strong cài jīng sī hé sòng gōng míng tiān biāo dà pò hū yán zhuó strong
蔡京私和宋公明 天彪大破呼延灼
huà shuō cài jīng cí le shèng jià, dài lǐng èr shí wàn xióng bīng, hào hào dàng dàng, shā bēn liáng shān pō wèi. dà jūn dù guò huáng hé, cài jīng yǔ zhòng móu shì shāng yì dào:" liáng shān pō zhòng bīng dōu tún zài jiā xiáng pú zhōu èr chù, wǒ bīng bù rú zhí gōng liáng shān, yóu cáo xiàn dìng táo jìn bīng." yí gè móu shì dào:" hū yán zhuó lín chōng dōu zuì lì hài, wǒ bīng dǐ liáng shān, nà liǎng lù lái jiē yìng, wǒ bīng qǐ bú shì sān miàn shòu dí? wǎn shēng de yì sī, bù rú fā qián bù bīng mǎ xiān jìn, tài shī lǐng dà duì wèi hòu yīng." cài jīng yī le tā de zhǔ yì, biàn fēn qián bù xiāo jiàng, dài lǐng bā wàn rén mǎ, xiān wǎng liáng shān jìn fā. cài jīng zì tǒng dà bīng shí èr wàn, zhù zhā dìng táo. nà cáo zhōu fǔ zhī fǔ zhāng , xì cài jīng qīn qī, dāng shí jūn yíng cān jiàn bì, cài jīng yāo tā jìn hòu zhàng sī lǐ xiāng jiàn. zhāng dào:" qián rì yáng guī shān zài wǒ chù, céng shuō qǐ, jù tā de jiàn shí, dà bīng bù yí yóu dìng táo jìng qǔ liáng shān, zhàn bì bù lì." cài jīng dà xǐ dào:" yuán lái yáng guī shān xiān shēng zài nǐ chù, kuài qǐng tā lái." zhāng dào:" tā yīn tàn qīn lái cǐ, wǒ gù yǔ tā xiāng jiàn. tā zuó rì yǐ qù le." cài jīng máng jiào jì shì xiě le shū xìn, chà yí gè cóng shì jī le pìn lǐ, tóng zhāng zhuī shǎng qù," wù yào qǐng tā zhuàn lái. shuō wǒ cài jīng jūn wù zài shēn, bù néng qīn dào." nà zhāng tóng nà cóng shì lǐng mìng, fēi bēn zhuī qù.
话说蔡京辞了圣驾,带领二十万雄兵,浩浩荡荡,杀奔梁山泊未。大军渡过黄河,蔡京与众谋士商议道:“梁山泊重兵都屯在嘉祥、濮州二处,我兵不如直攻梁山,由曹县、定陶进兵。”一个谋士道:“呼延灼、林冲都最利害,我兵抵梁山,那两路来接应,我兵岂不是三面受敌?晚生的意思,不如发前部兵马先进,太师领大队为后应。”蔡京依了他的主意,便分前部骁将,带领八万人马,先往梁山进发。蔡京自统大兵十二万,驻扎定陶。那曹州府知府张-,系蔡京亲戚,当时军营参见毕,蔡京邀他进后帐私礼相见。张-道:“前日杨龟山在我处,曾说起,据他的见识,大兵不宜由定陶竞取梁山,战必不利。”蔡京大喜道:“原来杨龟山先生在你处,快请他来。”张-道:“他因探亲来此,我故与他相见。他昨日已去了。”蔡京忙叫记室写了书信,差一个从事赍了聘礼,同张-追上去,“务要请他转来。说我蔡京军务在身,不能亲到。”那张-同那从事领命,飞奔追去。
què shuō nà yáng guī shān míng shí, zì zhōng lì, jiàn nán jùn jiāng lè xiàn rén, xìng zhì xiào, xī níng nián jiān jǔ jìn shì. shì míng dào chéng fū zǐ de mén rén, tā yǔ xiè liáng zuǒ lǚ dà lín yóu cù, chēng wéi" chéng mén sì xiān shēng". hòu yīn jiàn jiān chén dāng dào, zhèng shì bù hǎo, suì gào xiū yǐn yú guī shān, rén dōu chēng tā wèi" guī shān xiān shēng". dāng rì yīn tàn qīn zài cáo zhōu, zhāng què yě rèn shi tā, qīn qù jiàn tā, wèn jí jūn qíng zhī shì. yáng guī shān dàn shuō dào:" dà jūn ruò zhí chū cáo xiàn dìng táo zhí gōng liáng shān, bì shòu qí kùn." nà yáng guī shān yě kǒng cài jīng lái bī qǐng tā, suǒ yǐ wén de cài jīng lái, zǎo yǐ zǒu le, jìng huí guī shān qù. shéi zhī cài jīng chāi rén jiān chéng zhuī shàng, wù yào tā zhuàn lái. yáng shí qǐ xiān yě tuī yǒu bìng, bù kěn jiù pìn, zěn nài cài jīng lián cì shū xìn zhuī lái, mò hòu yī xìn yǒu jǐ jù shuō dào:" xiān shēng wú yì gōng míng, dú bù āi shān dōng shù shí wàn shēng líng zhī mìng hū?" yáng shí bèi tā zhè yī jù yě shuō de xīn ruǎn le, yòu xiǎng le xiǎng, biàn dāng shí yīng yǔn. yáng shí yǒu yī mén rén suí zài shēn biān, dāng shí wèn dào:" xiān shēng cháng shuō cài jīng shì gè jiān chén, wèi bì zhe tā yǐn zài yán gǔ, jīn rì què wèi hé jiù tā de pìn?" yáng guī shān tàn dào:" nǐ bù zhī dào, lǎo sǐ yán gǔ, yuán fēi wǒ de běn xīn. cài jīng suī shì gè jiān chén, jīn rì què nán de tā zhè bān qiān xià, tiān xià méi yǒu quàn bù zhuǎn de rén. huò zhě wǒ de jī yuán, zài cǐ rén shēn shàng, yě wèi kě dìng. cài jīng bù ān bīng fǎ, mén xià duō shì chǎn nìng zhī bèi, jué fēi sòng jiāng wú yòng de dí shǒu. wǒ ruò zhí yì bù qù, nà èr shí wàn dà bīng xìng mìng bù zhī hé rú. qiě qù zǒu zāo, kàn tā dài wǒ hé rú, hé zé liú, bù hé zé qù, zhǔ yì shì wǒ de, yǒu shén me qù bù dé!"
却说那杨龟山名时,字中立,剑南郡将乐县人,性至孝,熙宁年间举进士。是明道程夫子的门人,他与谢良佐、吕大临、游酢,称为“程门四先生”。后因见奸臣当道,政事不好,遂告休隐于龟山,人都称他为“龟山先生”。当日因探亲在曹州,张-却也认识他,亲去见他,问及军情之事。杨龟山但说道:“大军若直出曹县、定陶直攻梁山,必受其困。”那杨龟山也恐蔡京来逼请他,所以闻得蔡京来,早已走了,竟回龟山去。谁知蔡京差人兼程追上,务要他转来。杨时起先也推有病,不肯就聘,怎奈蔡京连次书信追来,末后一信有几句说道:“先生无意功名,独不哀山东数十万生灵之命乎?”杨时被他这一句也说得心软了,又想了想,便当时应允。杨时有一门人随在身边,当时问道:“先生常说蔡京是个奸臣,为避着他;隐在岩谷,今日却为何就他的聘?”杨龟山叹道:“你不知道,老死岩谷,原非我的本心。蔡京虽是个奸臣,今日却难得他这般谦下,天下没有劝不转的人。或者我的机缘,在此人身上,也未可定。蔡京不谙兵法,门下多是谄佞之辈,决非宋江、吴用的敌手。我若执意不去,那二十万大兵性命不知何如。且去走遭,看他待我何如,合则留,不合则去,主意是我的,有什么去不得!”
