strong lì shǐ lái yuán strong
历史来源
chū zì sì xìng, yǔ ōu xìng tóng zōng, yǐ fēng dì míng hóu jué míng wéi shì.
出自姒姓,与欧姓同宗,以封地名、侯爵名为氏。
xià cháo dì wáng shào kāng de ér zi wú yú, bèi fēng yú kuài jī, jiàn lì le yuè guó, wèi zhū hóu guó. dào chūn qiū de shí hòu bèi wú guó miè wáng. shí jiǔ nián hòu, gōu jiàn yòu fù guó. dào gōu jiàn liù shì sūn wú jiāng wèi yuè wáng de shí hòu, yuè guó wèi chǔ guó suǒ miè, wú jiāng de cì zǐ tí bèi fēng yú wū chéng ōu yú shān de nán bù, yǐ shān nán wèi yáng, suǒ yǐ chēng wéi ōu yáng tíng hòu. wú jiāng de zhī shù zǐ sūn, yú shì yǐ fēng dì shān míng hé fēng jué míng wéi xìng shì, xíng chéng le ōu ōu yáng ōu hóu sān ge xìng shì.
夏朝帝王少康的儿子无余,被封于会稽,建立了越国,为诸侯国。到春秋的时候被吴国灭亡。十九年后,勾践又复国。到勾践六世孙无疆为越王的时候,越国为楚国所灭,无疆的次子蹄被封于乌程欧余山的南部,以山南为阳,所以称为欧阳亭侯。无疆的支庶子孙,于是以封地山名和封爵名为姓氏,形成了欧、欧阳、欧侯三个姓氏。
zài lì shǐ shàng, ōu yáng shì céng yí dù bèi pò gǎi wéi shàn xìng yáng shì. jù lì shǐ wén xiàn níng yuǎn xiàn zhì de jì zǎi, yuán cháo mò nián, gè dì nóng mín fēn fēn qǐ yì fǎn kàng fǔ xiǔ de yuán cháo zhèng fǔ, dāng shí jí yǒu yī zhī ōu yáng shì jiā zú wéi zhǔ de qǐ yì jūn. zài míng cháo hóng wǔ yuán nián gōng yuán 1368 nián, míng tài zǔ zhū yuán zhāng chū ān tiān xià, céng yì tú zhāo ān ōu yáng shì yì jūn. ér ōu yáng shì quán jūn shàng xià jù jiàng, míng tài zǔ dà nù zhī xià zhào lìng zhū miè ōu yáng shì jiā zú, ōu yáng shì zú rén bèi pò fēn sǎn táo wáng, gǎi wéi shàn xìng" yáng shì" yǐ bì qí zāi. zhí dào hòu lái de míng wǔ zōng zhū hòu zhào zhí zhèng shí qī gōng yuán 1506 1521 nián, míng zhèng dé sān nián gōng yuán 1508 nián de jìn shì bìng lèi guān zhì yòu fù dōu yù shǐ xún fǔ yìng tiān jīn jiāng sū nán jīng děng shí fǔ de yī dài míng chén yáng duó fā míng liǎo" tān dīng rù dì" zhī cè jí hòu lái míng qīng cháo shí qī yī zhí shí shī de" tān dīng rù mǔ" zhī cè, shǐ míng wáng cháo shuì fù dà zēng, míng wǔ zōng yóu ér dà xǐ, yáng duó suì chéng jī qǐng zhǐ yāo qiú huī fù yuán xìng, míng wǔ zōng zhào zhǔn, cóng cǐ ōu yáng shì yī zú fāng dé yǐ huī fù ōu yáng fù xìng.
