bào piáo zǐ yuē: lì dé jiàn yán, xíng quán cāo qīng, sī zé fù yǐ, hé bì yù bó zhī chóng hū? gāo shàng qí zhì, bù jiàng bù rǔ, sī zé guì yǐ, hé bì qīng zǐ zhī jiān tuō yě? sú mín bù néng shí qí dù liàng, yōng fū bù dé chuāi qí quán héng, shì zé gāo yǐ, hé bì líng yún ér dǎo ní hū? wèn zhě mò huò cè qí yuān liú, qiú zhě wèi yǒu jué qí duǎn fá, shì zé shēn yǐ, hé bì dòng hé ér lún hǎi hū? sì hǎi gǒu bèi, suī shì yǒu xuán qìng zhī jù, kě yǐ wú xiàn hū zhù shān ér zhǔ hǎi yǐ. shēn chù niǎo shòu zhī qún, kě yǐ bù kě hū zhū lún ér huá gǔ yǐ.
抱朴子曰:立德踐言,行全操清,斯則富矣,何必玉帛之崇乎?高尚其志,不降不辱,斯則貴矣,何必青紫之兼拕也?俗民不能識其度量,庸夫不得揣其銓衡,是則高矣,何必凌雲而蹈霓乎?問者莫或測其淵流,求者未有覺其短乏,是則深矣,何必洞河而淪海乎?四海苟備,雖室有懸磬之窶,可以無羨乎鑄山而煮海矣。身處鳥獸之群,可以不渴乎朱輪而華轂矣。
bào piáo zǐ yuē: qián líng qí qìng yún yǐ téng sǒng, qī hóng jiē jìn fēng yǐ líng xū, sù lín xū jī fā ér yuè, bái zhì dài gōng dàn ér lái, jiāng lǎo zhí xī bó ér tóu shí fān xī zhī lún, hán yīng zāo hàn gāo nǎi chěng bō luàn zhī cái.
抱朴子曰:潛靈俟慶雲以騰竦,棲鴻階勁風以凌虛,素鱗須姬發而躍,白雉待公旦而來,姜老值西伯而投石番溪之綸,韓英遭漢高乃騁撥亂之才。
bào piáo zǐ yuē: chéng jīng shén yú xuán yī zhě, zé xíng qì kě wàng miǎo gāo jié yǐ wài wù zhě, zé fù guì kě yí. gù zhī lí zhī, wěi zào huà ér yí yán běi rén jī sǒu, qī sōng xiù ér dé yì yān.
抱朴子曰:澄精神於玄一者,則形器可忘;邈高節以外物者,則富貴可遺。故支離之□,偉造化而怡顏;北人箕叟,棲嵩岫而得意焉。
bào piáo zǐ yuē: cū lǐ bù kě jiā quán, néng shì bù kě jǔ jiān. gù xuán xiàng míng ér kě bì, shān chuān zhì ér huò yí, jīn yù gāng ér kě róu, jiān bīng mì ér kě lí. gōng dàn bù néng yǔ bó shì gēn guà yú féng yún zhī jùn, zhòng ní bù néng yǔ lǚ liáng jiào jì yú bǎi rèn zhī xī.
抱朴子曰:粗理不可浹全,能事不可舉兼。故懸象明而可蔽,山川滯而或移,金玉剛而可柔,堅冰密而可離。公旦不能與伯氏跟絓於馮雲之峻,仲尼不能與呂梁較伎於百仞之溪。
bào piáo zǐ yuē: zhèn léi bù néng xì qí yīn, yǐ xié jīn shí zhī hé rì yuè bù néng sī qí yào, yǐ biàn qū zhào zhī huì dà chuān bù néng cù qí yá, yǐ shì sù jì zhī qíng wǔ yuè bù néng xuē qí jùn, yǐ fù zhì zhě zhī yù. gù guǎng chē bù néng xié qí zhé yǐ gǒu tōng yú xiá lù, gāo shì bù néng zǔn qí jié yǐ tóng chén yú ài sú. bào piáo zǐ yuē: yīn yáng yǐ guǎng táo jì wù, sān guāng yǐ pǔ zhào zhe míng, sōng huá yǐ cáng jí wèi kuàng, běi míng yǐ hán gòu chēng dà, shuò rú yǐ yǔ jìn hóng dào, yuǎn shù yǐ bó ài róng zhòng.
抱朴子曰:震雷不能細其音,以協金石之和;日月不能私其耀,以變曲照之惠;大川不能促其涯,以適速濟之情;五嶽不能削其峻,以副陟者之欲。故廣車不能脅其轍以苟通於狹路,高士不能撙其節以同塵於隘俗。抱朴子曰:陰陽以廣陶濟物,三光以普照著明,嵩華以藏疾為曠,北溟以含垢稱大,碩儒以與進弘道,遠數以博愛容眾。
bào piáo zǐ yuē: líng guī zhī jiǎ, bù bì wèi zhàn shī lín jiǎo fèng zhǎo, bù bì wèi dòu shè. gù juàn shēng bù shì jiàn yú píng shì, jī tuò bù chuò bèi yú sī wēi.
抱朴子曰:靈龜之甲,不必為戰施;麟角鳳爪,不必為斗設。故雋生不釋劍於平世,擊柝不輟備於思危。
bào piáo zǐ yuē: nán jīn bù wèi chù yōu ér zì qīng, jǐn yáo bù yǐ jū shēn ér zhǐ jié. zhì dào zhě bù yǐ fǒu zhì ér gǎi tú, shǒu zhèng zhě bù yǐ mò shǎng ér gǒu hé.
抱朴子曰:南金不為處幽而自輕,瑾瑤不以居深而止潔。志道者不以否滯而改圖,守正者不以莫賞而苟合。
bào piáo zǐ yuē: dēng xuán pǔ zhě, wù qiū fù zhī bēi fú míng hǎi zhě, shí chí zhǎo zhī biǎn. pī jiǔ diǎn nǎi jué qiáng miàn zhī dǔ bì, wén zhì dào nǎi zhī jū sú zhī duō mí.
抱朴子曰:登玄圃者,悟丘阜之卑;浮溟海者,識池沼之褊。披九典乃覺牆面之篤蔽,聞至道乃知拘俗之多迷。
bào piáo zǐ yuē: hún dùn zhī yuán, wú jiǎo chéng zhī liú háo lí zhī gēn, wú lián bào zhī zhī fēn cùn zhī jìn, wú yán yuǎn zhī rè xì xué zhī zhōng, wú bǐng wèi zhī qún gōu qū zhī xíng, wú shéng zhí zhī yǐng cān chà zhī shàng, wú zhěng qí zhī xià.
抱朴子曰:渾沌之原,無皎澄之流;毫釐之根,無連抱之枝;分寸之燼,無炎遠之熱;隙穴之中,無炳蔚之群;鈎曲之形,無繩直之影;叄差之上,無整齊之下。
bào piáo zǐ yuē: bù dǔ qióng kūn zhī yì shuò, zé bù jué wǎ lì zhī kě jiàn bù dí hǔ bào zhī yù wèi, zé bù zhī quǎn yáng zhī zhì màn. líng bái xuě zhī jiǔ chéng, rán hòu wù bā rén zhī jí bǐ shí rú yǎ zhī wāng huì, ěr nǎi bēi bù xué zhī gù lòu.