dāng shí yáng guī shān biàn tóng zhāng jí nà gè cóng shì, qí zhuǎn dào cài jīng jūn yíng. cài jīng wén tā lái le, dà xǐ, chuán lìng kāi mén yíng jiē. xiāng jiàn xù lǐ bì, cài jīng yǐ shàng bīn zhī lǐ dài yáng shí. cài jīng kāi yán wèn dào:" běn gé jiǔ yǎng xiān shēng dà dé dà cái, rú kě rú jī, xiān shēng què hé gù yuǎn shì shān lín?" yáng guī shān dào:" shí yīn wǎn shēng cháng yǒu cǎi xīn zhī yōu, bù néng shì fèng zuǒ yòu, wù zuì." cài jīng dào:" běn gé fèng shèng zhǐ tí dà bīng zhēng jiǎo liáng shān, yí xiān qǔ hé lù, yīng rú hé jìn bīng, qiú xiān shēng jiào wǒ." yáng guī shān dào:" tài shī míng jiàn: sòng jiāng nà sī, qǐ xiān bù guò qián fú cǎo zé, jīn shàn gǎn gē jù zhōu xiàn, tǎng shǐ zhè sī bīng lì bù zú, hé gǎn rú cǐ? suǒ yǐ cǐ shí zéi shì de chāng jué, jiào cóng qián gèng shén. nà sī bù qǔ bié chù, dān jù jiā xiáng pú zhōu zhě, míng shì kǒng guān bīng zhí qǔ tā cháo xué, gù bǎ zhòng bīng lì chéng jī jiǎo. ruò yóu dìng táo zhí gōng liáng shān, zhèng zhōng tā de jī huì. jù wǎn shēng yú jiàn, bù rú fā jīng bīng xiān gōng jiā xiáng. jiā xiáng chéng xiǎo háo qiǎn, hū yán zhuó yǒng ér wú móu gèng jiān nán wàng yíng de bǎi xìng dōu shì wēi shì xié bī, bù dé yǐ ér cóng zéi, tiān bīng dào chù, bì rán fǎn gē, jiā xiáng tuò shǒu kě dé. dé le jiā xiáng, lín chōng bù lái jiù zé shì gū, bì wèi zhòng zéi yàn qì lái jiù, cái pú zhōu kě tú. gōng dào le zhè liǎng chù, liáng shān hái yǒu shén me yǐ zhàng? jīn shě cǐ liǎng chù, xiān tú liáng shān, nà shuǐ pō liáo kuò, zhèng miàn shān shì xiǎn è, yùn chéng yí dài gǎng chà yòu duō, jí qiè gōng dǎ bù xià. nà sī bǎ jiā xiáng pú zhōu liǎng lù jīng bīng, chāo xí hòu miàn. suī shì wǒ bīng fēn zuò xiān hòu èr duì, jìn qù róng yì, tuì chū què nán. wàn yī qián lù jiù bù chū, èr shí wàn dà bīng xiān shī xiàn yī bàn le. suǒ yǐ yì gōng liáng shān zhī jì, kǒng fáng bù wěn."
当时杨龟山便同张-及那个从事,齐转到蔡京军营。蔡京闻他来了,大喜,传令开门迎接。相见叙礼毕,蔡京以上宾之礼待杨时。蔡京开言问道:“本阁久仰先生大德大才,如渴如饥,先生却何故远适山林?”杨龟山道:“实因晚生常有采薪之忧,不能侍奉左右,勿罪。”蔡京道:“本阁奉圣旨提大兵征剿梁山,宜先取何路,应如河进兵,求先生教我。”杨龟山道:“太师明鉴:宋江那厮,起先不过潜伏草泽,今擅敢割据州县,倘使这厮兵力不足,何敢如此?所以此时贼势的猖獗,较从前更甚。那厮不取别处,单据嘉祥、濮州者,明是恐官兵直取他巢袕,故把重兵立成犄角。若由定陶直攻梁山,正中他的机会。据晚生愚见,不如发精兵先攻嘉祥。嘉祥城小壕浅,呼延灼勇而无谋;更兼南旺营的百姓都是威势胁逼,不得已而从贼,天兵到处,必然反戈,嘉祥唾手可得。得了嘉祥,林冲不来救则势孤,必为众贼厌弃;来救,财濮州可图。攻倒了这两处,梁山还有什么倚仗?今舍此两处,先图梁山,那水泊辽阔,正面山势险恶,郓城一带港汊又多,急切攻打不下。那厮把嘉祥、濮州两路精兵,抄袭后面。虽是我兵分做先后二队,进去容易,退出却难。万一前路救不出,二十万大兵先失陷一半了。所以意攻梁山之计,恐防不稳。”
cài jīng tīng zhè yī xí huà, dà xǐ dào:" xiān shēng zhēn shì miào suàn." suì chuán lìng yī jì ér xíng, bǎ nà xiān fā de bā wàn rén mǎ chè huí, gǎi gōng jiā xiáng xiàn. yáng guī shān yòu dào:" tiān jīn fǔ zǒng guǎn dèng zōng bì, kāi zhōu tǒng zhì zhāng yīng léi, wǔ dìng fǔ zǒng guǎn xīn cóng zhōng, guǎng píng fǔ zǒng guǎn táo zhèn tíng, sì rén dōu yǒu dà jiàng zhī cái, wàng tài shī zhòng yòng. gèng yǒu nà jǐng yáng zhèn zǒng guǎn yún tiān biāo, wǎn shēng yě rèn shi tā. cǐ rén zhī cái, fǎng fú chūn qiū shí de. cǐ rén ruò zài jūn zhōng, bì néng shǐ shàng xià yī xīn, dào zéi dǎn hán." cài jīng dào:" yún tiān biāo nǎi zhǒng shī dào zuì dé yì zhī rén, liàng bì bù chà, wǒ jiào tā dú dāng yī miàn, gōng liáng shān pō de hòu lù. dèng zōng bì xīn cóng zhōng èr rén, jīn nián zhǎn le yáng liè, qín le shī wēi, wǒ yě shí fēn ài tā. táo zhèn tíng zhāng yīng léi, yě yǒu rén shuō qǐ wǔ yì shén hǎo." biàn chuán xí wén diào dèng xīn zhāng táo sì jiāng lái jūn qián tīng yòng. bù rì lù xù dōu dào, cài jīng kàn le sì gè yīng xióng, wēi fēng lǐn lǐn, dà xǐ, biàn jiào sì rén wéi qián bù xiān fēng, lǐng bīng gōng dǎ jiā xiáng xiàn. sì gè yīng xióng de lìng, dài le bā wàn rén mǎ, xuàn fēng yě sì de shā bēn jiā xiáng xiàn qù le. yáng shí yòu quàn cài jīng diào yún tiān biāo yì dào jiā xiáng, bù bì dài jǐng yáng zhèn bīng mǎ, cài jīng yě yī le.