在历史上,欧阳氏曾一度被迫改为单姓阳氏。据历史文献《宁远县志》的记载,元朝末年,各地农民纷纷起义反抗腐朽的元朝政府,当时即有一支欧阳氏家族为主的起义军。在明朝洪武元年(公元1368年),明太祖朱元璋初安天下,曾意图招安欧阳氏义军。而欧阳氏全军上下拒降,明太祖大怒之下诏令诛灭欧阳氏家族,欧阳氏族人被迫分散逃亡,改为单姓“阳氏”以避其灾。直到后来的明武宗朱厚照执政时期(公元1506~1521年),明正德三年(公元1508年)的进士并累官至右副都御史、巡抚应天(今江苏南京)等十府的一代名臣阳铎发明了“摊丁入地”之策(即后来明、清朝时期一直实施的“摊丁入亩”之策),使明王朝税赋大增,明武宗由而大喜,阳铎遂乘机请旨要求恢复原姓,明武宗诏准,从此欧阳氏一族方得以恢复欧阳复姓。
ōu yáng shì zú rén jiē zūn fèng xià yǔ sì wú jiāng wèi dé xìng shǐ zǔ.
欧阳氏族人皆尊奉夏禹、姒无疆为得姓始祖。
strong jiā zú míng rén strong
家族名人
ōu yáng zǎi xūn zài qián 333 qián chēng wáng,
欧阳宰勋在(前333—前)称王,
ōu yáng wěi zài gōng yuán qián 313 chēng dì,
欧阳伟 在(公元前313—)称帝,
ōu yáng hóng yè zài gōng yuán qián 301 chēng dì,
欧阳鸿业 在(公元前301—)(—称帝),
ōu yáng hǎi yǔ zài gōng yuán qián 291 chēng dì,
欧阳海宇 在(公元前291—)称帝,
ōu ān zhū zài gōng yuán qián 261 chēng dì,
欧安朱 在(公元前261—)(—称帝),
ōu yáng yáo zài gōng yuán qián 232 chēng dì,
欧阳摇 在(公元前232—)称帝,
ōu yáng zhāo xiāng zài gōng yuán qián 185. 9 chēng dì,
欧阳昭襄 在(公元前185.9—称帝,
ōu yáng jiàn qián 176 qián 163 chēng dì.
欧阳建 前176—前163 (—称帝)。
ōu yáng shēng: míng róng, zì hé bó. hàn qiān shèng jīn shān dōng guǎng ráo xiàn rén, céng cóng fú shēng xué jīn wén shàng shū, wèi bó shì, shòu ní kuān. tā de hòu dài yě duō chū xué zhě, qí zēng sūn yuē gāo gāo sūn dì yú, dì yú sūn yuē shè, lián xù bā dài jūn wèi bó shì, shì dài yǐ yán jiū shàng shū wèi tè cháng, yīn cǐ shàng shū shì yǒu ōu yáng shì xué.
欧阳生:名容,字和伯。汉千乘(今山东广饶县)人,曾从伏生学今文《尚书》,为博士,授倪宽。他的后代也多出学者,其曾孙曰高、高孙地余,地余孙曰歙,连续八代均为博士,世 代以研究《尚书》为特长,因此《尚书》世有欧阳氏学。
ōu yáng shè gōng yuán qián 35 nián 39 nián zì zhèng sī, hàn qiān shèng jīn shān dōng guǎng ráo xiàn rén. dōng hàn guāng wǔ dì zǎi xiàng. wéi rén lián gōng lǐ ràng, yǐ zǔ chuán" fú shēng shàng shū" rèn bó shì. wáng mǎng shí rèn zhǎng shè zǎi, hòu tóu gēng shǐ liú xuán rèn yuán wǔ lìng. dōng hàn jiàn lì hòu rèn hé nán yǐn, fēng bō yáng hóu, hòu yòu qiān shēng rǔ nán tài shǒu. zài rǔ nán rèn guān jiǔ nián, jiāo shū yù rén, rèn yòng xián cái, pō yǒu zhèng jī. guāng wǔ dì jiàn wǔ shí liù nián gōng yuán 40 nián bài xiāng, rèn dà sī tú. zhāi zì zhōng guó lì dài zǎi xiàng zhì dì 35 yè.