抱朴子曰:不睹瓊琨之熠爍,則不覺瓦礫之可賤;不覿虎豹之彧蔚,則不知犬羊之質漫。聆白雪之九成,然後悟巴人之極鄙;識儒雅之汪濊,爾乃悲不學之固陋。
bào piáo zǐ yuē: wú dāng zhī yù wǎn, bù rú quán yòng zhī shān zhí cùn liè zhī jǐn fú, wèi ruò jiān wán zhī wéi bù. gù xià jī zhī wú lǐ, bù rú gū zhú zhī jiǎo jié fù guì zhī duō zuì, bù rú pín jiàn zhī lǚ dào.
抱朴子曰:無當之玉碗,不如全用之埏埴;寸裂之錦黻,未若堅完之韋布。故夏姬之無禮,不如孤逐之皎潔;富貴之多罪,不如貧賤之履道。
bào piáo zǐ yuē: měng shòu bù fèn bó yú dù wài, yīng yào bù huī hé yǐ wàng jī. ruò miào suàn jì nèi bù kuí dé, jìn qǔ yòu wài bù liàng lì, yóu qīng yǔ zhī méi hóng lú, fēi xuě zhī wěi fèi huò, cháo jūn zhī shì gàn jiāng, gāo dú zhī fàn wǔ hǔ hǔ yě.
抱朴子曰:猛獸不奮搏於度外,鷹鷂不揮翮以妄擊。若廟算既內不揆德,進取又外不量力,猶輕羽之沒洪爐,飛雪之委沸鑊,朝菌之試干將,羔犢之犯武虎虎也。
bào piáo zǐ yuē: sān chén bì yú tiān, zé qīng jǐng àn yú dì gēn cǎo hài jué yú cǐ, zé kē tiáo cuì yú bǐ dào shī yú jìn, zé huò jí yú yuǎn zhèng móu yú shàng, ér mín kùn yú xià.
抱朴子曰:三辰蔽於天,則清景暗於地;根草亥蹶於此,則柯條瘁於彼;道失於近,則禍及於遠;政繆於上,而民困於下。
bào piáo zǐ yuē: wù yú yuǎn zhě huò shī yú jìn, zhì qí wài zhě huò huàn shēng hū nèi. fù tóu zhě bù bì néng lìng zú bù rú, bì fù zhě bù bì néng lìng bèi bù shāng. gù qín shǐ zhú chéng è hú ér huò fā wéi wò, hàn wǔ xuán jīng wàn lǐ ér biàn qǐ xiāo qiáng.
抱朴子曰:務於遠者或失於近,治其外者或患生乎內。覆頭者不必能令足不濡,蔽腹者不必能令背不傷。故秦始築城遏胡而禍發幃幄,漢武懸旌萬里而變起蕭牆。
bào piáo zǐ yuē: rén cái wú dìng zhēn, qì yòng wú cháng dào, zhí qū zhě yǐ shì shì wèi qí, yì yù zhě yǐ hé shí wèi miào. gù xuán bīng jié zé wǔ míng juān, lóng shǔ chì zé qiú lú tuì, gāo niǎo jù zé liáng gōng fā, jiǎo tù duō zé lú què zǒu, gān gē xìng zé wǔ fū fèn, sháo xià zuò zé wén rú qǐ.
抱朴子曰:人才無定珍,器用無常道,直趨者以適世為奇,役御者以合時為妙。故玄冰結則五明捐,隆暑熾則裘爐退,高鳥聚則良弓發,狡兔多則盧鵲走,干戈興則武夫奮,韶夏作則文儒起。
bào piáo zǐ yuē: jī xiū liú yáng cháo zōng zhě, bù kě yǐ bèi wǔ chéng ér kuà jī shí shū cuì yè tǔ dān pā zhě, bù kě yǐ shě hóng cǎo hài ér qù fán kē. bài yuán shī běn, xiān bù kū qì, pàn shèng wéi jīng, lǐ bù hóng jì.
抱朴子曰:激修流揚朝宗者,不可以背五城而跨積石;舒翠葉吐丹葩者,不可以舍洪草亥而去繁柯。敗源失本,鮮不枯汔,叛聖違經,理不弘濟。
bào piáo zǐ yuē: sì dú biàn yuán, wǔ hé fēn liú, fù bēi zhù hǎi, shū tú tóng guī. sè bù jūn ér jiē yàn, yīn bù tóng ér xián bēi, xiāng fēi yī ér bìng fāng, wèi bù děng ér xī měi.
抱朴子曰:四瀆辯源,五河分流,赴卑注海,殊途同歸。色不均而皆艷,音不同而咸悲,香非一而並芳,味不等而悉美。
bào piáo zǐ yuē: wù guì jì shì ér shì qí mò, huà sú yǐ dé ér yán fēi qí běn, gù mián bù kě yǐ yù hán, bù bì diāo hú chún sù kě yǐ jiàng wù, bù zài wén biàn. bào piáo zǐ yuē: chōng biāo mì qì zé zhuǎn péng shān zhì, xiū gāng jì shū zé wàn mù qí lǐ. gù wèi yǒu shàng hǎo qiān ér xià màn, zhǔ jiàn bǎo ér sú pín.
抱朴子曰:物貴濟事而飾其末,化俗以德而言非其本,故綿布可以禦寒,不必貂狐;淳素可以匠物,不在文辯。抱朴子曰:沖飈謐氣則轉蓬山峙,修綱既舒則萬目齊理。故未有上好謙而下慢,主賤寶而俗貧。
bào piáo zǐ yuē: shì yǒu yuán wēi ér chéng zhe, wù yǒu zhì jìn ér zhì yuǎn. gù xiū bù wǔ zhī chí, ér yǐn shěn lín yú jiāng hǎi fēng cháo yáng zhī lín, ér yán líng qín yú dān xué shè xiàng yú pán yú, ér cuì qiú jiàng yú xuán xiāo wěi huī yú chǐ shuǐ, ér wàng shū biàn yú tài jí. shì yǐ jìn wén huí lún yú yǒng chóng, ér zhuàng shì yún fù jù jiàn qū gōng yú nù wā, ér róng zú qīng sǐ. jiǔ jiǔ xiǎn ér kòu jiǎo zhī jùn zhì, kū gǔ yǎn ér cān fēn zhī rén qià.
抱朴子曰:事有緣微而成著,物有治近而致遠。故修步武之池,而引沈鱗於江海;豐朝陽之林,而延靈禽於丹穴;設象於盤盂,而翠虬降於玄霄;委灰於尺水,而望舒變於太極。是以晉文回輪於勇蟲,而壯士雲赴;句踐曲躬於怒蛙,而戎卒輕死。九九顯而扣角之俊至,枯骨掩而叄分之仁洽。
bào piáo zǐ yuē: gāo rǎng zài cǎo hài, ér kū yè hán róng lǜ sú yǐ shēn, zé bù yán ér huà. gù yǒu táng yǐ lù qiú zhēn tài píng qí huán yǐ juān zǐ zhǐ shē jìng. zhāng huá gòu ér fēng wū zhī guò chéng, lù tái chuò ér xuán mò zhī fēng xíng.
