strong lì shǐ lái yuán strong
历史来源
xuē yuán chū
「薛」源出;
yī yǐ guó míng wéi shì. jù yuán hé xìng zuǎn, xī zhòng jū yú xuē shān dōng téng xiàn, yí dù qiān yú pī shān dōng huī shān xiàn. chūn qiū hòu qī qiān dào xià pī jiāng sū pī xiàn, hòu chéng wéi qí guó de shǔ dì. zhàn guó shí wéi chǔ suǒ miè. gōng zǐ dēng shì chǔ. huái wáng cì pèi yì, wèi dài fū, zhú yǐ yuán guó míng xuē wèi shì.
一 ; 以国名为氏。据《元和姓纂》,奚仲居于薛(山东滕县),一度迁于邳(山东徽山县)。春秋后期迁到下邳(江苏邳县),后成为齐国的属地。战国时为楚所灭。公子登仕楚。怀王赐沛邑,为大夫,逐以原国名「薛」为氏。
èr jù wú lù suǒ zài, mèng cháng jūn shòu fēng yú xuē. qín miè liù guó ér shī sì, zǐ sūn zhú yǐ xuē wèi shì,
二﹕据《吴录》所载,孟尝君受封于薛。秦灭六国而失祀,子孙逐以「薛」为氏,
sān wèi xiān bēi zú fù xìng suǒ gǎi. jù wèi shū guān shì zhì suǒ zài, nán běi cháo shí, běi wèi yǒu dài běi fù xìng chì gàn shì suí wèi xiào wén dì nán qiān luò yáng hòu, dìng jū zhōng yuán, dài wéi hàn xìng xuē shì.
三﹕为鲜卑族复姓所改。据《魏书.官氏志》所载,南北朝时,北魏有代北复姓「叱干氏」随魏孝文帝南迁洛阳后,定居中原,代为汉姓「薛」氏。
strong jiā zú míng rén strong
家族名人
xuē rén guì 612 681
薛仁贵(612~681)
míng lǐ, táng jiàng zhōu lóng mén rén jīn shān xī shěng hé jīn xiàn xī èr lǐ. shǎo pín jiàn, yǐ tián wèi yè. shàn qí shè, zhēn guān nián jiān suí tài zōng zhēng liáo dōng, suǒ xiàng pī mǐ. gāo zōng shí lǚ pò gāo lí qì dān tū jué, ér lì qí gōng, guān bài běn wèi dà jiàng jūn, fēng píng yáng jùn gōng. yǒng chún èr nián zú, zèng zuǒ xiāo wèi dà jiàng jūn yōu zhōu dū du. hòu shì jù qí gōng xūn, biān zhuàn zá jù yǔ yǎn yì.
名礼,唐绛州龙门人(今山西省河津县西二里)。少贫贱,以田为业。善骑射,贞观年间随太宗征辽东,所向披靡。高宗时屡破高丽、契丹、突厥,而立奇功,官拜本卫大将军,封平阳郡公。永淳二年卒,赠左骁卫大将军、幽州都督。后世据其功勋,编撰杂剧与演义。
xuē tāo 768 831
薛涛(768~831)
zì hóng dù. táng cháng ān rén, zhī yīn lǜ, gōng shī wén, yǒu cái qíng, wèi yī dài míng jì. wǎn nián jū huàn huā xī, néng zhì sōng huā zhǐ yǔ shēn hóng xiǎo fěn jiān, cái shū gōng yín, chóu xiàn xián jié, shí rén chēng wéi xuē tāo jiān. zhe yǒu shī jí yī juàn.
字洪度。唐长安人,知音律,工诗文,有才情,为一代名妓。晚年居浣花溪,能制松花纸与深红小粉笺,裁书供吟,酬献贤杰,时人称为薛涛笺。着有诗集一卷。
strong dì wàng fēn bù strong
地望分布
shān xī hé dōng jùn, hé nán hé nán jùn, hé nán xīn cài jùn, ān huī pèi jùn, shān dōng gāo píng jù.
山西河东郡,河南河南郡,河南新蔡郡,安徽沛郡,山东高平剧。