欧阳歙(公元前35年——39年)字正思,汉千乘(今山东广饶县)人。东汉光武帝宰相。为人廉恭礼让,以祖传“伏生尚书”任博士。王莽时任长社宰,后投更始刘玄任原武令。东汉建立后任河南尹,封波阳侯,后又迁升汝南太守。在汝南任官九年,教书育人,任用贤才,颇有政绩。光武帝建武十六年(公元40年)拜相,任大司徒。(摘自《中国历代宰相志》第35页)。
ōu yáng xún gōng yuán 557 641 nián, zì xìn běn, tán zhōu lín xiāng jīn hú nán cháng shā rén, shū fǎ jiā. shǎo gū, jiāng zǒng yǐ gù rén zǐ sī yǎng zhī. zì shǎo mǐn wù jué rén, zǒng shù yǐ shū jì. měi dú zhé, mù jìn shù xíng, suì bó tōng jīng shǐ. chén pì wèi dōng gé jì jiǔ wǔ lǐ xué shì. chén wáng rù suí wèi tài cháng bó shì. táng gāo zǔ zhēng shí, shù yǐ yóu. jì jí wèi, zhuó lèi jǐ shì zhōng. sù gōng shū hàn, fēi bái yóu miào. chū xiào xī zhī shū, hòu xiǎn jìn guò zhī. yīn zì míng qí tǐ, chǐ dú suǒ chuán, rén yǐ wéi bǎo. gāo lí cháng qiǎn shǐ qiú zhī. dì tàn yuē:" xún zhī míng suì mǎn yí dí yé!" cháng jiàn suǒ jìng suǒ shū bēi, guān zhī qù shù bù fù fǎn. jí pí suì bù zuò qí xià, sān rì nǎi dé qù. zhēn guān chū, lì tài zǐ lǜ gèng lìng hóng wén guǎn dà xué shì yín qīng guāng lù dài fu, shí tài zōng zhì hóng wén guǎn, jīng xuǎn wén xué shì. xún tóng yú shì nán yáo sī lián cài yǔn xiāo dé yán děng rù zhí shāng què zhèng shì, yè fēn nǎi bà, chǒng yù zhì wò, nǎi lìng. zhōng shū hán yuē shàng shū gāo shì lián děng. fǎng biàn yuán jí héng sān zhōu ōu yáng shì zōng pài, zì jìn dù jiāng, tóng shì yī zōng, zhuàn chéng pǔ biǎo, zhēn guān sān nián chì fù zhī. yòu fèng zhào shū jiǔ chéng gōng lǐ quán míng, zì tǐ qīng jìn, zhì jīn wèi bǎo yú shì. bìng zhuàn yǒu wén yì lèi jù bǎi yú juǎn jí zhū bēi jié shén fù. fēng bó hǎi jùn nán, shí yì wǔ bǎi hù, cì zǐ jīn yú dài, zèng yuè zhōu dū du. zú nián bā shí wǔ, chì zàng cháng shā xiāng shū táng shān. fū rén xú shì, shēng sì zǐ: zhǎng qīng sù lún tōng. táng shū yǒu chuán.