抱朴子曰:膏壤在草亥,而枯葉含榮;率俗以身,則不言而化。故有唐以鹿裘臻太平;齊桓以捐紫止奢競。章華構而豐屋之過成,露台輟而玄默之風行。
bào piáo zǐ yuē: cōng zhě, liào xìng wáng yú yí yīn zhī jué xiǎng míng zhě, dí jī lǐ yú xuán wēi zhī wèi xíng. gù yuè rén jiàn qí huán bù zhèn zhī zhēng yú wèi jué zhī jí jī zǐ shí yīn rén lù tái zhī huò yú xiàng zhù zhī chū.
抱朴子曰:聰者,料興亡於遺音之絕響;明者,覿機理於玄微之未形。故越人見齊桓不振之徵於未覺之疾;箕子識殷人鹿台之禍於象箸之初。
bào piáo zǐ yuē: èr yí bù néng fèi chūn qiū yǐ chéng suì, míng zhǔ bù néng shě xíng dé yǐ zhì zhì. gù zhū guì suǒ yǐ lì wēi, shǎng jiàn suǒ yǐ quàn shàn. fá shàng dá, zé jiān méng pò ér fēi nuò ruò suǒ néng yòng yě huì xià dǎi, zé yuǎn rén huái ér fēi jiǎn lìn suǒ néng bàn yě.
抱朴子曰:二儀不能廢春秋以成歲,明主不能舍刑德以致治。故誅貴所以立威,賞賤所以勸善。罰上達,則奸萌破而非懦弱所能用也;惠下逮,則遠人懷而非儉吝所能辦也。
bào piáo zǐ yuē: fú hǎi cāng zhě, bì jīng zhàn yú fēng qì, gù bǎo lì shè zhī fú. shàn lì zhèng zhě, bì zhàn zhàn yú dé shī, gù xiǎng wéi yǒng zhī qìng. gù àn jūn zhī suǒ qīng, gài míng zhǔ zhī suǒ zhòng yě. wáng guó zhī suǒ qì, zé zhì shì zhī suǒ xíng yě.
抱朴子曰:浮海滄者,必精占於風氣,故保利涉之福。善蒞政者,必戰戰於得失,故享惟永之慶。故暗君之所輕,蓋明主之所重也。亡國之所棄,則治世之所行也。
bào piáo zǐ yuē: háo lí cuō yú jī, zé xún cháng dá yú de yǔ duó shī yú cǐ, zé shàn fǒu luàn yú bǐ. xié zhèng hùn móu, zé yí lún yōu yì gōng guò bù liào, zé shù jī yǐ bēng. gù míng jūn shǎng yóu chūn yǔ ér wú lín yín zhī shī, fá nǐ qiū shuāng ér wú guǐ shí zhī yán.
抱朴子曰:毫釐蹉於機,則尋常達於的;與奪失於此,則善否亂於彼。邪正混侔,則彝倫攸斁;功過不料,則庶績以崩。故明君賞猶春雨而無霖淫之失,罰擬秋霜而無詭時之嚴。
bào piáo zǐ yuē: míng quán héng zhě, suǒ zhòng bù kě dé wū yě zhàng fǎ dù zhě, suǒ ài bù kě dé sī yě. gù dé rén zhě, xiān dé zhī yú jǐ zhě yě shī rén zhě, xiān shī zhī yú jǐ zhě yě. wèi yǒu de jǐ ér shī rén, shī jǐ ér dé rén zhě yě.
抱朴子曰:明銓衡者,所重不可得誣也;仗法度者,所愛不可得私也。故得人者,先得之於己者也;失人者,先失之於己者也。未有得己而失人,失己而得人者也。
bào piáo zǐ yuē: míng zhǔ gōng cāo wēi ēn, bù jiǎ rén yǐ lì qì àn zhǔ dào zhí gān gē, suī míng zūn ér shì qù. gù zhì qìng shǎng ér dé zhòng zhě, tián cháng suǒ yǐ duó qí yě shàn wēi fú ér zhuān cháo zhě, wáng mǎng suǒ yǐ cuàn hàn yě.
抱朴子曰:明主躬操威恩,不假人以利器;暗主倒執干戈,雖名尊而勢去。故制慶賞而得眾者,田常所以奪齊也;擅威福而專朝者,王莽所以篡漢也。
bào piáo zǐ yuē: cháng zhì bù kě yǐ dài biàn huà, yī tú bù kě yǐ yīng wú fāng, kè chuán bù kě yǐ suǒ yí jiàn, jiāo zhù bù kě yǐ xié qīng yīn. gù cuì gài bù shè yú qíng lǎng, zhū lún bù shī yú shè chuān, wèi dàn zé jiā zhī yǐ yán, fèi yì zé zēng shuǐ ér jiǎn huǒ.
抱朴子曰:常制不可以待變化,一途不可以應無方,刻船不可以索遺劍,膠柱不可以諧清音。故翠蓋不設於晴朗,朱輪不施於涉川,味淡則加之以鹽,沸溢則增水而減火。
bào piáo zǐ yuē: dān shū tiě quàn, cì shēng shà xuè, bù néng jiù wéi yuē zhī bì, zé nán yǐ jié shéng jiǎn yǐ. wǔ xíng jiǔ fá, chì zú zhī wēi, bù zú yǐ zhǐ jì yú zhī jiān, zé bù kě yǐ wǔ gàn huà yǐ. shì yǐ shū yǒu shì zhòng zhī wén, yì yǒu suí shí zhī yí.
抱朴子曰:丹書鐵券,刺牲歃血,不能救違約之弊,則難以結繩檢矣。五刑九伐,赤族之威,不足以止覬覦之奸,則不可以舞干化矣。是以《書》有世重之文,《易》有隨時之宜。
bào piáo zǐ yuē: rén yǒu shí zhēn zhī míng zhě, bù kě qī yǐ wěi yě, yǒu chuāi shēn zhī zhì zhě, bù kě kuáng yǐ qiǎn yě. bù rán, yǐ huī shé wèi yīng lóng, hú chī wèi lín fèng yǐ.
抱朴子曰:人有識真之明者,不可欺以偽也,有揣深之智者,不可誑以淺也。不然,以虺蛇為應龍,狐鴟為麟鳳矣。
bào piáo zǐ yuē: shì yǒu léi tóng zhī yù ér wèi bì xián yě sú yǒu huān huā zhī huǐ ér wèi bì è yě. shì yǐ yíng ér xǔ zhī zhě, wèi ruò jiàn qí shì ér shì qí yòng nì ér jù zhī zhě, wèi ruò tīng qí yán ér kè qí shí. zé nìng mèi bù yǐ xū tán jìn, liáng néng bù yǐ gū ruò tuì, nú jiǎn chuò wàng yú dà hé, róng qiú yáng biāo ér diàn chěng. zé gōng hú dà ér bù kě jiàn, dào hú yuǎn ér bù kě dào?
