strong lì shǐ lái yuán strong
历史来源
1 chū zì sì xìng, yóu shēn Sh n yīn shēn shì suǒ gǎi. jù yuán hé xìng zuǎn guǎng yùn děng suǒ zài, xià wáng qǐ fēng shù zǐ yú shēn gù chéng zài jīn shǎn xī shěng hé yáng xiàn dōng nán, jiàn lì shēn guó, qí hòu shì zǐ sūn yǐ dì wèi shì, chēng shēn xìng. hòu yóu yú shēn yǔ xīn yīn jìn, suì qù cao tóu wèi xīn xìng, chēng xīn shì, biàn chǎn shēng xīn xìng.
1、出自姒姓,由莘(Shēn音伸)氏所改。据《元和姓纂》、《广韵》等所载,夏王启封庶子于莘(故城在今陕西省合阳县东南),建立莘国,其后世子孙以地为氏,称莘姓。后由于莘与辛音近,遂去艹头为辛姓,称辛氏,便产生辛姓。
2 chū zì gāo xīn shì suǒ gǎi. jù lù shǐ suǒ zài, xiāng chuán huáng dì zhī hòu yǒu gāo xīn shì, qí hòu yǒu qù gāo zì gǎi wéi xīn xìng.
2、出自高辛氏所改。据《路史》所载,相传黄帝之后有高辛氏,其后有去高字改为辛姓。
3 chū zì shàng gǔ jū zhù zài jīn shān dōng shěng cáo xiàn yí dài de yǒu xīn shì de hòu yì, yǒu yǐ xīn wèi xìng de.
3、出自上古居住在今山东省曹县一带的有辛氏的后裔,有以辛为姓的。
4 chū zì cì xìng ér lái. jù tōng zhì shì zú lüè suǒ zài:" xīn shì jí shēn shì yě." běi zhōu yǒu cì xiàng shì xìng xīn, qí hòu jiē xiǎn yú táng dài, cǐ zhī wèi tiān shuǐ xīn xìng.
4、出自赐姓而来。据《通志·氏族略》所载:“辛氏即莘氏也。”北周有赐项氏姓辛,其后皆显于唐代,此支为天水辛姓。
5 chū zì tā zú yǒu xīn xìng huò tā zú gǎi xīn xìng:
5、出自他族有辛姓或他族改辛姓:
qīng mǎn zhōu rén yǒu xīn xìng, shì jū jǐn zhōu.
①清满洲人有辛姓,世居锦州。
qīng gāo lí yǒu xīn xìng.
②清高丽有辛姓。
qīng shí gān sù niǎn bó jīn qīng hǎi shěng lè dū xiàn tǔ sī qí sūn xìng xīn, míng zhuāng nú.
③清时甘肃碾伯(今青海省乐都)县土司其孙姓辛,名庄奴。
jīn tǔ cáng tǔ jiā méng gǔ děng mín zú jūn yǒu xīn xìng.
④今土、藏、土家、蒙古等民族均有辛姓。
strong jiā zú míng rén strong
家族名人
xīn jiǎ: xī zhōu chū nián shǐ guān. yuán shì shāng wáng zhòu, céng xiàn zhòu qī shí jiàn, zhòu bù tīng, wú nài tóu zhōu. hòu rèn zhōu tài shǐ, shòu fēng yú zhǎng zǐ. céng chàng yì bǎi guān qún chén gè xiàn zhēn yán, quàn wáng xíng shàn bǔ guò. jīn cún" yú rén zhī zhēn".
辛甲:西周初年史官。原事商王纣,曾献纣七十谏,纣不听,无奈投周。后任周太史,受封于长子。曾倡议百官群臣各献箴言,劝王行善补过。今存“虞人之箴”。
xīn pān: zì huái yuǎn, lǒng xī dí dào rén. fù shì, shàng shū láng xiōng, jiàn kuàng dì bǎo xùn, jiē yǐ cái shí zhī míng. qín xióng wèi zhī yǔ yuē:" wǔ lóng yī mén, jīn yǒu yù kūn."" kūn", zhǐ xiōng dì. duì tā rén xiōng dì de měi chēng.