蔡京听这一席话,大喜道:“先生真是妙算。”遂传令依计而行,把那先发的八万人马撤回,改攻嘉祥县。杨龟山又道:“天津府总管邓宗弼,开州统制张应雷,武定府总管辛从忠,广平府总管陶震霆,四人都有大将之材,望太师重用。更有那景阳镇总管云天彪,晚生也认识他。此人之材,仿佛春秋时的。此人若在军中,必能使上下一心,盗贼胆寒。”蔡京道:“云天彪乃种师道最得意之人,谅必不差,我叫他独当一面,攻梁山泊的后路。邓宗弼、辛从忠二人,今年斩了杨烈,擒了施威,我也十分爱他。陶震霆、张应雷,也有人说起武艺甚好。”便传檄文调邓、辛、张、陶四将来军前听用。不日陆续都到,蔡京看了四个英雄,威风凛凛,大喜,便叫四人为前部先锋,领兵攻打嘉祥县。四个英雄得令,带了八万人马,旋风也似的杀奔嘉祥县去了。杨时又劝蔡京调云天彪亦到嘉祥,不必带景阳镇兵马,蔡京也依了。
zhè lǐ cài jīng jiāng dà jūn tún zhā dìng táo, zhǐ děng pú zhōu de dòng jìng, biàn chéng shì jìn bīng. bú dào yī èr rì, hū rán jiē dào hé běi tiān jīn fǔ yī jiǎo fēn wén, shàng miàn chā zhe jī máo, cài jīng chāi kāi guān kàn. bù kàn wàn shì quán xiū, yī kàn bǎ nà cài jīng xià dé hún fēi tiān wài, pò sàn jiǔ xiāo. kàn guān yě máng jīng wèn dào shén me shì? zhè shì yě bù guān jǐn yào, bú yào zháo máng, qiě bǎ nà shēn wén dú yǔ zhòng wèi tīng. shàng miàn xiě zhe dào:" hé běi tiān jīn fǔ zhī fǔ wèi shēn bào shī xiàn mìng gōng jǐn jí jūn wù shì: mǒu yuè mǒu rì, yǒu xīn rèn jì zhōu zhī fǔ liáng shì jié, qiè guān juàn, yóu yuè fǔ suǒ xiá yán shān xiàn dì fāng jīng guò. xíng zhì fú hǔ tóng dì miàn, yù yī huǒ dǎi rén, jiǎ bàn yán shān xiàn zhī xiàn, dài lǐng jiǎ bàn rén yì, yán tú yīn qín yíng jiē, jiǔ nèi yòng méng hàn yào, jiāng gāi zhī fǔ liáng shì jié, bìng shàng xià yī qiē rén děng, jǐn xíng má dào, yòng chē zài jié rù yán shān. bēi fǔ bàn tú wén zhī, jí huì tóng cāng zhōu bīng mǎ dōu jiān hé wǔ, dū bīng jiǎo jiù. bù fáng yǒu liáng shān zhī dà dào zhū tóng léi héng, fú bīng liǎng lù tū fā. guān jūn dà zhàn bù lì, dōu jiān hé wǔ zhèn wáng, bēi fǔ yì zāo zhòng shāng, zhé bīng wú shù. xiàn zài tàn tīng yán shān qún zéi, yǐ jiāng liáng shì jié děng jié rù liáng shān. bēi fǔ bù gǎn yǐn mán, chú shēn bào hé běi zhì zhì sī wài, hé sù bǐng míng xiàn tái, zuò zhǔ shī xíng." cài jīng kàn bà, hún líng ér hái bù céng jiào zhuǎn, hū yòu bào liáng shān pō sòng jiāng chāi rén xià zhàn shū. cài jīng dà jīng, máng kàn nà fēng pí shàng, xiě zhe" cài tài shī kāi chāi". cài jīng chāi kāi kàn shí, shàng xiě zhe:
这里蔡京将大军屯扎定陶,只等濮州的动静,便乘势进兵。不到一二日,忽然接到河北天津府一角分文,上面插着鸡毛,蔡京拆开观看。不看万事全休,一看把那蔡京吓得魂飞天外,魄散九霄。看官也忙惊问道;什么事?这事也不关紧要,不要着忙,且把那申文读与众位听。上面写着道:“河北天津府知府为申报失陷命宫紧急军务事:某月某日,有新任蓟州知府梁世杰,挈官眷,由粤府所辖盐山县地方经过。行至伏虎同地面,遇一伙歹人,假扮盐山县知县,带领假扮人役,沿途殷勤迎接,酒内用蒙汗药,将该知府梁世杰,并上下一切人等,尽行麻倒,用车载劫入盐山。卑府半途闻知,急会同沧州兵马都监何武,督兵剿救。不防有梁山之大盗朱仝、雷横,伏兵两路突发。官军大战不利,都监何武阵亡,卑府亦遭重伤,折兵无数。现在探听盐山群贼,已将梁世杰等劫入梁山。卑府不敢隐瞒,除申报河北制置司外,合肃禀明宪台,作主施行。”蔡京看罢,魂灵儿还不曾叫转,忽又报梁山泊宋江差人下战书。蔡京大惊,忙看那封皮上,写着“蔡太师开拆”。蔡京拆开看时,上写着:
" liáng shān pō tiān kuí xīng yì shì sòng jiāng zhì shū yú cài tài shī gé xià sòng jiāng yīn jiān chén shàn quán, bù róng rén jìn bù, gù qǐ qǐng zhòng wèi háo jié, jù yì shān dōng, yī tóng tì tiān háng dào. shàng yìng tiān xīng ér liè wèi, xià suí rén zhì ér shū chéng. tiān jì yǔ zhī, rén bù néng fèi. chū wèi cháng dé zuì yú zhí zhèng, bù zhī gé xià hé gù xìng cǐ wú míng zhī shī? fū jiā bīng bù xiáng, zhàn zhě dào dé. sòng jiāng bù xǐ zhàn dòu, zhǐ de yāo qǐng lìng tǎn jì zhōu tài shǒu liáng qún, jì lìng ài gōng rén, guāng jiàng bì zhài, yǔ zhī shāng yì. méng kǎi fā chǐ sù, qí gé xià zàn xī léi tíng, yí qíng fù guì. rú bù huò mìng, sòng jiāng bù dé yǐ yuàn jiè zhòng lìng tǎn bìng lìng ài zhī zūn shǒu jì qí, zūn xuè xìn gǔ, màn sàn ér láng, yǐ yǔ gé xià xiāng xì. gé xià wù jiàng guān jiā zuò tuī, gé xià diào yuán zàn huà, bǐng guó zhī jūn, yǒu suǒ zhǐ chén, guān jiā yān yǒu bù yǔn. jīn rì zhàn yǔ bù zhàn, xī qǐng zūn cái. shǒu hòu huí yù, shū bù jìn yán."
“梁山泊天魁星义士宋江致书于蔡太师阁下;宋江因奸臣擅权,不容人进步,故启请众位豪杰,聚义山东,一同替天行道。上应天星而列位,下随人志而抒诚。天既与之,人不能废。初未尝得罪于执政,不知阁下何故兴此无名之师?夫佳兵不祥,战者道德。宋江不喜战斗,只得邀请令坦蓟州太守梁群,暨令爱恭人,光降敝寨,与之商议。蒙慨发尺素,祈阁下暂息雷霆,怡情富贵。如不获命,宋江不得已愿借重令坦并令爱之尊首祭旗,尊血衅鼓,慢散儿郎,以与阁下相戏。阁下勿将官家作推,阁下调元赞化,秉国之钧,有所指陈,官家焉有不允。今日战与不战,悉请尊裁。守候回玉,书不尽言。”
fēng tào nèi yòu yǒu liáng tài shǒu bìng cài fū rén de qīn bǐ xìn yī fēng, dōu shì āi qiú lǎo ér zhàng rén tuì bīng jiù xìng mìng de huà.