抱朴子曰:世有雷同之譽而未必賢也;俗有讙嘩之毀而未必惡也。是以迎而許之者,未若鑒其事而試其用;逆而距之者,未若聽其言而課其實。則佞媚不以虛談進,良能不以孤弱退,駑蹇輟望於大輅,戎虬揚鑣而電騁。則功胡大而不可建,道胡遠而不可到?
bào piáo zǐ yuē: qián xiǔ zhī mù, bù néng dāng qīng shān zhī fēng, hán xì zhī yá, nán yǐ zhí tāo tiān zhī tāo. gù qī bǎi zhī zuò, sān shí zhī shì, fēi tú mù yě zhī gōng dǎo gē zhī bài, lù tái zhī bài, bù shǐ jiǎ zǐ zhī cháo. qí qiáng jiǔ yǐ, qí wáng shàng yǐ.
抱朴子曰:潛朽之木,不能當傾山之風,含隟之崖,難以值滔天之濤。故七百之祚,三十之世,非徒牧野之功;倒戈之敗,鹿台之敗,不始甲子之朝。其強久矣,其亡尚矣。
bào piáo zǐ yuē: guì yuǎn ér jiàn jìn zhě, cháng rén zhī yòng qíng yě xìn ěr ér yí mù zhě, gǔ jīn zhī suǒ huàn yě. shì yǐ qín wáng tàn xī yú hán fēi zhī shū ér xiǎng qí wèi rén, hàn wǔ kāng kǎi yú xiàng rú zhī wén ér qíng bù tóng shì jí jì dé zhī, zhōng bù néng bá. huò nà chán ér zhū zhī, huò fàng zhī hū rǒng sǎn, cǐ gài yè gōng zhī hǎo wěi xíng, jiàn zhēn lóng ér shī sè yě.
抱朴子曰:貴遠而賤近者,常人之用情也;信耳而疑目者,古今之所患也。是以秦王嘆息於韓非之書而想其為人,漢武慷慨於相如之文而情不同世;及既得之,終不能拔。或納讒而誅之,或放之乎冗散,此蓋葉公之好偽形,見真龍而失色也。
bào piáo zǐ yuē: mó ní bù xiāo lǎng, zé wú bié yú qì lì huà kūn bù líng xiāo, zé mí shū yú táo chóng. mián jū tūn shēng, zé yǔ yīn rén wèi qún yì cái shěn yì, zé yǔ fán yōng wèi wǔ. gù yú dàn qiū xiè jiàng qiú yú yuān wū, nú jiǎn dú jùn lù yú jiōng yě zhě, bù shí bǐ wù jìng yǔ zhī tóng, dòng yǔ zhī yì.
抱朴子曰:摩尼不宵朗,則無別於磧礫;化鯤不凌霄,則靡殊於桃蟲。綿駒吞聲,則與喑人為群;逸才沈抑,則與凡庸為伍。故(魚旦)鰍褻絳虬於淵洿,駑蹇黷駿騄於坰野者,不識彼物靜與之同,動與之異。
bào piáo zǐ yuē: qì jīn bì yú tú lù, zé xíng rén zhǐ zú wěi jǐn wán yú ní nìng, zé jiàn zhě jīng duō. ruò fú fàng gāo shì zhī shì yú yōng lǔ zhī wǔ, juān jīng guó zhī qì yú kùn zhì zhī dì, ér tán zhě bù sòng qí qū, dá zhě bù zhěng qí qióng, huò guì qí wén ér hū qí shēn, huò yòng qí cè ér wàng qí gōng. sī zhī wèi bìng, yóu lái jiǔ yǐ.
抱朴子曰:棄金璧於途路,則行人止足;委錦紈於泥濘,則見者驚咄。若夫放高世之士於庸鹵之伍,捐經國之器於困滯之地,而談者不訟其屈,達者不拯其窮,或貴其文而忽其身,或用其策而忘其功。斯之為病,由來久矣。
bào piáo zǐ yuē: kāi yuán bù yì rèn, zé wú huái shān zhī liú chóng jùn bù líng xiāo, zé wú mí tiān zhī yún. cái bù fēng, zé qí huì yě bù bó cái bù yuǎn, zé qí cí yě bù shàn. gù dǔ yíng zhàng zhī yá, zé zhī qí bù chū jìng cùn zhī kǒu zé bǎi xún zhī zhī, zé zhī qí bù fù háo mò zhī mù.
抱朴子曰:開源不億仞,則無懷山之流;崇峻不凌霄,則無彌天之雲。財不豐,則其惠也不博;才不遠,則其辭也不贍。故睹盈丈之牙,則知其不出徑寸之口;則百尋之枝,則知其不附毫末之木。
bào piáo zǐ yuē: líng fèng suǒ yǐ chén qǐ dān xué, xī cuì xuān qiū, rì wèi yí guǐ, zhōu zhāng jiǔ gāi, líng fēng dǎo yún, bù duō bù ài zhě, yǐ qí liù hé zhī qīng jìn yě. fū cái dà qì, yì yǒu guó zhī liù hé yě.
抱朴子曰:靈鳳所以晨起丹穴,夕萃軒丘,日未移晷,周章九陔,凌風蹈雲,不掇不閡者,以其六翮之輕勁也。夫才大器,亦有國之六翮也。
bào piáo zǐ yuē: qí wèi wàng guī, bù néng wú xián ér yuǎn jī zhèn chén zhī yīn, bù néng wú qì ér xìng āi. chāo sú bá cuì zhī dé, bù néng lì gōng yú wèi zhì zhī shí.
抱朴子曰:淇衛忘歸,不能無弦而遠激;振塵之音,不能無器而興哀。超俗拔萃之德,不能立功於未至之時。
bào piáo zǐ yuē: zhū lǜ zhī zǎo, bù xiù yú kū kē qīng shān zhī liú, bù fā hū hé yuán. yì yào zhī xiāo yàn, bù néng shǐ wàn pǐn chéng xíng zhì jǐn shì lì, bù néng shǐ fāng fēng miǎo shì.
抱朴子曰:朱綠之藻,不秀於枯柯;傾山之流,不發乎涸源。熠耀之宵焰,不能使萬品呈形;志盡勢利,不能使芳風邈世。
bào piáo zǐ yuē: zhòng yuān bù dòng dì, zé bù néng hán chī lóng, tǔ tūn zhōu jùn shān bù jí tiān, zé bù néng tāo lín láng, bō yún yǔ lì dé bù jué sú, zé bù néng shōu měi shēng, zhe hòu shí zhí zhì bù jué qún, zé bù néng zhēn chéng gōng, míng hóng xūn. ér fán fū cháo wèi tiáo yì zhī shàn, xī wàng qiū líng zhī yì, yóu lì zhí shǔ jì, zuò suǒ yú fēng shōu yě.