辛攀:字怀远,陇西狄道人。父奭,尚书郎;兄,鉴旷;弟宝迅,皆以才识知名。秦雄为之语曰:“五龙一门,金友玉昆。”“昆”,指兄弟。对他人兄弟的美称。
xīn mì: lǒng xī rén, táng dài guān lì. jǔ wǔ jīng, lì hé dōng sī mǎ. rèn lù zhōu dà dū dū fǔ zhǎng shǐ shí, kāi yuán jié liú, shǐ zé lù zhī jìng shōu rù dà zēng, ér qí jiā què wú hòu chǎn, wéi shí suǒ chēng.
辛秘:陇西人,唐代官吏。举五经,历河东司马。任潞州大都督府长史时,开源节流,使泽潞之境收入大增,而其家却无厚产,为时所称。
xīn wén zi: jí wén zi, chūn qiū zhàn guó shí rén, shēng zú nián bù xiáng, sǎn wén jiā, zǔ jí sòng guó jīn hé nán shěng, dài biǎo zuò pǐn wéi wén zi. táng xuán zōng yú tiān bǎo yuán nián 742 nián zhào fēng wén zi wèi tōng xuán zhēn rén, zūn wén zi yī shū wèi tōng xuán zhēn jīng, dào jiào fèng wèi" sì zǐ" zhēn jīng zhī yī. bān gù děng dōu rèn wéi wén zi shì lǎo zǐ dì zi, bìng shuō" lǎo zi wén zi shì tiān dì zhě yě". gě hóng bào piáo zi nèi piān shì zhì rèn wéi" wǔ qiān wén suī chū lǎo zi, rán jiē fàn lùn jiào lüè ěr"," zhì yú wén zi, zhuāng zi guān lìng, yǐn xǐ zhī tú, qí zhǔ wén bǐ suī zǔ shù huáng lǎo xiàn zhāng xuán xū, dàn yǎn qí dà zhǐ, yǒng wú zhì yán". sòng cháo gōng wǔ jùn zhāi dú shū zhì zài lǐ xiān wéi wén zi zuò chuán yuē:" xìng xīn shì, kuí qiū pú shàng rén, yuē jì rán. fàn lǐ shī shì zhī, běn shòu yè yú lǎo zi, lù qí yí yán, wèi shí èr piān." dù dào jiān tōng xuán zhēn jīng zuǎn yì xù sān shuō:" wén zi, jìn zhī gōng sūn, xìng xīn shì, zì jì rán, wén zi qí hào. jiā jū zhī kuí qiū, shǔ sòng dì, yī chēng sòng xíng, shī lǎo zi xué, zǎo wén dà dào, zhù shū shí èr piān yuē wén zi."
辛文子:即文子,春秋战国时人,生卒年不详,散文家,祖籍宋国(今河南省),代表作品为《文子》。唐玄宗于天宝元年(742年)诏封文子为通玄真人,尊《文子》一书为《通玄真经》,道教奉为“四子”真经之一。班固等都认为文子是老子弟子,并说“老子、文子似天地者也”。葛洪《抱朴子内篇·释滞》认为“五千文虽出老子,然皆泛论较略耳”,“至于文子,庄子、关令,尹喜之徒,其属文笔虽祖述黄老、宪章玄虚,但演其大旨,永无至言”。宋晁公武《郡斋读书志》载李暹为文子作传曰:“姓辛氏,葵丘濮上人,曰计然。范蠡师事之,本受业于老子,录其遗言,为十二篇。”杜道坚《通玄真经缵义·序三》说:“文子,晋之公孙,姓辛氏,字计然,文子其号。家雎之葵丘,属宋地,一称宋钘,师老子学,早闻大道,著书十二篇曰《文子》。”
xīn qìng jì: zì zǐ zhēn, dí dào jīn gān sù shěng lín táo rén, xī hàn jiàng lǐng. chū wèi yòu xiào chéng, tún tián wū sūn chì gǔ chéng, zhàn tuì shè hóu, bài wèi shì láng, qiān xiào wèi. hòu bǔ jīn chéng zhǎng shǐ, jǔ mào cái, fù qiān láng zhōng chē qí jiāng jūn, yòu rèn guāng lù dài fu zuǒ cáo zhōng láng jiàng zhí jīn wú děng zhí. hòu qiān zuǒ jiāng jūn.