封套内又有梁太守并蔡夫人的亲笔信一封,都是哀求老儿、丈人退兵救性命的话。
cài jīng kàn le, jīng dé gè yī fó chū shì, èr fú niè , kǒu lǐ zhǐ jiào dào:" zhè què zěn hǎo? zhè què zěn hǎo?" bàn rì mò bǎi bù chù, zhǐ de jiào:" qǐng yáng xiān shēng lái shāng yì tuì bīng." yáng guī shān dào:" tài shī chà yǐ. tiān zǐ qīn lín tài miào, tuō fù tài shī zhòng quán, fēi tóng xiǎo kě. xiàn jūn yǔ guì rén shī xiàn, gù shì shī yì shì, tài shī dú bù wén lè yáng chuài zhōng shān zhī gēng, yuán gōng jiàn shè qīn ér. zhè liǎng gè jūn zǐ, qǐ zhēn wú gǔ ròu zhī qíng zāi? zhǐ wèi pò yú dà yì, bù gǎn yǐ sī fèi gōng. jīn tài shī wèi yī nǚ xù nǚ ér, qīng qì jūn mìng, èr shí wàn dà bīng wú gù juǎn qí, qǐ bù wéi tiān xià suǒ xiào?" cài jīng dào:" wǒ yě shēn zhì cǐ shì zhèng lùn, zěn nài běn gé zhè gè xiǎo nǚ shí fēn xiào shùn, zuì kě rén yì, bù zhí biàn zhè bān xià de." shuō zhe, diào xià lèi lái. yáng guī shān dào:" tài shī ruò yào shēng quán guì rén xiàn jūn, huǒ sù jìn bīng, sòng jiāng bì bù gǎn jiù xià shǒu. wǎn shēng liào dèng xīn zhāng táo sì jiāng yǒng guàn sān jūn, yún tiān biāo chí zhòng duō móu. zhè wǔ yuán hǔ jiàng, bā wàn xióng shī, qǔ yī jiā xiáng xiàn, rú dà jù zhī liáo hóng máo. jiù zhuó luò wǔ jiāng shēn shàng, wù yào shēng qín yǒu míng zéi jiāng yī èr rén, yǔ sòng jiāng duì huàn xiàn jūn guì rén, kàn tā rú hé! jīn yī tuì bīng, xiàn jūn guì rén bì wú shēng huán zhī rì yǐ." cài jīng wèi jí huí yán, yáng guī shān yòu dào:" jí shǐ wàn yǒu bù xìng, xiàn jūn guì rén yù hài, zhuō zhù sòng jiāng shí, suì gē suì guǎ, bào chóu yǒu rì. bìng fēi wǎn shēng xīn hěn, bǎ tā rén gǔ ròu bù guān zì jǐ téng yǎng."
蔡京看了,惊得个一佛出世,二佛涅-,口里只叫道:“这却怎好?这却怎好?”半日没摆布处,只得叫:“请杨先生来商议退兵。”杨龟山道:“太师差矣。天子亲临太庙,托付太师重权,非同小可。县君与贵人失陷,固是失意事,太师独不闻乐羊啜中山之羹,袁公箭射亲儿。这两个君子,岂真无骨肉之情哉?只为迫于大义,不敢以私废公。今太师为一女婿、女儿,轻弃君命,二十万大兵无故卷旗,岂不为天下所笑?”蔡京道:“我也深知此是正论,怎奈本阁这个小女十分孝顺,最可人意,不值便这般下得。”说着,吊下泪来。杨龟山道:“太师若要生全贵人、县君,火速进兵,宋江必不敢就下手。晚生料邓、辛、张、陶四将勇冠三军,云天彪持重多谋。这五员虎将,八万雄师,取一嘉祥县,如大炬之燎鸿毛。就着落五将身上,务要生擒有名贼将一二人,与宋江兑换县君、贵人,看他如何!今一退兵,县君、贵人必无生还之日矣。”蔡京未及回言,杨龟山又道:“即使万有不幸,县君、贵人遇害,捉住宋江时,碎割碎剐,报仇有日。并非晚生心狠,把他人骨肉不关自己疼痒。”
cài jīng bù zuò shēng, yáo zhe tóu zhǐ shì tàn qì. yáng guī shān qíng zhī quàn bù zhuǎn, biàn dào:" rú yào tuì bīng, xū de yǒu míng, táng táng zhèng zhèng de, xiū chī tiān xià rén shuō tài shī pà qiáng dào." kàn guān xū zhī: cǐ yán shì yáng zhōng lì shēn kǒng cháo tíng sǔn wēi, bìng fēi wéi cài jīng huà cè" zhǐ shì wǎn shēng yè lái fèi bìng dà fā, jūn zhōng yī yào bù biàn, qiú gěi jiǎ huí shān jiāng xī." cài jīng dào:" zhè gè zì rán. dàn shì xiān shēng rú hé biàn qù?" yáng guī shān dào:" wěi shí yǒu bìng." zài sān gào cí. cài jīng yě míng zhī bù tóu jī, xū liú le yī huí, biàn hòu yǐ jīn bó xiāng zèng. yáng guī shān chū shí fēn háo bù shòu, yīn jiàn cài jīng yǒu bù yuè zhī sè, zhǐ de lüè shòu le xiē. dāng rì cí le cài jīng, jìng huí guī shān. yí lù biàn jiāng cài jīng suǒ zèng de jīn bó, sàn gěi pín mín. zhí dào hòu lái xuān hé yuán nián dōng shí yī yuè, huī zōng zhēng tā wèi mì shū láng, tā fāng chū shì. hòu lái zuò dào yòu jiàn yì dài fū, jiān shì jiǎng guó zǐ jiàn jì jiǔ. gāo lí guó wáng dōu wén tā de míng, tuō zhōng guó de shǐ chén lù yǔn dí wèn hòu. xiǎng shòu bā shí yú suì, chéng le yī dài dà rú, pèi xiǎng kǒng miào. rén duō yǒu yì lùn tā bù gāi jiù cài jīng zhī pìn, bù zhī tā shí chū yú bù dé yǐ yě.
蔡京不做声,摇着头只是叹气。杨龟山情知劝不转,便道:“如要退兵,须得有名,堂堂正正的,休吃天下人说太师怕强盗。”——看官须知:此言是杨中立深恐朝廷损威,并非为蔡京画策——“只是晚生夜来肺病大发,军中医药不便,求给假回山将息。”蔡京道:“这个自然。但是先生如何便去?”杨龟山道:“委实有病。”再三告辞。蔡京也明知不投机,虚留了一回,便厚以金帛相赠。杨龟山初时分毫不受,因见蔡京有不悦之色,只得略受了些。当日辞了蔡京,竟回龟山。一路便将蔡京所赠的金帛,散给贫民。直到后来宣和元年冬十一月,徽宗征他为秘书郎,他方出仕。后来做到右谏议大夫,兼侍讲、国子监祭酒。高丽国王都闻他的名,托中国的使臣路允迪问候。享寿八十余岁,成了一代大儒,配享孔庙。人多有议论他不该就蔡京之聘,不知他实出于不得已也。
xián huà xiū tí, qiě shuō cài jīng sòng le yáng guī shān qù hòu, biàn tóng zhòng móu shì shāng yì. yí gè móu shì dào:" yào jiù guì rén xiàn jūn, zì rán hái shì tuì bīng." yí gè móu shì dào:" yě xū yào tā hái le rén zài tuì." cài jīng dào:" zhǐ shì bān shī wú míng, kǒng guān jiā jiàn zé." yí gè móu shì dào:" zhí shén me! xiàn zài tiān qì shǔ rè, jūn mǎ duō bìng, tài shī zòu shàng yī běn, zhǐ shuō jūn yíng wēn yì shèng xíng, qiú xiáng zhǐ bān shī. guān bīng lí xiāng bèi jǐng, tīng shuō guī jiā, shuí bù yuàn cóng!" cài jīng dào:" cǐ jì dà miào. dàn wǒ bù biàn zòu, tóng guàn yǔ běn gé zuì hǎo, wǒ xiě xìn qù tuō tā zhuǎn zòu." yī miàn yòu fā yí wén yǔ hé běi zhì zhì shǐ, jiào jiāng jì zhōu tài shǒu bèi jié yī àn, qiě cóng huǎn dòng běn yī miàn fēi xí yún tiān biāo dèng xīn zhāng táo wǔ jiāng, qiě màn gōng dǎ jiā xiáng xiàn yī miàn xiě huí xìn yǔ liáng shān pō, shuō:" zhǐ yào fàng huí liáng tài shǒu cài fū rén, běn gé biàn tuì bīng." yòu chà yī yuán xīn fù guān yuán, néng yán shé biàn de, tóng le liáng shān de sòng xìn rén qù. bù shù rì, sòng jiāng yòu yǒu huí xìn, chà yí gè xiǎo lóu , tóng chà qù de guān yuán yī qí lái, shuō dào:" tài shī rú guǒ bān shī, biàn sòng tài shǒu gōng rén huí yíng, jué bù shí yán. xiān jiāng gōng rén de qīn suí yī rén fā huán." shū hòu yòu xiě yī háng dào:" tài shī rú guǒ yuàn zhàn, wàng xiān shì shī qī." cài jīng kàn bà, biàn jiào nà cài fū rén de qīn suí sī wèn dào:" xiàn jūn zěn dì kǔ, tā bìng shàng wèi quán hǎo? jùn mǎ guì rén hǎo fǒu?" nà qīn suí dào:" xiàn jūn yǔ guì rén bèi jié le qù, zhòng tóu lǐng dōu fó yǎn xiāng kàn, bìng qiě zhì jiǔ yā jīng. zhēng nài nà yù qí lín lú jùn yì jì de qián chóu, dìng yào bǎ guì rén chǔ sǐ. zhòng tóu lǐng dōu quàn zǔ bú zhù, lián sòng jiāng de hào lìng dōu jìn bù dé. xìng kuī yáng zhì suǒ chāo èr rén dǐ sǐ xiāng jiù, zài sān āi qiú. lú jùn yì wū zì nù qì bù píng, jiāng guì rén kǔn fān, dǎ yī bǎi bèi huā. dǎ dào sì wǔ shí, què dé yáng zhì fù zài guì rén shēn shàng kū qiú, suǒ chāo duó qù gùn bàng, zhòng hǎo hàn dōu quàn, fāng cái fàng le. yǐ shì pí kāi ròu zhàn, hūn yūn jǐ cì. rú jīn yáng zhì suǒ chāo lǐng qù jiāng xī, què yě hái zhuǎn le xiē. xiàn jūn suī shì chī xiē jīng kǒng, què wèi zēng shòu kǔ, bìng yǐ hǎo le." cài jīng tīng bà, shān rán lèi xià, biàn fā huí xìn, yīng xǔ sòng jiāng, shèng zhǐ yī xià, jí biàn tuì bīng yòu xiě xìn yǔ cài fū rén liáng tài shǒu, wèi tā èr rén kuān xīn.