欧阳询(公元557——641年),字信本,潭州临湘(今湖南长沙)人,书法家。少孤,江总以故人子私养之。自少敏悟绝人,总数以书记。每读辄,目尽数行,遂博通经史。陈辟为东阁祭酒、五礼学士。陈亡入隋为太常博士。唐高祖征时,数以游。既即位,擢累给事中。素工书翰,飞白尤妙。初效羲之书,后险劲过之。因自名其体,尺牍所传,人以为宝。高丽常遣使求之。帝叹曰:“询之名遂满夷狄耶!”常见索靖所书碑,观之去数步复返。及疲遂布坐其下,三日乃得去。贞观初,历太子率更令、弘文馆大学士、银青光禄大夫,时太宗置弘文馆,精选文学士。询同虞世南、姚思廉、蔡允、萧德言等入直商榷政事,夜分乃罢,宠遇至渥,乃令。中书韩约、尚书高世廉等。访遍袁、吉、衡三州欧阳氏宗派,自晋渡江,同是一宗,撰成谱表,贞观三年敕付之。又奉诏书九成宫醴泉铭,字体清劲,至今为宝于世。并撰有《文艺类聚》百余卷及诸碑竭甚富。封渤海郡男,食邑五百户,赐紫金鱼袋,赠越州都督。卒年八十五,敕葬长沙乡书堂山。夫人徐氏,生四子:长卿、肃、伦、通。《唐书》有传。
ōu yáng tōng gōng yuán 620 691 nián: zì tōng shī, yī zì tōng zhī. tán zhōu lín xiāng jīn hú nán cháng shā rén, xún zhī zǐ. táng wǔ zé tiān zǎi xiàng. céng rèn zhōng shū shè rén diàn zhōng jiān xià guān shàng shū děng zhí, fēng bó hǎi zǐ. wǔ zé tiān tiān shòu èr nián 691 nián bài xiāng, rèn sī lǐ qīng jiān pàn nà yán shì. chū bài lán tái láng, qiān jià bù láng zhōng. yí fèng zhōng, qiān zhōng shū shè rén, huái zhōu cì shǐ, wèi wèi qīng. jū mǔ sāng, zhào duó āi, měi rù cháo xǐ xiǎn jí mén, yè zhí jí hāo yǐ qǐn, fēi gōng shì bù yǔ, huán jiā zhé hào tòng, nián jī wèi kè, zàng. jū lú sì nián, bù shì fú. dōng yuè, jiā rén yǐ zhān xù qián zhì xí xià, tōng jué, jí chè qù. lèi qiān diàn zhōng jiān bīng bù shàng shū tài cháng qīng xíng bù shì láng jīn zǐ guāng lù dài fu, fēng bó hǎi zǐ tóng zhōng shū mén xià píng zhāng shì, wǔ zé tiān tiān shòu èr nián 691 nián bài xiāng, rèn sī lǐ qīng jiān pàn nà yán shì. fǔ zhèng yuè yú, huì zé tiān wǔ hòu, yù fèi zhōng zōng lì wǔ chéng sì, dú lì bù yǔ, sǎ lèi jìn jiàn. wǔ zhǐ bèi hài. shén lóng chū, fèng chì qīng xuě. fù guān jué, huán jiā chǎn, tè lì miào sì yīn. yī zi guān jué jì sì. tōng zǎo gū, mǔ xú jiào yǐ shū fù shū. jù qí duò yè, cháng yú qián shǐ shì fù yí jī. tōng nǎi kè yì lín mó shù nián, shū yà yú xún. fù zǐ qí míng, hào dà xiǎo ōu yáng tǐ. wǎn zì jīn zhòng, yǐ lí háo wèi bǐ, fú yǐ tù háo, guǎn jiē xī xiàng, fēi shì wèi cháng shū. fū rén hú shì, shēng zǐ sān: yòu míng yòu ràng yòu xián yīn yuán gōng zǐ cóng dì ōu yáng sháo pèi wáng shì wú chū, chéng fù mìng tè chū jì fú jiàn jìn jiāng pān hú ōu yáng sháo wèi sì. táng shū yǒu chuán. zhāi zì zhōng guó lì dài zǎi xiàng zhì dì 199 yè