辛庆忌:字子真,狄道(今甘肃省临洮)人,西汉将领。初为右校丞,屯田乌孙赤谷城,战退歙侯,拜为侍郎,迁校尉。后补金城长史,举茂才,复迁郎中车骑将军,又任光禄大夫、左曹中郎将、执金吾等职。后迁左将军。
xīn gōng yì: yòu míng xīn yà, suí dài dí dào rén, shào nián shí sàng fù, mǔ qīn jiào tā dú shū, yǐ qín kǔ zhù chēng. kāi huáng chū nián, xīn gōng yì rèn mín zhōu cì shǐ. mín dì duō yì bìng, kě shì, yī yào hái bù pǔ jí. dāng dì bǎi xìng rú guǒ yǒu le bìng, jiā lǐ de rén jiù huì hé jiā duǒ bì, rèn dé bìng de rén zì shēng zì miè. xīn gōng yì wèi le gǎi biàn dāng dì de fēng sú, jiù ràng yǒu bìng de rén yòng chē niǎn sòng lái yá mén tīng shì tīng de láng shàng, yǐ zhì yú láng shàng dōu shuì mǎn le bìng rén. xīn gōng yì zì jǐ shè le yí gè xiū xī shuì tà, rì yè shǒu hòu zài bìng rén shēn biān. bìng qiě bǎ zì jǐ de fèng lù ná chū lái mǎi zhì bìng de yào pǐn, miǎn fèi gěi dé bìng de bǎi xìng fú yòng. yú shì mín dì de bìng rén bǎi xìng jiù duō néng quán yù. děng bìng rén quán yù yǐ hòu, xīn gōng yì jiù jiāng bìng rén de jiā shǔ zhào lái, quàn shuō tā men yào shì qīn zhì xiào, yǒu ài tóng bāo, zhū bìng jiā zǐ dì yě dōu cán kuì ér qù. mín zhōu de bǎi xìng dōu chēng xīn yà shì" cí mǔ".
辛公义:又名辛亚,隋代狄道人,少年时丧父,母亲教他读书,以勤苦著称。开皇初年,辛公义任岷州刺史。岷地多疫病,可是,医药还不普及。当地百姓如果有了病,家里的人就会合家躲避,任得病的人自生自灭。辛公义为了改变当地的风俗,就让有病的人用车辇送来衙门听事厅的廊上,以至于廊上都睡满了病人。辛公义自己设了一个休息睡榻,日夜守候在病人身边。并且把自己的俸禄拿出来买治病的药品,免费给得病的百姓服用。于是岷地的病人百姓就多能痊愈。等病人痊愈以后,辛公义就将病人的家属召来,劝说他们要事亲至孝,友爱同胞,诸病家子弟也都惭愧而去。岷州的百姓都称辛亚是“慈母”。
xīn yún jīng: lán zhōu jīn chéng jīn gān sù lán zhōu rén, táng dài dà chén. chū wèi běi jīng dū zhī bīng mǎ shǐ, hòu qiān dài zhōu jié dù shǐ, jiān tài yuán yǐn, fēng jīn chéng jùn wáng. shǎng fá fēn míng, jiàng shì bù dài, shǐ suǒ xiá zhī jìng méi yǒu fēng jǐng zhī yú. guān zhì jiǎn jiào zuǒ pú yè, tóng zhōng shū mén xià píng zhāng shì.
辛云京:兰州金城(今甘肃兰州)人,唐代大臣。初为北京都知兵马使,后迁代州节度使,兼太原尹,封金城郡王。赏罚分明,将士不怠,使所辖之境没有烽警之虞。官至检校左仆射,同中书门下平章事。
xīn mào jiāng: lǒng xī dí dào rén, táng dài dà chén. lì rèn dà lǐ shǎo qīng zhōng shū shì láng shì zhōng děng zhí. hòu jiān zuǒ shù zǐ, yǔ xǔ jìng zōng gòng shěn zhǎng sūn wú jì àn. bù jiǔ sǐ yú rèn shàng. xīn jūn chāng: lǒng xī dí dào rén, táng dài guān lì. chū wèi qióng zhōu cì shǐ, bā nián hòu gǎi rèn rùn zhōu cì shǐ. guān zhì wèi zhōu cì shǐ.