闲话休题,且说蔡京送了杨龟山去后,便同众谋士商议。一个谋士道:“要救贵人、县君,自然还是退兵。”一个谋士道:“也须要他还了人再退。”蔡京道:“只是班师无名,恐官家见责。”一个谋士道:“值什么!现在天气暑热,军马多病,太师奏上一本,只说军营瘟疫盛行,求降旨班师。官兵离乡背井,听说归家,谁不愿从!”蔡京道:“此计大妙。但我不便奏,童贯与本阁最好,我写信去托他转奏。”一面又发移文与河北制置使,教将蓟州太守被劫一案,且从缓动本;一面飞檄云天彪、邓、辛、张、陶五将,且慢攻打嘉祥县;一面写回信与梁山泊,说:“只要放回梁太守、蔡夫人,本阁便退兵。”又差一员心腹官员,能言舌辩的,同了梁山的送信人去。不数日,宋江又有回信,差一个小喽-,同差去的官员一齐来,说道:“太师如果班师,便送太守、恭人回营,决不食言。先将恭人的亲随一人发还。”书后又写一行道:“太师如果愿战,望先示师期。”蔡京看罢,便叫那蔡夫人的亲随私问道:“县君怎地苦,他病尚未全好?郡马贵人好否?”那亲随道:“县君与贵人被劫了去,众头领都佛眼相看,并且置酒压惊。争奈那玉麒麟卢俊义记得前仇,定要把贵人处死。众头领都劝阻不住,连宋江的号令都禁不得。幸亏杨志、索超二人抵死相救,再三哀求。卢俊义兀自怒气不平,将贵人捆翻,打一百背花。打到四五十,却得杨志覆在贵人身上哭求,索超夺去棍棒,众好汉都劝,方才放了。已是皮开肉绽,昏晕几次。如今杨志、索超领去将息,却也还转了些。县君虽是吃些惊恐,却未曾受苦,病已好了。”蔡京听罢,潸然泪下,便发回信,应许宋江,圣旨一下,即便退兵;又写信与蔡夫人、梁太守,慰他二人宽心。
bù shù rì, tiān zǐ zhào dào, shuō dào:" jù shū mì shǐ tóng guàn zòu chēng, cài jīng jūn zhōng wēn yì shèng xíng, rén mǎ bù ān. rú guǒ shǔ shí, zhe cài jīng hé shí zòu wén, zàn qiě bān shī, wú dé é yán, yǐ zhòng zhèn qiān. zhèn wéi sù yè xiū shěng, qí rǎng tiān xiū. zhào dào, cài jīng jí shǐ zūn xíng, yòng shì zhèn tǐ xù jiàng shì zhī zhì yì." cài jīng dé zhào dà xǐ, biàn chuán lìng gè yíng zūn zhǐ bān shī, bìng fēi xí yún tiān biāo děng jí xíng shōu bīng. gè yíng jūn jiāng tīng lìng, wú bù hài rán, dōu shuō dào:" yǎng bīng qiān rì, yòng zài yī zhāo. wǒ men dōu yào jiàn gōng bào xiào, què zěn dì bú jiàn bàn gè zéi bīng, jiù wú gù bān shī?" bù shù rì, sòng jiāng yòu yǒu xìn dào, shuō:" tài shī tuì bīng guò le huáng hé, jí sòng liáng tài shǒu bìng gōng rén huí yíng." cài jīng dà xǐ, chuán lìng kè rì bān shī, tiāo xuǎn jǐ yuán xiāo jiàng duàn hòu, bá zhài jìng tuì. guò le huáng hé, tún zhā le, yī miàn fù zòu tiān zǐ, yī miàn chāi rén wèn liáng shān cuī tǎo liáng tài shǒu fū qī. sòng jiāng huí bào, bì dài gōng jiā xiáng de bīng mǎ dōu tuì jǐn, fāng kěn sòng hái. cài jīng lián máng fēi xí cuī yún tiān biāo děng tuì bīng.