抱朴子曰:重淵不洞地,則不能含螭龍,吐吞舟;峻山不極天,則不能韜琳琅,播雲雨;立德不絕俗,則不能收美聲,著厚實;執志不絕群,則不能臻成功,銘弘勛。而凡夫朝為蜩翼之善,夕望丘陵之益,猶立植黍稷,坐索於豐收也。
bào piáo zǐ yuē: xíng wú miǎo sú zhī biāo, ér suǒ gāo shì zhī chēng tǐ wú dào yì zhī běn, ér yíng péng dǎng zhī mò. yù yǐ shōu qīng guì yú dāng shì, bō dé yīn yú jiāng lái, yóu qiān shang yǐ yuè cāng hǎi, qǐ zhù ér yuè jiǔ xuán.
抱朴子曰:行無邈俗之標,而索高世之稱;體無道藝之本,而營朋黨之末。欲以收清貴於當世,播德音於將來,猶褰裳以越滄海,企佇而躍九玄。
bào piáo zǐ yuē: ní lóng suī zǎo huì bǐng wèi, ér bù kān qìng yún zhī zhāo liāo qín suī diāo zhuó xuán huáng, ér bù rèn líng fēng zhī jǔ chú gǒu suī shì yǐ jīn cuì, ér bù néng niè jǐng yǐ dùn yì jìn cái suī fēng qí chǒng lù, ér bù néng lìng tiān qīng ér dì píng.
抱朴子曰:泥龍雖藻繪炳蔚,而不堪慶雲之招;撩禽雖雕琢玄黃,而不任凌風之舉;芻狗雖飾以金翠,而不能躡景以頓逸;近才雖豐其寵祿,而不能令天清而地平。
bào piáo zǐ yuē: dú ruò jì chén, zé páng yǒu làn cháng zhī shǔ míng liáo xiāo jǔ, zé xià yǒu jù sǐ zhī chóng. chú huàn zhī fēng, zé dǐng zǔ chéng zhī cái xiǎo rèn dà, zé qì xuè lián rú. sāng huò wèi jiè hòu yǐ, fàn shū zhī jiàn míng yǐ.
抱朴子曰:毒弱既陳,則旁有爛腸之鼠;明燎宵舉,則下有聚死之蟲。芻豢之豐,則鼎俎承之;才小任大,則泣血漣如。桑霍為戒厚矣,范疏之鑑明矣。
bào piáo zǐ yuē: cāng hǎi yáng wàn lǐ zhī tāo, bù néng liǎn shān fēng zhī chén jīng fēng cuī qiān rèn zhī mù, bù néng bá ruò cǎo zhī cǎo hài. zhì qū hǔ wǔ hǔ kàn, bù néng wēi wén méng guān shì zhī cái, bù néng hé liú sú.
抱朴子曰:滄海揚萬里之濤,不能斂山峰之塵;驚風摧千仞之木,不能拔弱草之草亥。豸區虎武虎闞,不能威蚊虻;冠世之才,不能合流俗。
bào piáo zǐ yuē: jiān zhì zhě, gōng míng zhī zhǔ yě bù duò zhě, zhòng shàn zhī shī yě. dēng shān bù yǐ jiān xiǎn ér zhǐ, zé bì zhēn hū jùn lǐng yǐ jī shàn bù yǐ qióng fǒu ér yuàn, zé bì yǒng qí lìng wèn yǐ.
抱朴子曰:堅志者,功名之主也;不惰者,眾善之師也。登山不以艱險而止,則必臻乎峻岭矣;積善不以窮否而怨,則必永其令問矣。
bào piáo zǐ yuē: hé què suī bù zhǎng shēng, ér zhēn shí bù kě wèi fēi jì mìng zhī qì yě rú zhě suī duō pín jiàn, ér fén diǎn bù kě wèi fēi jìn dé zhī jù yě. bō zhǒng yǒu bù shōu zhě yǐ, ér jià sè bù kě fèi rén yì yǒu yù huò zhě yǐ, ér xíng yè bù kě duò.
抱朴子曰:和鵲雖不長生,而針石不可謂非濟命之器也;儒者雖多貧賤,而墳典不可謂非進德之具也。播種有不收者矣,而稼穡不可廢;仁義有遇禍者矣,而行業不可惰。
bào piáo zǐ yuē: zhòng zài bù zhǐ, suǒ yǐ shěn wǒ zhōu yě mèi jìn wàng tuì, suǒ yǐ wēi wǒ shēn yě. jù xiē gōng běn, suī quán ān rán, bì qīng zhī zhēng yě.
抱朴子曰:重載不止,所以沈我舟也;昧進忘退,所以危我身也。聚蠍攻本,雖權安然,必傾之徵也。
bào piáo zǐ yuē: xuán yún wèi lóng xìng, fēi huī tíng suǒ néng zhāo yě biāo fēng wèi hǔ fā, fēi hú hé zhī néng zhì yě. shì yǐ dà rén shòu mìng, zé yì lún zhī shì jí yù bó yōu qiú, zé qiū yuán zhī jùn qǐ.
抱朴子曰:玄云為龍興,非虺蜓所能招也;飈風為虎發,非狐狢之能致也。是以大人受命,則逸倫之士集;玉帛幽求,則丘園之俊起。
bào piáo zǐ yuē: jīn yǐ gāng zhé, shuǐ yǐ róu quán, shān yǐ gāo duò, gǔ yǐ bēi ān. shì yǐ zhí cí jié zhě wú zhēng xióng zhī huò, duō shàng rén zhě yǒu zhào yuàn zhī huàn.
抱朴子曰:金以剛折,水以柔全,山以高陊,谷以卑安。是以執雌節者無爭雄之禍,多尚人者有召怨之患。
bào piáo zǐ yuē: huái yīn yǐn yǒng yú kuà xià, bù sǔn qí lóng yuè ér hǔ shì yīng hóu tāo qí yú nì kuì, bù fáng qí luán xiáng ér fèng qǐ yě. huò nán miàn chēng gū, huò zǎi zǒng tái dǐng. gù yī yì yī yáng zhě, qīng hóng suǒ yǐ líng xū yě zhà qū zhà shēn zhě, liáng cái suǒ yǐ qí shí yě.
抱朴子曰:淮陰隱勇於跨下,不損其龍躍而虎視;應侯韜奇於溺簣,不妨其鸞翔而鳳起也。或南面稱孤,或宰總台鼎。故一抑一揚者,輕鴻所以凌虛也;乍屈乍伸者,良才所以俟時也。
bào piáo zǐ yuē: jiāo míng zhī bēi qī, bù kěn wèi xián shǔ zhī lì tiān xuán chán zhī jié jī, bù yuàn wèi qiāng láng zhī huì bǎo. shì yǐ yù kòu bù nà zhèng yáng zhī huì, céng cān bù měi jìn chǔ zhī bǎo.
抱朴子曰:焦螟之卑棲,不肯為銜鼠之唳天;玄蟬之潔飢,不願為蜣螂之穢飽。是以禦寇不納鄭陽之惠,曾叄不美晉楚之寶。
bào piáo zǐ yuē: wēi biāo bù néng yáng dà hǎi zhī bō háo máng bù néng dòng wàn jūn zhī zhōng. shì yǐ qī yuán sī huì, yǒu juān jīn zhī tàn bó shì āi qī, yǒu jiǎo xián zhī fèn. duǎn chàng bù zú yǐ zhì hóng lì zhī hé, shì lì bù zú yǐ yí dàn bó zhī xīn.