辛茂将:陇西狄道人,唐代大臣。历任大理少卿、中书侍郎、侍中等职。后兼左庶子,与许敬宗共审长孙无忌案。不久死于任上。辛君昌:陇西狄道人,唐代官吏。初为邛州刺史,八年后改任润州刺史。官至魏州刺史。
xīn jīng gǎo: lán zhōu jīn chéng rén, xīn yún jīng cóng dì, táng cháo jiàng lǐng. céng cóng lǐ guāng bì chū jǐng xíng zhàn jiā shān dū zhàn shén lì, sù zōng zàn qí yǔ qíng péng guān zhāng yí yàng yǒng měng. lèi qiān hóng lú qīng, yīng wǔ jūn shǐ. táng dài zōng shí, fēng wèi sù guó gōng, qiān zuǒ jīn wú wèi dà jiàng jūn, jìn jìn chāng jùn wáng, lì hú nán guān chá shǐ gōng bù shàng shū zhì shì.
辛京杲:兰州金城人,辛云京从弟,唐朝将领。曾从李光弼出井陉、战嘉山、督战甚力,肃宗赞其与黥、彭、关、张一样勇猛。累迁鸿胪卿,英武军使。唐代宗时,封为肃国公,迁左金吾卫大将军,进晋昌郡王,历湖南观察使、工部尚书致仕。
xīn qì jí: yuán zì tǎn fū 11401207, gǎi zì yòu ān, hào jià xuān, qí zhōu lì chéng jīn shān dōng shěng jǐ nán rén, nán sòng ài guó cí rén. zēng shēn jiā gěng jīng lǐng dǎo de kàng jīn wǔ zhuāng, hòu nán xià guī sòng. zuì gāo zhí rèn guò shū mì dōu chéng zhǐ, shì tú bù rú yì, zhuàng zhì nán chóu. tā yī shēng zhǔ zhāng jiān jué kàng jīn, xiàn cún de liù bǎi duō shǒu cí zhōng, duō shū fā huī fù tǒng yī zǔ guó shān hé de zhuàng liè gǎn qíng. cí fēng jì chéng sū shì háo fàng fēng gé, èr rén bìng chēng sū xīn, dàn gèng zòng fàng zì rú, chōng pò yīn lǜ xiàn zhì. zhe yǒu jià xuān cháng duǎn jù.
辛弃疾:原字坦夫(1140-1207),改字幼安,号稼轩,齐州历城(今山东省济南)人,南宋爱国词人。曾参加耿京领导的抗金武装,后南下归宋。最高职任过枢密都承旨,仕途不如意,壮志难酬。他一生主张坚决抗金,现存的六百多首词中,多抒发恢复统一祖国山河的壮烈感情。词风继承苏轼豪放风格,二人并称苏辛,但更纵放自如,冲破音律限制。著有《稼轩长短句》。
xīn zhòng fǔ: fén zhōu xiào yì jīn shǔ shān xī shěng rén, sòng cháo dà chén. rèn chéng dū zhī fǔ shí, miǎn suì shū tóng qián, wèi shǔ rén zàn yù. hòu rèn kāi fēng zhī fǔ, bài yù shǐ zhōng chéng. bù jiǔ wèi cān zhī zhèng shì. yīn bìng bà wèi gōng bù shàng shū, chū zhī chén zhōu, hòu yǐ tài zǐ shǎo bǎo zhì shì.
辛仲甫:汾州孝义(今属山西省)人,宋朝大臣。任成都知府时,免岁输铜钱,为蜀人赞誉。后任开封知府,拜御史中丞。不久为参知政事。因病罢为工部尚书,出知陈州,后以太子少保致仕。
xīn yàn bó: shān xī píng yáo rén, míng dài guān lì. hóng wǔ zhōng yóu suì gòng rù tài xué, zhuó jiān chá yù shǐ qiān dōu yù shǐ, diào shān dōng zhè jiāng àn chá shǐ. yǒng lè zhōng guān zhì zhè jiāng zuǒ bù zhèng shǐ.