不数日,天子诏到,说道:“据枢密使童贯奏称,蔡京军中瘟疫盛行,人马不安。如果属实,着蔡京核实奏闻,暂且班师,毋得俄延,以重朕愆。朕惟夙夜修省,祈攘天休。诏到,蔡京即使遵行,用示朕体恤将士之至意。”蔡京得诏大喜,便传令各营遵旨班师,并飞檄云天彪等即行收兵。各营军将听令,无不骇然,都说道:“养兵千日,用在一朝。我们都要建功报效,却怎地不见半个贼兵,就无故班师?”不数日,宋江又有信到,说:“太师退兵过了黄河,即送梁太守并恭人回营。”蔡京大喜,传令克日班师,挑选几员骁将断后,拔寨竟退。过了黄河,屯扎了,一面覆奏天子,一面差人问梁山催讨梁太守夫妻。宋江回报,必待攻嘉祥的兵马都退尽,方肯送还。蔡京连忙飞檄催云天彪等退兵。
què shuō dèng xīn zhāng táo sì jiāng, nà rì de lìng, dài lǐng bā wàn bīng, rú fēi yě sì shā bēn jiā xiáng xiàn. hū yán zhuó jiē zhàn bù lì, bì chéng jiān shǒu. sì jiāng wéi zhù, bā miàn gōng dǎ, yī shí nán kè. hū bào jǐng yáng zhèn zǒng guǎn yún tiān biāo, fèng xí qián lái zhù zhàn. sì jiāng dà xǐ, chū yíng yíng jiē. yuán lái yún tiān biāo zài jǐng yáng zhèn shàng zhèng dǎ tàn dà jūn de xiāo xī, hū jiē dào cài jīng xí wén, jiào tā fù jiā xiáng jié zhì sì zhèn, yī tóng gōng dǎ, wú xū zì jǐ dài bīng děng yǔ, biàn jiāng bīng fú yìn xìn dōu jiāo yǔ dōu jiān hù lǐ, zì jǐ dài le suí shēn wǔ bǎi míng kǎn dāo shǒu, xīng yè bēn fù jiā xiáng xiàn lái. dèng xīn děng sì jiāng jiē rù, kàn nà tiān biāo shēng de miàn rú zhòng zǎo, fèng yǎn cán méi, lóng xíng hǔ bù, měi rán guò fù, shēng rú hóng zhōng. sì jiāng shí fēn jīng xǐ, gè xíng lǐ cān jiàn. tiān biāo máng dá lǐ dào:" hé gù rú cǐ?" sì jiāng dào:" xiǎo jiàng fèng tài shī jūn zhǐ, shòu zǒng guǎn jié zhì, yīng de rú cǐ." yún tiān biāo qiān xùn le yī huí, dāng shí wèn qǐ jūn qíng. sì jiāng dá dào:" lián rì gōng dǎ bù néng dé lì." tiān biāo biàn chéng mǎ chū yíng, kàn le yī huí, rù lái shuō dào:" cǐ chù chéng xiǎo háo qiǎn, bì wèi wú děng suǒ pò. dàn chéng lǐ qián liáng chōng zú, kǒng yī shí nán bá. é yán shí rì, fáng nà sī yǒu jiù bīng dào." dèng zōng bì dào:" fáng pú zhōu lín chōng lái jiù. dàn cài tài shī xiàn bǎ dà jūn tún zài dìng táo, nà sī wèi bì gǎn lí cháo xué." tiān biāo dào:" lín chōng bù lái, yě xū fáng liáng shān lái jiù. xiǎo dì yú jiàn, gōng dǎ cǐ chéng, bù bì yòng bā wàn rén de quán lì, zhǐ xū wǔ wàn rén zú yǐ. xiǎo dì yuàn lǐng sān wàn rén qù tún zài chéng běi, è zhù tā de yān hóu, xiū chī nà sī lái jiù. nán wàng yíng de bǎi xìng jiē yǒu yì qì, bù dé yǐ cóng zéi, ruò yǐ dà yì zhāo fǔ, bì rán guī xiáng. jiàng le nán wàng yíng, jiā xiáng shì gū yǐ. sù lái zhī dào cài tài shī wú móu, jīn xiān gōng cǐ chù, què shén yǒu jiàn shí." dèng zōng bì dào:" tā pìn qǐng yáng shí wéi jūn shī, yáng shí yǔ tā dìng de zhǔ yì." tiān biāo jīng xǐ dào:" guài de! guī shān xiān shēng zài jūn zhōng, wǒ men bù wǎng le yī fān qì lì." zhī jiàn zhāng yīng léi táo zhèn tíng qǐ shēn bǐng dào:" yún jiāng jūn wèi sān jūn sī lìng, qǐ kě qīng lí cǐ dì! xiǎo jiàng bù cái, yuàn lǐng sān wàn rén mǎ qù shǒu yào hài, wù shì gān dāng jūn lìng." tiān biāo dà xǐ, jiù fēn sān wàn rén yǔ èr jiāng tóng qù.
却说邓、辛、张、陶四将,那日得令,带领八万兵,如飞也似杀奔嘉祥县。呼延灼接战不利,闭城坚守。四将围住,八面攻打,一时难克。忽报景阳镇总管云天彪,奉檄前来助战。四将大喜,出营迎接。原来云天彪在景阳镇上正打探大军的消息,忽接到蔡京檄文,教他赴嘉祥节制四镇,一同攻打,无须自己带兵等语,便将兵符印信都交与都监护理,自己带了随身五百名砍刀手,星夜奔赴嘉祥县来。邓辛等四将接入,看那天彪生得面如重枣,凤眼蚕眉,龙行虎步,美髯过腹,声如洪钟。四将十分惊喜,各行礼参见。天彪忙答礼道:“何故如此?”四将道:“小将奉太师钧旨,受总管节制,应得如此。”云天彪谦逊了一回,当时问起军情。四将答道:“连日攻打不能得利。”天彪便乘马出营,看了一回,入来说道:“此处城小壕浅,必为吾等所破。但城里钱粮充足,恐一时难拔。俄延时日,防那厮有救兵到。”邓宗弼道:“防濮州林冲来救。但蔡太师现把大军屯在定陶,那厮未必敢离巢袕。”天彪道:“林冲不来,也须防梁山来救。小弟愚见,攻打此城,不必用八万人的全力,只须五万人足矣。小弟愿领三万人去屯在城北,呃住他的咽喉,休吃那厮来救。南旺营的百姓皆有义气,不得已从贼,若以大义招抚,必然归降。降了南旺营,嘉祥势孤矣。素来只道蔡太师无谋,今先攻此处,却甚有见识。”邓宗弼道:“他聘请杨时为军师,杨时与他定的主意。”天彪惊喜道:“怪得!龟山先生在军中,我们不枉了一番气力。”只见张应雷、陶震霆起身禀道:“云将军为三军司令,岂可轻离此地!小将不才,愿领三万人马去守要害,误事甘当军令。”天彪大喜,就分三万人与二将同去。
què shuō nà zhāng yīng léi táo zhèn tíng èr rén, dōu shì hé nán yǎn chéng rén. liǎng gè shì gū biǎo dì xiōng. shēng de bā chǐ yǐ shàng shēn cái, sì shí yǐ nèi nián jì. nà zhāng yīng léi shǐ de shì yī bǐng chì tóng liú, zhòng wǔ shí jīn nà táo zhèn tíng shǐ liǎng bǐng zǎo guā chuí, měi bǐng zhòng sān shí jīn. zhāng yīng léi xiàn wèi hé běi kāi zhōu tǒng zhì táo zhèn tíng xiàn wèi guǎng píng fǔ zǒng guǎn. liǎng gè dōu shì bá shān jǔ dǐng de yīng xióng, dāng rì de lìng, dài le sān wàn rén mǎ, dào chéng běi yào lù qù zhèn shǒu.
却说那张应雷、陶震霆二人,都是河南郾城人。两个是姑表弟兄。生得八尺以上身材,四十以内年纪。那张应雷使的是一柄赤铜刘,重五十斤;那陶震霆使两柄枣瓜锤,每柄重三十斤。张应雷现为河北开州统制;陶震霆现为广平府总管。两个都是拔山举鼎的英雄,当日得令,带了三万人马,到城北要路去镇守。
zhè lǐ yún tiān biāo tóng dèng zōng bì xīn cóng zǒng yī yīng xiāo jiàng, shuài lǐng wǔ wàn rén mǎ, jiāng jiā xiáng xiàn dōng nán xī sān miàn gù dìng, zhǐ liú běi mén bù wéi. jià fēi lóu, jiān yún tī, gōng nǔ qiāng pào, xī lì gōng dǎ. hū yán zhuó tóng péng hán tāo bǎi jì shǒu yù. lián gōng le shù rì, hū yán zhuó děng dōu yǒu xiē kùn fá, shǒu chéng bīng zú shāng le xǔ duō, hū rán cài jīng de fēi bào dào lái, jiào qiě xiū gōng dǎ," jìng hòu běn gé jūn lìng, wú dé gù wéi gàn jiù." tiān biāo yǔ dèng xīn èr rén dōu chī yī jīng, dào:" zěn dì zhè bān méi zhǔ yì, hū qǐ hū dào? bù zūn jūn lìng, yòu shì wǒ men cuò." dèng zōng bì xīn cóng zhōng dào:" zài shì liǎng sān rì, cǐ chéng bì pò. jīn wú gù tuì bīng, zhēn shì kě xī!" tiān biāo dào:" kě bú shì me, rú jīn zhǐ hǎo diū kāi." suì bǎ bīng mǎ yuē tuì le. hū yán zhuó jiàn guān bīng hū rán tuì le, yě bù zhī qí gù, zhǐ kǒng yǒu jì, bù gǎn biàn chū, zhǐ wàng nán wàng yíng lái cè yìng. yún tiān biāo yǔ dèng xīn èr rén zài zhōng jūn zhàng nèi shuō dào:" fán shì gōng chéng, quán zhàng yī gǔ ruì qì. jīn qiān yán zhe, bù xǔ wǒ men dòng shǒu, yǎng chéng dí rén qì lì, yī dàn nà sī de jiù yìng rén mǎ dào lái, què zěn shēng qǔ de?"
