strong lì shǐ lái yuán strong
历史来源
1 shén nóng wèi shàng gǔ bù luò shǒu lǐng shí, yǒu yī wèi zhuān shì zhān bǔ de dà chén míng sī guài, qí hòu dài zǐ sūn yǐ sī wèi xìng, chēng sī shì, jiàn yuán mìng bāo.
1、神农为上古部落首领时,有一位专事占卜的大臣名司怪,其后代子孙以司为姓,称司氏,见《元命苞》。
2 chū zì yǐ zǔ zì wèi shì. jù zuǒ zhuàn zài, chūn qiū shí, zhèng guó yǒu dài fū míng sī chéng, qí zǐ sūn yǐ zǔ zì wèi xìng. wèi sī shì yī zhī.
2、出自以祖字为氏。据《左传》载,春秋时,郑国有大夫名司成,其子孙以祖字为姓。为司氏一支。
3 chū zì yǐ rén míng wéi shì. jù tōng zhì shì zú lüè zài, chūn qiū shí, jìn guó yǒu dài fū shū hǔ, bèi fēng yú qiè, jiàn lì qiè guó, xià yǒu qīng shì sī chén, qí hòu yì xìng sī shì.
3、出自以人名为氏。据《通志·氏族略》载,春秋时,晋国有大夫叔虎,被封于郄,建立郄国,下有卿士司臣,其后亦姓司氏。
4 chū zì yǐ guān míng wéi shì. jù shàng yǒu lù zài, chūn qiū shí yǒu chéng guó, bó jué, shí chēng chéng bó. zhì chéng bó xiū fù shí, wèi zhōu wáng shì sī mǎ guān, shòu zhōu tiān zǐ cì wèi guān zú, qí zhī shù zǐ sūn suì wèi sī xìng.
4、出自以官名为氏。据《尚友录》载,春秋时有程国,伯爵,时称程伯。至程伯休父时,为周王室司马官,受周天子赐为官族,其支庶子孙遂为司姓。
5 yì chū zì yǐ guān míng wéi shì. jù shì běn zài, chūn qiū shí wèi guó wèi líng gōng yǒu zi gōng zǐ yǐng, qí zǐ sūn shì wèi wèi guó sī kòu, hòu yì yǐ guān míng wéi shì, xìng sī kòu shì, sī kòu hài jiù shì tā de hòu yì, hòu gǎi wéi shàn xìng sī.
5、亦出自以官名为氏。据《世本》载,春秋时卫国卫灵公有子公子郢,其子孙世为卫国司寇,后裔以官名为氏,姓司寇氏,司寇亥就是他的后裔,后改为单姓司。
6 chū zì fù xìng jiǎn huà suǒ gǎi. lì shǐ shàng de fù xìng sī dé sī kōng sī gōng sī tú sī chéng děng, qí hòu yì yì gǎi wéi shàn xìng sī, chēng sī shì.
6、出自复姓简化所改。历史上的复姓司德、司空、司功、司徒、司城等,其后裔亦改为单姓司,称司氏。
sī xìng shǐ zǔ: sī chéng.
司姓始祖:司成。
strong jiā zú míng rén strong
家族名人
sī jū jìng: yuán cháo shí ēn xiàn jīn shān dōng shěng píng yuán xiàn děng dì rén, shēng huó jiǎn piáo, wéi rén gěng zhí zhì yuán mò wèi zōu xiàn yǐn. tā qín zhèng ài mín, cháng dào gè dì chá xún mín qíng. dāng dì xiàn mín dāng shí zuì dà de kùn nán, shì yào bǎ tián fù yùn dào jiāo zhōu jiāo nà, lù tú yáo yuǎn, wǎng fǎn kùn nán. tā céng sān cì shàng shū, yāo qiú gǎi yùn téng xiàn, zhōng yú dé dào yǔn xǔ. hòu lái yòu liǎo jiě dào xǔ duō rén xiǎng dú shū, dàn méi yǒu xué xiào, yú shì tā jiàn zào xué gōng, guǎng shè xué tián, bǎ zì jǐ de cáng shū yě juān gěi xué gōng. tā lí zhí hòu, xiàn mín wèi tā kè shí, gē sòng tā de gōng dé.