辛彦博:山西平遥人,明代官吏。洪武中由岁贡入太学,擢监察御史、佥都御史,调山东浙江按察使。永乐中官至浙江左布政使。
xīn yīng gān: shān dōng shěng ān qiū rén, míng dài guān lì. jiā jìng jìn shì, lì rèn cháng zhì xiàn lìng, yàn mén guān tí dū, jiān dū chá yuàn yòu qiān dōu yù shǐ, shān xī xún fǔ. guān zhì nán jīng bīng bù shì láng.
辛应乾:山东省安丘人,明代官吏。嘉靖进士,历任长治县令,雁门关提督,兼都察院右佥都御史,山西巡抚。官至南京兵部侍郎。
xīn zì xiū: kāi fēng fǔ xiāng chéng jīn shǔ hé nán shěng rén, míng dài guān lì. jiā jìng jìn shì, lì rèn hǎi níng zhī xiàn lì kē jǐ shì zhōng tài pú shǎo qīng yìng tiān fǔ yǐn zuǒ dōu yù shǐ děng zhí. zú yú gōng bù shàng shū rèn shàng.
辛自修:开封府襄城(今属河南省)人,明代官吏。嘉靖进士,历任海宁知县、吏科给事中、太仆少卿、应天府尹、左都御史等职。卒于工部尚书任上。
strong qiān xǐ fēn bù strong
迁徙分布
xīn xìng fā yuán yú jīn shǎn xī hé yáng, wèi xià shí zhū hóu, xià chuán zhì jié shí miè wáng. shāng shí xīn xìng yú shǐ shū xiǎn jiàn, shāng mò yǒu shǐ guān xīn jiǎ, xī zhōu shí shòu fēng yú zhǎng zǐ jīn shān xī shěng zhǎng zǐ, qí zǐ sūn suì kāi shǐ zài shān xī luò jí. chūn qiū zhàn guó shí, jìn guó yǒu xīn yú xīn liáo, zhōu guó dū jīn hé nán shěng luò yáng yǒu xīn yǒu, lǔ guó yǒu xīn lì, biǎo míng xīn xìng zài cǐ jì yǐ bō qiān yú jīn hé nán shān dōng jìng nèi. liǎng hàn zhī jì, xīn xìng zài lǒng xī jīn gān sù shěng lín táo yǐ xíng chéng dà de jù luò, tè bié shì xīn qìng jì jiā zú shì dài xiǎn guì, gèng wéi hòu shì xīn xìng lǒng xī jùn wàng de xíng chéng dǎ xià le jiān shí jī chù cǐ jì hái yǒu zhào jīn hé běi shěng yí dài rén xīn yuán píng. yóu cǐ kě zhī, xīn xìng zú rén yǐ jīng biàn bù běi fāng. wèi jìn nán běi cháo shí qī, zài lǒng xī fán yǎn de xīn xìng yǐ jīng zú dà rén zhòng, zhī fán yè mào, ér qiě gāo guān bù duàn, shù liàng zhòng duō, xīn xìng lǒng xī jùn wàng yǐ jīng xíng chéng. lìng wài, zài yàn mén yí dài de xīn xìng yě shì tóu hěn měng, bìng xíng chéng le xīn xìng lì shǐ shàng de dì èr dà jùn wàng yàn mén jùn wàng. cǐ jì, yóu yú lǒng xī jùn wàng de dài dòng, xīn xìng zài jīn gān sù lán zhōu yě xíng chéng dà de jù luò. bìng qiě pō wéi huī huáng. lìng wài, xīn xìng zài hé nán yě fán yǎn dì pō wéi xīng wàng, bìng yǒu xīn pǔ míng yóu hé nán xǐ jū kuài jī jīn zhè jiāng shěng shào xīng, dāng wèi xīn xìng rù qiān jiāng nán dì yī rén. suí táng shí qī, lǒng xī