这里云天彪同邓宗弼、辛从总一应骁将,率领五万人马,将嘉祥县东南西三面固定,只留北门不围。架飞楼,坚云梯,弓弩枪炮,悉力攻打。呼延灼同彭-、韩滔百计守御。连攻了数日,呼延灼等都有些困乏,守城兵卒伤了许多,忽然蔡京的飞报到来,叫且休攻打,“静候本阁军令,毋得故违干咎。”天彪与邓辛二人都吃一惊,道:“怎地这般没主意,忽起忽倒?不遵军令,又是我们错。”邓宗弼、辛从忠道:“再是两三日,此城必破。今无故退兵,真是可惜!”天彪道:“可不是么,如今只好丢开。”遂把兵马约退了。呼延灼见官兵忽然退了,也不知其故,只恐有计,不敢便出,只望南旺营来策应。云天彪与邓辛二人在中军帐内说道:“凡是攻城,全仗一鼓锐气。今牵延着,不许我们动手,养成敌人气力,一旦那厮的救应人马到来,却怎生取得?”
zhèng shuō jiān, yuán mén wài lái bào dào:" wài miàn yǒu yī zhuàng shì, kǒu chēng shì nán wàng yíng rén, míng huàn yáng téng jiāo, zhǎn le wáng dìng liù yù bǎo sì, dài le bǎi shù rén, qián lái tóu chéng." tiān biāo dà xǐ, chuán jīn jiào jìn lái xiāng jiàn. nà yáng téng jiāo tí zhe wáng dìng liù yù bǎo sì liǎng kē shǒu jí, zhí dào zhōng jūn, fú dì qǐng zuì. tiān biāo máng jiào qǐng qǐ, cì wèi zuò le. xiǎo xiào shàng qián jiē le nà liǎng kē shǒu jí. zhòng rén kàn nà yáng téng jiāo, shì gè biāo qū dà hàn, qīng hēi sè miàn pí, yǎn yǒu shén guāng, guǒ rán yīng xióng. tiān biāo wèn dào:" zhuàng shì hé fāng rén shì? zěn shēng zhǎn de zhè liǎng míng zéi jiāng? yuàn wén qí xiáng." yáng téng jiāo dào:" xiǎo rén xìng yáng, shuāng míng téng jiāo, zǔ guàn nán wàng yíng rén. xiǎo rén fù qīn kǎn chái wèi yè, nián lǎo zuò dòng bù dé, kào xiǎo rén dǎ tiě yíng shēng, yǎng shàn zhe tā. xiǎo rén yǒu xiē lǚ lì, shēng píng zuì hǎo qiāng bàng wǔ yì, yě lüè shí xiē wén zì. nán wàng yíng cūn qián cūn hòu wǔ qī bǎi jiā, dōu shí de xiǎo rén. pǒ nài qù nián liáng shān pō nà huǒ niǎo nán nǚ lái fán nǎo nán wàng yíng, ǎn nà lǐ guǎ bù dí zhòng, chī nà sī píng tūn le qù. nà sī shì shén me dān tíng wèi dìng guó, bà zhàn zhù le, zhòng bǎi xìng dōu bù qiè qì. nà sī jiàn xiǎo rén hǎo wǔ yì, yào xiǎo rén zuò qīn suí. xiǎo rén kàn fù qīn bìng zài chuáng shàng, kǒng chī tā hài le xìng mìng, mò nài hé rěn kǒu niǎo qì, zhǐ de yī le. nǎ zhī xiǎo rén de fù qīn chī tā yī xià, jìng bìng zhòng sǐ le. xiǎo rén yī fà hèn nà sī, lǚ cì xiǎng shā tā, zhǐ shì méi gè bāng shǒu. jīn jiàn xiàng gōng men lǐng bīng dào lái, nà sī liǎng gè zhèng dài yào lái jiù jiā xiáng xiàn, yào xiǎo rén tóng zhè wáng dìng liù yù bǎo sì zuò qián bù. zhòng bǎi xìng cuān duō xiǎo rén wéi tóu, xiǎo rén àn dì lǐ jí xià sì wǔ qiān rén, yuē dìng shí hòu, shì xiǎo rén cì shā zhè liǎng zéi, shā le tā èr qiān duō rén, yú dǎng dōu sàn. nà dān wèi èr zéi chī tā táo zǒu le. tè jiāng shǒu jí lái xiàng gōng qián qǐng zuì." yún tiān biāo dào:" zhè shì zhuàng shì de dà gōng, zěn shuō shì zuì!" zhòng rén dōu dà xǐ. tiān biāo biàn jiào xīn cóng zhōng dū bīng qián wǎng nán wàng yíng, ān fǔ bǎi xìng fù yè yī miàn bèi wén shēn bào cài jīng, bìng jiāng wáng yù èr shǒu jí jiě qù, liú yáng téng jiāo zài jūn zhōng.
正说间,辕门外来报道:“外面有一壮士,口称是南旺营人,名唤杨腾蛟,斩了王定六、郁保四,带了百数人,前来投诚。”天彪大喜,传今叫进来相见。那杨腾蛟提着王定六、郁保四两颗首级,直到中军,伏地请罪。天彪忙叫请起,赐位坐了。小校上前接了那两颗首级。众人看那杨腾蛟,是个彪躯大汉,青黑色面皮,眼有神光,果然英雄。天彪问道:“壮士何方人氏?怎生斩得这两名贼将?愿闻其详。”杨腾蛟道:“小人姓杨,双名腾蛟,祖贯南旺营人。小人父亲砍柴为业,年老做动不得,靠小人打铁营生,养赡着他。小人有些膂力,生平最好枪棒武艺,也略识些文字。南旺营村前村后五七百家,都识得小人。叵耐去年梁山泊那伙鸟男女来烦恼南旺营,俺那里寡不敌众,吃那厮平吞了去。那厮是什么单廷-、魏定国,霸占住了,众百姓都不怯气。那厮见小人好武艺,要小人做亲随。小人看父亲病在床上,恐吃他害了性命,没奈何忍口鸟气,只得依了。那知小人的父亲吃他一吓,竟病重死了。小人一发恨那厮,屡次想杀他,只是没个帮手。今见相公们领兵到来,那厮两个正待要来救嘉祥县,要小人同这王定六、郁保四做前部。众百姓撺掇小人为头,小人暗地里集下四五千人,约定时候,是小人刺杀这两贼,杀了他二千多人,余党都散。那单魏二贼吃他逃走了。特将首级来相公前请罪。”云天彪道:“这是壮士的大功,怎说是罪!”众人都大喜。天彪便叫辛从忠督兵前往南旺营,安抚百姓复业;一面备文申报蔡京,并将王郁二首级解去,留杨腾蛟在军中。
hòu le duō rì, bú jiàn cài jīng jiào jìn bīng. tiān biāo yǔ dèng xīn èr rén shí fēn jiāo zào, zhāng yīng léi táo zhèn tíng yě děng bù guò, zhǐ guǎn lái wèn xìn. hū cài jīng yǒu jǐn jí gōng wén dào, zhòng jiē dà xǐ. máng jiē lái kàn, què shì yīn wēn yì fèng zhào bān shī de huà, zhòng jiē dà jīng. dèng zōng bì xīn cóng zhōng dào:" fèi le ruò gān qián liáng, dào de zhè lǐ, wèi hé bù zhàn ér tuì?" tiān biāo dào:" qián liáng zài qí cì, yí lù bīng chāi yáo yì, bǎi xìng gāo xuè dōu yòng jìn le." zhāng táo èr jiāng yě huí zhōng jūn, shuō dào:" yǒu shén me wēn yì! shǔ rè tiān qì, shù shí wàn rén nán bǎo wú rén shēng bìng, zhè yě suàn bù dé, cǐ zhōng bì yǒu bié qíng." biàn jiāng lái rén xì wèn, lái rén dào:" wén zhī shì tài shī de nǚ xù liáng shì jié tóng nǚ ér bèi liáng shān shàng lǔ qù, tài shī kǒng tā shāng hài, huǎng zòu cháo tíng, zhǐ shuō yǒu wēn yì tuì bīng." zhāng yīng léi táo zhèn tíng yī qí dà nù, dào:" fàng tā niáng de pì! wǒ děng nà gè méi yǒu lǎo xiǎo, dān shì tā wèi yī jǐ zhī sī, fèi tiān xià dà shì? wǒ děng biàn sǐ, yě yào miè le liáng shān fāng huí!" tiān biāo hè dào:" èr wèi jiāng jūn xiū yào hú shuō! zhào shū yǐ xià, qǐ kě kàng wéi. dàn shì zhòng wèi bù fú qì, xiǎo dì shè yī jì, shā tā yí gè luò huā liú shuǐ, rán hòu tuì bīng." zhòng rén dà xǐ, dà xiǎo jūn shì dōu jiào dào:" rú yào sī shā, wǒ děng qíng yuàn sǐ zhàn!" tiān biāo biàn fēn fù sì jiāng rú cǐ rú cǐ yòu gěi yáng téng jiāo tí xiá zhí xián, zhe tā dài yī zhī jīng bīng, mái fú zài jiā xiáng xiàn dōng mén wài wò lóng shān nèi, fēn fù dào:" wǒ yī tuì bīng, hū yán zhuó bì jiào bié jiāng shǒu chéng, qīn zì lái zhuī. wǒ xū shǐ rén dǎ zhe liáng shān qí hào, jiǎ zuò bīng bài táo huí, zhuàn tā kāi mén, què yòu gù yì lòu chū pò zhàn, jiào tā kàn chū, yòu tā lái gǎn shā. dài tā chū le chéng, nǐ zhǐ kàn hào huǒ sì qǐ, biàn bìng lì gōng dǎ dōng mén. jūn qián duō yòng fú láng jī, cǐ chéng bì pò. tǎng huò nà sī jìng bèi zhuàn kāi mén, nǐ yě kàn hào huǒ qǐ, biàn lái cè yìng, yě shì nǐ de gōng láo. bù dé yǒu wù!" yáng téng jiāo lǐng lìng qù le.