抱朴子曰:微飆不能揚大海之波;毫芒不能動萬鈞之鍾。是以漆園思惠,有捐斤之嘆;伯氏哀期,有剿弦之憤。短唱不足以致弘麗之和,勢力不足以移淡泊之心。
bào piáo zǐ yuē: xióng pí bù xiào jié yú hú lí, jīn è bù jīng jī yú xiǎo yào. shì yǐ zhāng ěr yǎn zhuàng yú bào guān, zhū hài cuàn yǒng yú gǔ dāo.
抱朴子曰:熊羆不校捷於狐狸,金鶚不兢擊於小鷂。是以張耳掩壯於抱關,朱亥竄勇於鼓刀。
bào piáo zǐ yuē: xuán yú huò yú fāng ěr, kǎn hǔ sǐ yú lóng hú. bù kě yǐ diào mín zhì zhě, bì qiú chī yě bù kě yǐ jī jǐng yòu zhě, bì lín yú yě.
抱朴子曰:懸魚惑於芳餌,檻虎死於籠狐。不可以釣緡致者,必虬螭也;不可以機阱誘者,必麟虞也。
bào piáo zǐ yuē: fū yún xiáng zhě, bù zhī ní jū zhī wū chù guì zhě, xiān shù qún xià zhī láo. rán gēn xiǔ zhě, xún mù bù néng bǎo qí qiān rì zhī mào yě mín yuàn zhě, yáo shùn bù néng shì qí zhǎng shì zhī qìng yě.
抱朴子曰:夫雲翔者,不知泥居之洿;處貴者,鮮恕群下之勞。然根朽者,尋木不能保其千日之茂也;民怨者,堯舜不能恃其長世之慶也。
bào piáo zǐ yuē: fán mù jié gēn yú líng shān, ér jiàng shí wèi zhī qǐn jīn fǔ xiǎo xiān yù shēn yú lóng chí, ér yú fù wèi zhī xī gāng gǔ. wén jí yīng shǒu, zé hù lù bù gǎn zhuó shǔ zhù hǔ cè, zé lí quǎn bù gǎn nì.
抱朴子曰:凡木結根於靈山,而匠石為之寢斤斧;小鮮寓身於龍池,而漁父為之息綱罟。蚊集鷹首,則鳸鵦不敢啄;鼠住虎側,則狸犬不敢睨。
bào piáo zǐ yuē: líng cài mò rán, ér jí xiōng zhāo xī yú wú xíng chūn wā zhǎng huā, ér chǒu yīn jiàn huàn yú guā ěr. gù shēng xī zhě xiǎng bì jù, cí guǎ zhě xìn bì zhe.
抱朴子曰:靈蔡默然,而吉凶昭晰於無形;春蛙長嘩,而丑音見患於聒耳。故聲希者響必巨,辭寡者信必著。
bào piáo zǐ yuē: jī jù zhī sú, è pán xuán zhī róng bèi fā zhī yù, zēng zhāng fǔ zhī shì. gù zhōng zhèng zhě pái yú chán shèng zhī shì, yǎ rén bù róng hū è zhí zhī sú.
抱朴子曰:箕踞之俗,惡盤旋之容;被發之域,憎章甫之飾。故忠正者排於讒勝之世,雅人不容乎惡直之俗。
bào piáo zǐ yuē: shēng shuǐ bù néng jiù sǒu zhī fán cǎo rè, cuō rǎng bù néng è dǐ zhù zhī téng fèi, cùn rèn bù néng kān zhǎng zhōu zhī lín, dú shì bù néng zhǐ péng dǎng zhī fēi.
抱朴子曰:升水不能救藪之燔草熱,撮壤不能遏砥柱之騰沸,寸刃不能刊長洲之林,獨是不能止朋黨之非。
bào piáo zǐ yuē: qiān yáng bù néng hàn dú hǔ, wàn què bù néng dǐ yī yīng. tíng liáo zǎn jǔ, bù jí xī hé zhī mò jǐng bǎi gǔ bìng fá, wèi ruò zhèn tíng zhī yú shēng. shì yǐ yōng fū yíng míng, bù néng shǐ yí lún yōu xù yīng jùn gū rèn, zú yǐ lìng shù shì gēn zhǎng.
抱朴子曰:千羊不能捍獨虎,萬雀不能抵一鷹。庭燎攢舉,不及羲和之末景;百鼓並伐,未若震霆之餘聲。是以庸夫盈明,不能使彝倫攸敘;英俊孤任,足以令庶事根長。
bào piáo zǐ yuē: fēi fèn zhī dá, yóu lín huì zhī dōng huá yě shǒu dào zhī qióng, yóu zhú bǎi zhī lǚ shuāng yě. gù shí fǒu tài yú dú jiàn zhě, suī jié yǐ fēng ruì, yóu bù shī zhèng ér gǎi tú yān, ān kěn chǎn xiào yǐ ǒu sú hū? tǐ fāng zhēn yǐ jū zhí zhě, suī yòu yǐ fēng guó, yóu bù wéi qíng yǐ qū shí yān, ān kěn liè jìng yǐ qǔ róng hū?
抱朴子曰:非分之達,猶林卉之冬華也;守道之窮,猶竹柏之履霜也。故識否泰於獨見者,雖劫以鋒銳,猶不失正而改途焉,安肯諂笑以偶俗乎?體方貞以居直者,雖誘以封國,猶不違情以趨時焉,安肯躐徑以取容乎?
bào piáo zǐ yuē: zhèn léi chē hōng chē hé, ér bù néng zhì yīn hū lóng kuì zhī ěr, chóng guāng lì tiān, ér bù néng qū jǐng yú yōu xiù zhī zhōng níng bīng cǎn lì, ér bù néng diāo kuǎn dōng zhī huá zhū biāo shuò shí, ér bù néng mí xiāo qiū zhī mù. gù zhì dé yǒu suǒ bù néng yí yě.
抱朴子曰:震雷車訇車盍,而不能致音乎聾聵之耳,重光麗天,而不能曲景於幽岫之中;凝冰慘栗,而不能凋款冬之華;朱飆鑠石,而不能靡蕭丘之木。故至德有所不能移也。
bào piáo zǐ yuē: gōng guǎng nǔ wēi jī, yán zú xián xián, zhì kě jì yě, ér yǒng zhì chù zhī ér bù cāi àn zhèng luàn bāng, è zhí dù néng, shén nán cè yě, ér tān rén jìng ér bù bì. gù fēi fēng bào jí ér bù jué, huò bài yǎn jí ér bù zhèn. shì yǐ yú fū zhī suǒ yuè, nǎi dá zhě zhī suǒ bēi yě fán cái zhī suǒ qū, nǎi dà zhì zhī suǒ qù yě.