欧阳通(公元620——691年):字通师,一字通之。潭州临湘(今湖南长沙)人,询之子。唐武则天宰相。曾任中书舍人、殿中监、夏官尚书等职,封渤海子。武则天天寿二年(691年)拜相,任司礼卿兼判纳言事。初拜兰台郎,迁驾部郎中。仪凤中,迁中书舍人,怀州刺史,卫尉卿。居母丧,诏夺哀,每入朝徙跣及门,夜值籍蒿以寝,非公事不语,还家辄号恸,年饥未克,葬。居庐四年,不释服。冬月,家人以毡絮潜置席下,通觉,即撤去。累迁殿中监、兵部尚书、太常卿、刑部侍郎、金紫光禄大夫,封渤海子同中书门下平章事,武则天天寿二年(691年)拜相,任司礼卿兼判纳言事。辅政月余,会则天武后,欲废中宗立武承嗣,独立不语,洒泪进谏。忤旨被害。神龙初,奉敕清雪。复官爵,还家产,特立庙祀荫。一子官爵继嗣。通早孤,母徐教以书父书。惧其堕业,尝余钱使市父遗迹。通乃刻意临摹数年,书亚于询。父子齐名,号大小欧阳体。晚自矜重,以狸毫为笔,伏以兔毫,管皆犀象,非是未尝书。夫人胡氏,生子三:幼明、幼让、幼咸(因员公子、从弟欧阳韶配王氏无出,承父命特出继福建晋江潘湖欧阳韶为嗣)。《唐书》有传。(摘自《中国历代宰相志》第199页)
ōu yáng xiū 1007 nián 1072 nián, zì yǒng shū, hào zuì wēng liù yī jū shì, hàn zú, jí zhōu yǒng fēng jīn jiāng xī shěng jí ān shì yǒng fēng xiàn rén, běi sòng zhèng zhì jiā wén xué jiā, qiě zài zhèng zhì shàng fù yǒu shèng míng. yīn jí zhōu yuán shǔ lú líng jùn, yǐ" lú líng ōu yáng xiū" zì jū. guān zhì hàn lín xué shì shū mì fù shǐ cān zhī zhèng shì, shì hào wén zhōng, shì chēng ōu yáng wén zhōng gōng. hòu rén yòu jiāng qí yǔ hán yù liǔ zōng yuán hé sū shì hé chēng" qiān gǔ wén zhāng sì dà jiā". yǔ hán yù liǔ zōng yuán sū shì sū xún sū zhé wáng ān shí zēng gǒng bèi shì rén chēng wéi" táng sòng sǎn wén bā dà jiā".
欧阳修(1007年-1072年),字永叔,号醉翁、六一居士,汉族,吉州永丰(今江西省吉安市永丰县)人,北宋政治家、文学家,且在政治上负有盛名。因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。官至翰林学士、枢密副使、参知政事,谥号文忠,世称欧阳文忠公。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。与韩愈、柳宗元、苏轼、苏洵、苏辙、王安石、曾巩被世人称为“唐宋散文八大家”。
strong qiān xǐ fēn bù strong
迁徙分布
ōu yáng shì fù xìng huò shì gǔ lǎo de hàn zú xìng shì, zài zhōng guó dà lù de xìng shì pái háng bǎng shàng míng liè dì yī bǎi sì shí jiǔ wèi, zài tái wān shěng zé míng liè dì yī bǎi èr shí wǔ wèi, rén kǒu yuē yī bǎi líng bā wàn sān qiān yú, zhàn quán guó rén kǒu zǒng shù de 0. 067 zuǒ yòu, wàng zú chū bó hǎi jùn. ōu yáng xìng ōu xìng qū xìng yáng xìng liè rù bǎi jiā xìng qián yī bǎi wèi, wèi liè sòng bǎn bǎi jiā xìng fù xìng de dì 4 xí, jù gōng ān bù 2009 nián shēn fèn zhèng shù jù kù shù jù, ōu yáng xìng shì pái míng wéi 6070 wèi, wèi 300 wàn rén 500 wàn rén. qí fā xiáng dì wèi bó hǎi jùn jīn hé běi shěng cāng xiàn. jù xìng pǔ zài, yuè wáng gōu jiàn zhī hòu, zhī sūn fēng yú wū chéng ōu yáng tíng zhè jiāng hú zhōu, qí zǐ sūn yǐ cǐ dì míng wéi xìng. ōu yáng wěi zài gōng yuán qián 313 chēng dì, ōu yáng yáo zài gōng yuán qián 232 chēng dì, ōu yáng jiàn zài qián 176 qián 163 chēng dì.