réng shì xīn xìng zhǔ yào fán yǎn zhī dì, ér qiě shì tóu bù jiǎn, bìng chū xiàn le xīn xìng lì shǐ shàng de wéi yī yī wèi zǎi xiàng: xīn mào jiāng. wǔ dài shí guó zhì liǎng sòng, xīn xìng fā zhǎn chū xiàn le xīn tè diǎn, lǒng xī jùn wàng yóu zài, dàn yǐ shī qù wǎng rì guāng cǎi, zài jīn shǎn jìn yù jì lǔ děng dì xīn xìng fā zhǎn xùn sù, yóu qí zài jīn shān dōng jìng nèi, xīn xìng fán yǎn de yóu wéi xīng shèng. suí zhe nán sòng piān ān jiāng nán, nán fāng chū xiàn le gèng duō de xīn xìng rén jiā, bìng qiě yǐ yǒu xīn xìng rù mǐn. yuán dài, yǒu xīn xìng qiān jū xīn jiāng. míng chū, shān xī xīn xìng zuò wéi míng cháo hóng dòng dà huái shù qiān mín xìng shì zhī yī, bèi fēn qiān yú shǎn xī gān sù níng xià hé nán shān dōng děng dì. míng dài yǐ hòu, xīn xìng zài quán guó fēn bù guǎng fàn, yóu yǐ shān dōng xīn xìng fán yǎn zuì shèng. qīng kāng qián nián jiān yǐ hòu, hé nán hé běi shān dōng zhī xīn xìng chuǎng guān dōng zhě shén zhòng, qí zhōng shān dōng xīn xìng wèi zhōng jiān lì liang. rú jīn, xīn xìng zài quán guó fēn bù jiào guǎng, yóu yǐ shān dōng liáo níng jí lín hēi lóng jiāng sì shěng wèi zuì duō, shàng shù sì shěng zhī xīn xìng yuē zhàn quán guó hàn zú xīn xìng rén kǒu de bǎi fēn zhī qī shí yī. xīn xìng shì dāng jīn zhōng guó xìng shì pái háng dì yī bǎi sān shí jiǔ wèi de xìng shì, rén kǒu jiào duō, yuē zhàn quán guó hàn zú rén kǒu de bǎi fēn zhī líng diǎn líng jiǔ.
辛姓发源于今陕西合阳,为夏时诸侯,夏传至桀时灭亡。商时辛姓于史书鲜见,商末有史官辛甲,西周时受封于长子(今山西省长子),其子孙遂开始在山西落籍。春秋战国时,晋国有辛俞、辛寥,周国都(今河南省洛阳)有辛有,鲁国有辛栎,表明辛姓在此际已播迁于今河南、山东境内。两汉之际,辛姓在陇西(今甘肃省临洮)已形成大的聚落,特别是辛庆忌家族世代显贵,更为后世辛姓陇西郡望的形成打下了坚实基矗此际还有赵(今河北省一带)人辛垣平。由此可知,辛姓族人已经遍布北方。魏晋南北朝时期,在陇西繁衍的辛姓已经族大人众,枝繁叶茂,而且高官不断,数量众多,辛姓陇西郡望已经形成。另外,在雁门一带的辛姓也势头很猛,并形成了辛姓历史上的第二大郡望——雁门郡望。此际,由于陇西郡望的带动,辛姓在今甘肃兰州也形成大的聚落。并且颇为辉煌。另外,辛姓在河南也繁衍地颇为兴旺,并有辛普明由河南徙居会稽(今浙江省绍兴),当为辛姓入迁江南第一人。隋唐时期,陇西仍是辛姓主要繁衍之地,而且势头不减,并出现了辛姓历史上的唯一一位宰相:辛茂将。五代十国至两宋,辛姓发展出现了新特点,陇西郡望尤在,但已失去往日光彩,在今陕、晋、豫、冀、鲁等地辛姓发展迅速,尤其在今山东境内,辛姓繁衍的尤为兴盛。随着南宋偏安江南,南方出现了更多的辛姓人家,并且已有辛姓入闽。元代,有辛姓迁居新疆。明初,山西辛姓作为明朝洪洞大槐树迁民姓氏之一,被分迁于陕西、甘肃、宁夏、河南、山东等地。明代以后,辛姓在全国分布广泛,尤以山东辛姓繁衍最胜。清康乾年间以后,河南、河北、山东之辛姓闯关东者甚众,其中山东辛姓为中坚力量。如今,辛姓在全国分布较广,尤以山东、辽宁、吉林、黑龙江四省为最多,上述四省之辛姓约占全国汉族辛姓人口的百分之七十一。辛姓是当今中国姓氏排行第一百三十九位的姓氏,人口较多,约占全国汉族人口的百分之零点零九。