抱朴子曰:弓廣弩危機,嚴鏃銜弦,至可忌也,而勇雉觸之而不猜;暗政亂邦,惡直妒能,甚難測也,而貪人競而不避。故飛鋒暴集而不覺,禍敗奄及而不振。是以愚夫之所悅,乃達者之所悲也;凡才之所趨,乃大智之所去也。
bào piáo zǐ yuē: fēng bù chuò zé shàn bù yòng, rì bù rù zé zhú bù míng, huá bù duò zé shí bù jié, àn bù kuī zé gǔ bù yíng. jiǔ yǒu yì ān, zé hán bái zhī gōng bù zhe zhǎng jūn jì guǐ, zé yī huò zhī xūn bù chéng. gù bìng kùn nǎi zhòng liáng yī, shì luàn ér guì zhōng zhēn.
抱朴子曰:風不輟則扇不用,日不入則燭不明,華不墮則實不結,岸不虧則谷不盈。九有乂安,則韓白之功不著;長君繼軌,則伊霍之勛不成。故病困乃重良醫,世亂而貴忠貞。
bào piáo zǐ yuē: hǎo róng gù lè yù zhī yù duō, wèi rǔ zé zēng huǐ zhī qíng jí. ruò fú tōng jīng yuán yī, mìng qì zào huà, hùn yíng xū yǐ tóng tiáo, qí dé shī yú yī zhǐ zhě, ài è wèi shǐ yǒu suǒ xì, qióng tōng bù zú yǐ huá hé.
抱朴子曰:好榮故樂譽之欲多,畏辱則憎毀之情急。若夫通精元一,命契造化,混盈虛以同條,齊得失於一指者,愛惡未始有所系,窮通不足以滑和。
bào piáo zǐ yuē: yǔ duó bù mì qí shén zhě, zhì cuì zhě yě lì hài bù rǎn qí hé zhě, jí chún zhě yě. hào hào hū fēi piáo zhì suǒ xiào yǐ, máng máng hū fēi kuǐ bù suǒ xún yǐ. shēng xī suǒ yǐ wèi dà yīn, hé guǎ suǒ yǐ chóng wǒ guì, xuán huáng liáo miǎo ér bù yǔ qí kuàng, sǐ shēng dà yǐ, ér bù yǐ gǎi qí shǒu, cháng fēn xì suì, jiāng hú xù yān?
抱朴子曰:與奪不汨其神者,至粹者也;利害不染其和者,極醇者也。浩浩乎非瓢觶所校矣,茫茫乎非跬步所尋矣。聲希所以為大音,和寡所以崇我貴,玄黃遼邈而不與□其曠,死生大矣,而不以改其守,常分細碎,將胡恤焉?
bào piáo zǐ yuē: lín fán zé jiàng rù yǐ, zhū měi zé chóng fèng liè yǐ. shí hán jīn zhě fén shuò, cǎo rèn yào zhě jiǎn jué, rèn lì zé xiān quē, xián āi zé sù jué. yòng yǐ shì jǐ, zhēn rén zhī bǎo yě cái hé shì qiú, yǒu jì zhī zāi yě.
抱朴子曰:林繁則匠入矣,珠美則蟲奉裂矣。石含金者焚鑠,草任藥者剪掘,刃利則先缺,弦哀則速絕。用以適己,真人之寶也;才合世求,有伎之災也。
bào piáo zǐ yuē: zhǔn de chén zé liú dí fù yān měi míng qǐ zé bàng dú yán gōng yān. guī huò duō cáng zé bù zhāo yuàn ér yuàn zhì yǐ, qì yíng zhì jiāo zé bù zhào huò ér huò lái yǐ.
抱朴子曰:準的陳則流鏑赴焉;美名起則謗讀言攻焉。瑰貨多藏則不招怨而怨至矣,器盈志驕則不召禍而禍來矣。
bào piáo zǐ yuē: lián chéng zhī bǎo, fēi pín hán suǒ néng shì yě gāo shì zhī qì, fēi qiǎn sú suǒ néng shí yě. rán yíng chǐ zhī zhēn, bù yǐ mò zhī ér àn qí zhì yì lún zhī shì, bù yǐ fǒu sāi ér báo qí jié. lè tiān rèn mìng, hé yuàn hé yóu!
抱朴子曰:連城之寶,非貧寒所能市也;高世之器,非淺俗所能識也。然盈尺之珍,不以莫知而暗其質;逸倫之士,不以否塞而薄其節。樂天任命,何怨何尤!
bào piáo zǐ yuē: dà péng wú jiè dàn zhī yòng, jù xiàng wú chí zhú zhī cái. gù jiǎng wǎn bài jī yú bǎi lǐ, ér wèi sān tái zhī biāo chén píng kùn cuì yú zhì jiā, ér huái liù qí zhī lüè.
抱朴子曰:大鵬無戒旦之用,巨象無馳逐之才。故蔣琬敗績於百里,而為三台之標;陳平困瘁於治家,而懷六奇之略。
bào piáo zǐ yuē: míng àn zhě, cái yě, zì rán ér bù kě shì yān qióng dá zhě, shí yě, yǒu huì ér bù kě lì yān. lǚ shàng fēi zǎo bì ér wǎn zhì, rán zhèn sù ér jǐn yù hán xìn fēi chū qiè ér mò yǒng, rán wēi kùn ér hòu dá.
抱朴子曰:明暗者,才也,自然而不可飾焉;窮達者,時也,有會而不可力焉。呂尚非早蔽而晚智,然振素而僅遇;韓信非初怯而末勇,然危困而後達。
bào piáo zǐ yuē: bēn jì bù néng jí jì zhù zhī shī, qiān jīn bù néng jiù sī yán zhī diàn. gù bó qí shī zhě, wèi ruò fáng qí wēi qín qí qiú zhě, bù rú guǎ qí cí.
抱朴子曰:奔驥不能及既住之失,千金不能救斯言之玷。故博其施者,未若防其微;勤其求者,不如寡其辭。
bào piáo zǐ yuē: liè shì zhī ài guó yě rú jiā, fèng jūn yě rú qīn, zé bù zhōng zhī shì, bù wèi qí zuì yǐ. rén rén zhī shì rén yě rú jǐ, dài shū yě yóu mì, zé bù shù zhī yuàn, bù wèi qí zé yǐ.
抱朴子曰:烈士之愛國也如家,奉君也如親,則不忠之事,不為其罪矣。仁人之視人也如己,待疏也猶密,則不恕之怨,不為其責矣。
bào piáo zǐ yuē: xuán bīng wèi jié, bái xuě bù jī, zé qīng sōng zhī mào bù xiǎn sú huà bù bì, fēng jiào bù tuí, zé jiǎo jié zhī cāo bù bié. zài wēi guó ér shěn jiàn, gù zhuāng lái kàng yí róng zhī gāo jū luàn bāng ér jī hán, gù céng liè bō wàng fù zhī chēng.
抱朴子曰:玄冰未結,白雪不積,則青松之茂不顯;俗化不弊,風教不頹,則皎潔之操不別。在危國而沈賤,故莊萊抗遺榮之高;居亂邦而饑寒,故曾列播忘富之稱。
bào piáo zǐ yuē: tiān jū gāo ér jiàn bēi, gù qí wǎng suī shū ér bù lòu shén cōng míng ér zhèng zhí, gù qí dào shǎng zhēn ér fá wěi. shì yǐ huì hé chàng yú jiǔ qū, zé qī yào dé yú xuán hào cán hài zhe yú pǐn wù, zé èr qì miù yú sì bā.