欧阳氏复姓或是古老的汉族姓氏,在中国大陆的姓氏排行榜上名列第一百四十九位,在台湾省则名列第一百二十五位,人口约一百零八万三千余,占全国人口总数的0.067%左右,望族出渤海郡。欧阳姓(欧姓、区姓、阳姓)列入百家姓前一百位,位列宋版《百家姓》复姓的第4席,据公安部2009年身份证数据库数据,欧阳姓氏排名为60-70位,为300万人-500万人。其发祥地为渤海郡(今河北省沧县)。据《姓谱》载,越王勾践之后,支孙封于乌程欧阳亭(浙江湖州),其子孙以此地名为姓。欧阳伟 在(公元前313—)称帝,欧阳摇 在(公元前232—)称帝,欧阳建在(前176—前163 )(—称帝)。
jīn hú nán shěng de cháng shā shì liú yáng shì lóng huí xiàn dōng ān xiàn níng xiāng shì héng yáng shì yōu xiàn cháng níng xiàn níng yuǎn xiàn yǒng zhōu shì xīn tián xiàn, jiāng sū shěng de huái ān shì jīn hú xiàn sù qiān xiàn, hé nán shěng de dēng fēng shì zhōu kǒu shì xìn yáng shì, fú jiàn shěng de fú zhōu shì jìn jiāng shì, jiāng xī shěng de nán chāng shì xīn jiàn xiàn píng xiāng shì xīn yú shì péng zé xiàn xīng zǐ xiàn yí chūn shì gàn zhōu shì jí ān shì lè ān xiàn yǒng xīn xiàn lóng yuán kǒu zhèn yǒng fēng xiàn wàn zài xiàn, sì chuān shěng de mián yáng shì suì níng shì zī yáng shì shí fāng xiàn zī zhōng xiàn, chóng qìng kāi xiàn tóng liáng, guì zhōu shěng de qián dōng nán miáo zú dòng zú zì zhì zhōu tái jiāng xiàn, shān dōng shěng de zhāo yuǎn shì zǎo zhuāng shì xuē chéng qū, guǎng dōng shěng de guǎng zhōu shì cóng huà shì jiāng mén shì hé yuán xiàn jiē yáng shì huì lái xiàn, ān huī shěng de fù yáng shì chú zhōu shì sù zhōu shì xiāo xiàn de ōu jí zǐ, ōu tào cūn, hú běi shěng de jīng zhōu shì xiāng fán shì, zhī jiāng shì qián jiāng shì, guǎng xī zhuàng zú zì zhì qū de tián dōng xiàn liǔ zhōu shì róng shuǐ xiàn téng xiàn, hé nán shěng de xīn zhèng shì, děng dì, jūn yǒu ōu yáng shì zú rén fēn bù, qí zhōng hú běi shěng zhī jiāng ōu yáng shì zú wèi ōu yáng xiū cháng zi ōu yáng fā de hòu yì, ér jiāng sū shěng ōu yáng shì zōng rén dà dū jū zhù zài dān yáng xī mén wài dí táng ōu jiǎ sī tú xià pī ōu jiǎ quán zhōu. zhì èr shí yī shì jì chū, quán shì zài jí de ōu yáng shì zú rén yǒu yī qiān wǔ bǎi yú rén.
今湖南省的长沙市、浏阳市、隆回县、东安县、宁乡市、衡阳市、攸县、常宁县、宁远县、永州市新田县,江苏省的淮安市金湖县、宿迁县,河南省的登封市、周口市、信阳市,福建省的福州市、晋江市,江西省的南昌市、新建县、萍乡市、新余市、彭泽县、星子县、宜春市、赣州市、吉安市、乐安县、永新县龙源口镇、永丰县、万载县,四川省的绵阳市、遂宁市、资阳市、什邡县、资中县,重庆开县、铜梁,贵州省的黔东南苗族侗族自治州台江县,山东省的招远市、枣庄市薛城区,广东省的广州市、从化市、江门市、河源县、揭阳市惠来县,安徽省的阜阳市、滁州市、宿州市萧县的欧集子,欧套村,湖北省的荆州市、襄樊市,枝江市、潜江市,广西壮族自治区的田东县、柳州市融水县、滕县,河南省的新郑市,等地,均有欧阳氏族人分布,其中湖北省枝江欧阳氏族为欧阳修长子欧阳发的后裔,而江苏省欧阳氏宗人大都居住在丹阳西门外荻塘欧甲(司徒)、下坯欧甲(全州)。至二十一世纪初,全市在籍的欧阳氏族人有一千五百余人。