guǎng dōng guǎng xī yún nán chóng qìng, zhè wǔ shěng qū shì de lóng xìng yòu jí zhōng le 30. guì zhōu jū zhù le lóng xìng zǒng rén kǒu de 26, wèi lóng xìng dì yī dà shěng. quán guó xíng chéng le yǐ guì zhōu wèi zhōng xīn de yún guì chuān yú è xiāng yuè guì de liǎng dà lóng xìng rén kǒu jù jí qū. zài jìn 600 nián qī jiān, lóng xìng rén kǒu yóu dōng nán bù xiàng xī bù xī nán qiān yí shì zhǔ liú, lóng xìng rén kǒu zhòng xīn yóu dōng nán xiàng xī yí dòng. lóng xìng zài rén qún zhōng fēn bù pín lǜ shì yì tú biǎo míng: zài qián xiāng guì chóng qìng dà bù guǎng dōng xī běi yún nán nán bù, lóng xìng yì bān zhàn dāng dì rén kǒu de bǐ lì zài 6 yǐ shàng, zhōng xīn dì qū kě dá 1 7, yǐ shàng fù gài miàn jī yuē zhàn le zǒng guó tǔ miàn jī de 9 8, jū zhù le dà yuē 49 de lóng xìng rén qún. sì chuān yún nán dà bù chóng qìng běi bù è gàn yuè dà bù hǎi nán fú jiàn xī bù ān huī xī nán shǎn gān nán duān méng hēi jí liáo sì shěng qū lián jiē dì qū, lóng xìng yì bān zhàn dāng dì rén kǒu de bǐ lì zài 2 yī o 6 zhī jiān, qí fù gài miàn jī yuē zhàn le zǒng guó tǔ miàn jī de 17, jū zhù le dà yuē 34 de lóng xìng rén qún.
当代龙姓的人口已近280万,为全国第八十位姓氏,大约占全国人口的0.22%。从明朝至今600年中龙姓人口由12万激增到280万,增长了23倍多,龙姓人口的增长速度大大高于全国人口的增长速度,这与西南地区少数民族龙姓人群的汉化有关。宋朝至今1000年中龙姓人口的增长率是呈上升的态势。在全国的分布如今主要集中于贵州、湖南、四川三省,大约占龙姓总人口的58%,其次分布于湖北、广东、广西、云南、重庆,这五省区市的龙姓又集中了30%。贵州居住了龙姓总人口的26%,为龙姓第一大省。全国形成了以贵州为中心的云贵川渝、鄂湘粤桂的两大龙姓人口聚集区。在近600年期间,龙姓人口由东南部向西部、西南迁移是主流,龙姓人口重心由东南向西移动。龙姓在人群中分布频率示意图表明:在黔湘桂、重庆大部、广东西北、云南南部,龙姓一般占当地人口的比例在0.6%以上,中心地区可达1.7%,以上覆盖面积约占了总国土面积的9.8%,居住了大约49%的龙姓人群。四川、云南大部、重庆北部、鄂赣粤大部、海南、福建西部、安徽西南、陕甘南端、蒙黑吉辽四省区连接地区,龙姓一般占当地人口的比例在0.2%一o.6%之间,其覆盖面积约占了总国土面积的17%,居住了大约34%的龙姓人群。