司居敬:元朝时恩县(今山东省平原县等地)人,生活简朴,为人耿直至元末为邹县尹。他勤政爱民,常到各地查询民情。当地县民当时最大的困难,是要把田赋运到胶州交纳,路途遥远,往返困难。他曾三次上书,要求改运滕县,终于得到允许。后来又了解到许多人想读书,但没有学校,于是他建造学宫,广设学田,把自己的藏书也捐给学宫。他离职后,县民为他刻石,歌颂他的功德。
sī yǔn dé: zì zhí zhōng, yuán cháo shí dōng ē rén. zì yòu shī fù, cì hóu mǔ qīn yǐ xiào jiàn chēng. tā qín fèn dú shū, yóu tài xué shēng lèi guān hàn lín guó shǐ yuàn xiū zhuàn. mǔ zú zhù lú mù cè shǒu xiào, yǒu míng hè bǎi yú zhǐ, xiáng wǔ shàng kōng, jiǔ ér shǐ qù. hòu lì ruì hè tíng yú mù cè, yǐ zī jì niàn.
司允德:字执中,元朝时东阿人。自幼失父,伺侯母亲以孝见称。他勤奋读书,由太学生累官翰林国史院修撰。母卒筑庐墓侧守孝,有鸣鹤百余只,翔舞上空,久而始去。后立瑞鹤亭于墓侧,以资纪念。
sī liáng fǔ: dài zhōu rén, yuán dài rú xué zhèng, dǔ xué dūn xíng, gāo yǐn bù shì, jiā jū jiào shòu chéng zhū zhī xué, wèi yī fāng jìng yǎng de xué zhě.
司良辅:代州人,元代儒学正,笃学敦行,高隐不仕,家居教授程朱之学,为一方敬仰的学者。
sī jiǔ jīng: zì shèng diǎn, níng xià rén. qīng cháo jiāng jūn, guān zhì xuān huà zǒng bīng. yī bèi zi qí mǎ dǎ zhàng, zhēng chuān diān sài běi jí xī zàng, wèi cháo tíng píng dìng biān jiāng, guò zhe jiān kǔ de jūn lǚ shēng huó, shòu rén zàn yáng.
司九经:字圣典,宁夏人。清朝将军,官至宣化总兵。一辈子骑马打仗,征川、滇、塞北及西藏,为朝廷平定边疆,过着艰苦的军旅生活,受人赞扬。
sī chāng líng: zì jìng shān 1726?, gòng shēng, gāo píng shí mò cūn rén, qīng xué zhě. qí zǔ wèi yù shǐ, qí fù sī jiǔ jīng céng shòu yè yú chén wén zhēn xiàng guó zhī mén. sī chāng líng cóng xiǎo shòu rú xué xūn táo, lè shàn gǔ. shào nián shí, tā céng shòu yè yú dān yáng míng shì dīng cāng héng xiān shēng, chéng nián hòu, qián xīn zhù shù, zhì lǎo bù juàn, èr shí nián zú jī bù rù chéng shì. yōng zhèng mò nián, běn dì guān yuán jǔ jiàn tā cān jiā bó xué hóng cí kē kǎo shì, cí bù fù shì, jiā lǐ cáng shū wàn juǎn, xué fù sì fāng, gāo píng xué zhě duō bài qí wèi shī. zuǎn shù fán shù bǎi juǎn, jì yǒu shí yī shǐ jīng huá gǔ xué jīng huá xuàn wén bèi zhēng zǐ fēng jí xuàn zhì shí yí děng shū. xiàn lìng céng pìn qǐng qí zhǔ biān xiàn zhì, yīn nián lǎo ér wǎn yán xiè jué, dàn qí suǒ zhe xuàn zhì shí yí duō wèi hòu lái xiū zhì zhě suǒ cǎi nà. guī ān míng shì shěn shù dé yǔ zhī qíng qù xiāng tóu, gòng hào gǔ wén, jiāo wǎng hěn shēn, shěn shù dé céng gǎn tàn shuō" yú bù yù chāng líng, shéi zhī yú zhě, chāng líng bù yù yú yì shéi zhī chāng líng yě".