抱朴子曰:天居高而鑒卑,故其網雖疏而不漏;神聰明而正直,故其道賞真而伐偽。是以惠和暢於九區,則七耀得於玄昊;殘害著於品物,則二氣謬於四八。
bào piáo zǐ yuē: tiān zhì yǒu wǎng jí zhī zūn, rén jué wú wéi dé zhī guì. gù zhòng ní suī pǐ fū ér xiǎng sì yú bǎi dài, xīn guǐ wèi dì wáng ér pū shù bù yuàn yǐ jiàn bǐ, shāng lǎo shēn yù jiàn ér míng yù guì, yōu lì wèi mí zhòng ér zuì mí zhe. gù qí wáng zhī shēng, bù jí liǔ huì zhī mù qín wáng zhī gōng, wèi ruò kāng chéng zhī lǘ.
抱朴子曰:天秩有罔極之尊,人爵無違德之貴。故仲尼雖匹夫而饗祀於百代,辛癸為帝王而仆豎不願以見比,商老身愈賤而名愈貴,幽厲位彌重而罪彌著。故齊王之生,不及柳惠之墓;秦王之宮,未若康成之閭。
bào piáo zǐ yuē: yǐng xiǎng bù néng wú xíng shēng yǐ zhe, yú qìng bù kě yǐ wú dé ér zhāo. gù táng yáo wèi zhèng qī shí yú zài, rán hòu jǐng xīng chī yào yáng gōng jī xíng, huáng fà bù juàn, ér nǎi zhuì jīn yǔ jí. tú yuǎn zhě qí zhì bì chí, shī hòu zhě qí bào cháng wǎn.
抱朴子曰:影響不能無形聲以著,餘慶不可以無德而招。故唐堯為政七十餘載,然後景星摛耀;羊公積行,黃髮不倦,而乃墜金雨集。途遠者其至必遲,施後者其報常晚。
bào piáo zǐ yuē: lǐ jǐn zhě bù kě zé yǒu yú, yī zhì zhě bù kě qiú jiān jì. gù hóng tāo zhī mò, bù néng dàng fú píng chōng fēng zhī hòu, bù néng yáng qīng chén jìn nǔ zhī yú lì, bù néng dòng wù hú xī tuí zhī luò huī, bù néng zhào shān dōng.
抱朴子曰:理盡者不可責有餘,一至者不可求兼濟。故洪濤之末,不能盪浮萍;衝風之後,不能颺輕塵;勁弩之餘力,不能洞霧縠;西頹之落暉,不能照山東。
bào piáo zǐ yuē: xuán xiàng suī báo shí, bù kě yǐ bǐ yíng zhú zhī zhēn yào huáng hé suī hùn hún, bù kě yǐ fāng zhǎo zhǐ zhī qīng chéng. shān suī bēng, yóu jùn yú qiū dié hǔ suī jí, yóu měng yú chái láng.
抱朴子曰:懸象雖薄蝕,不可以比螢燭之貞耀;黃河雖混渾,不可以方沼沚之清澄。山雖崩,猶峻於丘垤;虎雖瘠,猶猛於豺狼。
bào piáo zǐ yuē: shén nóng bù jiǔ jí, zé sì jīng zhī dào bù chuí dà yǔ bù pián zhī, zé xuán guī zhī qìng bù jí. gù jiǔ yōu wèi hòu lè zhī běn, zàn láo wèi yǒng yì zhī shǐ.
抱朴子曰:神農不九疾,則四經之道不垂;大禹不胼胝,則玄珪之慶不集。故久憂為厚樂之本,暫勞為永逸之始。
bào piáo zǐ yuē: jīn gōu guì ěr suī zhēn, ér bù néng zhì jiǔ yuān zhī shěn lín xiǎn chǒng fēng lù suī guì, ér bù néng zhì wú yù zhī yōu rén. gù lǚ liáng yǒu hú lì zhī fū, hé méi fán fá tán zhī mín. yù bó tú jí yú zǐ líng zhī xiàng, pú lún xū fǎn yú xú shēng zhī mén.
抱朴子曰:金鈎桂餌雖珍,而不能制九淵之沈鱗;顯寵豐祿雖貴,而不能致無欲之幽人。故呂梁有鵠立之夫,河湄繁伐檀之民。玉帛徒集於子陵之巷,蒲輪虛反於徐生之門。
bào piáo zǐ yuē: guān tīng shū hǎo, ài zēng nán tóng. niǎo dǔ xī shī ér jīng shì, yú biē wén jiǔ sháo ér shēn shěn. gù yǎn zǎo zhī càn huàn, bù néng yuè luǒ xiāng zhī mù biàn líng zhī qīng yīn, bù néng kuài chǔ lì zhī ěr. gǔ gōng zhī rén, bù néng yù yù dì zhī dí duān mù zhī biàn, bù néng shì xì mǎ zhī yōng.
抱朴子曰:觀聽殊好,愛憎難同。鳥睹西施而驚逝,魚鱉聞九韶而深沈。故兗藻之粲煥,不能悅裸鄉之目;辨菱之清音,不能快楚隸之耳。古公之仁,不能喻欲地之狄;端木之辯,不能釋系馬之庸。
bào piáo zǐ yuē: bān xuán zhī yí, jiàn zēng yú luǒ jù zhī xiāng shéng mò zhī jiàng, huò jì yú qū mù zhī sì. tān lán tāo tiè zhě, jí sù sī zhī jiǎo jié bǐ zhōu shí fán zhě, chóu gāo cāo zhī gū lì. yóu jiǎ shù zhī è tóng lì, chǒu nǚ zhī hài guó sè.
抱朴子曰:般旋之儀,見憎於裸踞之鄉;繩墨之匠,獲忌於曲木之肆。貪婪饕餮者,疾素絲之皎潔;比周實繁者,讎高操之孤立。猶賈豎之惡同利,醜女之害國色。
bào piáo zǐ yuē: jūn zǐ zhī shēng téng yě, zé tuī xián ér sàn lù yōng rén zhī dé zhì yě, zé jīn guì ér hū shì. shī huì lóng yú nìng xìng, yòng cái chū hū xiǎo huì. bù yǔ zhì zhě qí ān, ér wàng yǒu wēi ér jiàn jiù bù yǔ qí shì tóng qí huān, ér yù yǒu qī zhī jiàn xù yóu zāi huǒ zhāng tiān, fāng qǐng yǔ yú míng shān hóng shuǐ líng kōng, ér fá zhōu yú dōng lǘ bù yì wǎn hū?
抱朴子曰:君子之升騰也,則推賢而散祿;庸人之得志也,則矜貴而忽士。施惠隆於佞幸,用財出乎小惠。不與智者其安,而望有危而見救;不與奇士同其歡,而欲有戚之見恤;猶災火張天,方請雨於名山;洪水凌空,而伐舟於東閭;不亦晚乎?