司昌龄:字静山(1726-?),贡生,高平石末村人,清学者。其祖为御史,其父司九经曾受业于陈文贞相国之门。司昌龄从小受儒学熏陶,乐善古。少年时,他曾受业于丹阳名士丁苍恒先生,成年后,潜心著述,至老不倦,二十年足迹不入城市。雍正末年,本地官员举荐他参加博学鸿词科考试,辞不赴试,家里藏书万卷,学富四方,高平学者多拜其为师。纂述凡数百卷,计有《十一史精华》、《古学精华》、《泫文备征》、《紫峰集》、《泫志拾遗》等书。县令曾聘请其主编县志,因年老而婉言谢绝,但其所著《泫志拾遗》多为后来修志者所采纳。归安名士沈树德与之情趣相投,共好古文,交往很深,沈树德曾感叹说“余不遇昌龄,谁知余者,昌龄不遇余亦谁知昌龄也”。
sī héng xīn: rèn yuǎn gōng huì héng xīn sū lǔ sī shì zhī shí wǔ dài sūn shān dōng téng zhōu shì lóng yáng zhèn xià sī táng cūn rén qīng jiā qìng niàn sì nián yī bā yī jiǔ nián kē rù guó zǐ jiàn ēn gòng shēng jiù zhí yú guó cháo zhí dì zhōu zhōu pàn zhǎng guǎn shì wù rú zhōu tóng fǔ zuǒ zhī zhōu zhǎng guǎn liáng wù shuǐ lì hǎi fáng guǎn hé zhū zhí zài lóng yáng qián sī táng cūn lì shuāng qí gān hòu huǐ yú wén gé dāng zhōng gōng yī shēng jǐn yán shèn xíng jié shēn guǎ guò bó xué shàn wén yóu yǐ dàn shì yù píng xīn qì dài yǎng zhī shēn ér shàn quán qí tiān zú nián jiǔ shí qīng dào guāng èr shí liù nián téng xiàn zhì rén wù zhì rú lín yǒu chuán
司恒心:任远公讳恒心苏鲁司氏之十五代孙山东滕州市龙阳镇下司堂村人清嘉庆廿四年(一八一九年)科入国子监恩贡生就职于国朝直棣州州判掌管事务如州同辅佐知州掌管粮务水利海防管河诸职在龙阳前司堂村立双旗杆后毁于文革当中公一生谨言慎行洁身寡过博学善文尤以澹嗜慾平心气殆养之深而善全其天卒年九十清道光二十六年滕县志人物志儒林有传
strong qiān xǐ fēn bù strong
迁徙分布
quē sī xìng zài dà lù hé tái wān dōu méi yǒu liè rù bǎi jiā xìng qián yī bǎi wèi. guān yú sī xìng de lái, shuō fǎ bù yī, dàn jiē rèn tóng shì lái yuán yú guān míng. zuǒ zhuàn shàng shuō, chūn qiū shí qī zhèng guó yǒu dài fū sī chéng. zài tōng zhì shì zú lüè shàng jì zǎi, sī xìng shì zhèng guó sī chén zhī hòu, wàng zú chū yú dùn qiū. ér shàng yǒu lù shàng zé shuō, chéng bó lín fù zài zhōu dān rèn sī mǎ, zhōu tiān zǐ cì yǐ guān zú, yīn ér dé xìng. cǐ wài, gēn jù shì běn de jì zǎi, sī xìng shì wèi líng gōng zhī zǐ gōng zǐ yǐng de hòu dài, yǐng de zǐ sūn dāng le wèi guó de sī kòu, yīn cǐ jiù yǐ guān wèi xìng shì děng. jù xìng shì kǎo lüè de kǎo zhèng, sī shì de zuì zǎo fán yǎn zhōng xīn, shì gǔ dài de dùn qiū, zhè gè dì míng céng jīng chū xiàn guò shī jīng zhī zhōng. zài chūn qiū shí dài, dùn qiū shì shǔ yú wèi guó de yí gè yì, dào le zhàn guó shí dài yòu gǎi wéi lì shǔ yú wèi guó, wèi zhì dà yuē zài jīn hé nán shěng jùn xiàn de xī fāng, zhè shì sī xìng zǐ sūn de fā xiáng dì.
(缺)司姓在大陆和台湾都没有列入百家姓前一百位。关于司姓的来,说法不一,但皆认同是来源于官名。《左传》上说,春秋时期郑国有大夫司成。在《通志·氏族略》上记载,司姓是郑国司臣之后,望族出于顿丘。而《尚友录》上则说,程伯林父在周担任司马,周天子赐以官族,因而得姓。此外,根据《世本》的记载,司姓是卫灵公之子公子郢的后代,郢的子孙当了卫国的司寇,因此就以官为姓氏……等。据《姓氏考略》的考证,司氏的最早繁衍中心,是古代的顿丘,这个地名曾经出现过《诗经》之中。在春秋时代,顿丘是属于卫国的一个邑,到了战国时代又改为隶属于魏国,位置大约在今河南省浚县的西方,这是司姓子孙的发祥地。