候了多日,不见蔡京教进兵。天彪与邓辛二人十分焦躁,张应雷、陶震霆也等不过,只管来问信。忽蔡京有紧急公文到,众皆大喜。忙接来看,却是因瘟疫奉诏班师的话,众皆大惊。邓宗弼、辛从忠道:“费了若干钱粮,到得这里,为何不战而退?”天彪道:“钱粮在其次,一路兵差徭役,百姓膏血都用尽了。”张陶二将也回中军,说道:“有什么瘟疫!暑热天气,数十万人难保无人生病,这也算不得,此中必有别情。”便将来人细问,来人道:“闻知是太师的女婿梁世杰同女儿被梁山上掳去,太师恐他伤害,谎奏朝廷,只说有瘟疫退兵。”张应雷、陶震霆一齐大怒,道:“放他娘的屁!我等那个没有老小,单是他为一己之私,废天下大事?我等便死,也要灭了梁山方回!”天彪喝道:“二位将军休要胡说!诏书已下,岂可抗违。但是众位不伏气,小弟设一计,杀他一个落花流水,然后退兵。”众人大喜,大小军士都叫道:“如要厮杀,我等情愿死战!”天彪便吩咐四将如此如此;又给杨腾蛟提辖职衔,着他带一枝精兵,埋伏在嘉祥县东门外卧龙山内,吩咐道:“我一退兵,呼延灼必叫别将守城,亲自来追。我须使人打着梁山旗号,假作兵败逃回,赚他开门,却又故意露出破绽,教他看出,诱他来赶杀。待他出了城,你只看号火四起,便并力攻打东门。军前多用佛郎机,此城必破。倘或那厮竟被赚开门,你也看号火起,便来策应,也是你的功劳。不得有误!”杨腾蛟领令去了。
tiān biāo chuán lìng jūn mǎ yī qí wéi chéng, gǔ zào gōng dǎ. hū yán zhuó máng shàng chéng dū bīng shǒu yù, bù jí yí gè shí chén, guān bīng yī qí tuì qù, dāng shí juǎn qí jù zǒu. hū yán zhuó yǐ dé liáng shān xìn, zhī cài jīng jiǎng hé tuì bīng yòu jiàn dān tíng wèi dìng guó yī qí bēn rù chéng lái, zhī nán wàng yíng yǐ shī, wáng dìng liù yù bǎo sì yù hài, zhèng fèn nù zhī shí, jiàn tiān biāo děng yī gōng biàn zǒu, yù nù, biàn jiào:" kāi chéng zhuī gǎn!" péng dào:" zhè sī kǒng yǒu jì." hū yán zhuó dào:" fēi yě. zhè sī dìng shì de cài jīng de hào lìng tuì bīng, kǒng wǒ zhuī gǎn, gù xiān xū zuò gōng dǎ yī fān, yǐ biàn tuì qù. wǒ xiǎng nà wáng dìng liù yù bǎo sì de chóu, rú hé bù bào, zhuī shǎng qù shā tā yī zhèn, yě shāo chū kǒu mēn qì." biàn tí shuāng biān shàng mǎ, jiào dān tíng wèi dìng guó shǒu chéng, tóng péng hán tāo dài lǐng bīng mǎ kāi chéng zhuī lái. yún tiān biāo pāi mǎ wǔ dāo zhuǎn shēn yíng zhàn, bù shù hé, tuō dāo biàn zǒu. hū yán zhuó qū bīng zhuī gǎn, zhǐ tīng hào pào xiǎng liàng, dèng zōng bì zuǒ biān shā lái, xīn cóng zhōng yòu biān shā lái, sān miàn jiā gōng. hū yán zhuó wàng jiàn běn chéng huǒ guāng chōng tiān, wú xīn liàn zhàn, máng shōu bīng huí qù. sān lù bīng yī qí pò zhuàn lái.
天彪传令军马一齐围城,鼓噪攻打。呼延灼忙上城督兵守御,不及一个时辰,官兵一齐退去,当时卷旗俱走。呼延灼已得梁山信,知蔡京讲和退兵;又见单廷-、魏定国一齐奔入城来,知南旺营已失,王定六、郁保四遇害,正忿怒之时,见天彪等一攻便走,愈怒,便叫:“开城追赶!”彭-道:“这厮恐有计。”呼延灼道:“非也。这厮定是得蔡京的号令退兵,恐我追赶,故先虚作攻打一番,以便退去。我想那王定六、郁保四的仇,如何不报,追上去杀他一阵,也稍出口闷气。”便提双鞭上马,叫单廷-、魏定国守城,同彭-、韩滔带领兵马开城追来。云天彪拍马舞刀转身迎战,不数合,拖刀便走。呼延灼驱兵追赶,只听号炮响亮,邓宗弼左边杀来,辛从忠右边杀来,三面夹攻。呼延灼望见本城火光冲天,无心恋战,忙收兵回去。三路兵一齐迫转来。
hū yán zhuó dào de chéng biān, zhī jiàn diào qiáo zhuāi qǐ, yī shēng gǔ xiǎng, mǎn chéng shàng dōu shì guān jūn qí hào. yī wèi yīng xióng lì zài dí lóu hù lán biān, zhèng shì yáng téng jiāo, zhǐ zhe chéng xià mà dào:" zhí niáng zéi, nǐ lái!" chéng shàng luàn jiàn yǔ diǎn bān shè xià. hū yán zhuó dà jīng, tóng péng hán tāo duó lù rào chéng ér zǒu, wàng zhèng běi tóu liáng shān qù. zhuī bīng jiàn yuǎn, zǒu bù shàng shí lǐ, hū rán shān míng gǔ xiǎng, liǎng biāo jūn shā chū lái. zhèng shì zhāng yīng léi táo zhèn tíng, dà jiào:" zéi zǐ xiū zǒu, wǒ zài cǐ děng hòu duō shí le!" hū yán zhuó péng hán tāo yī qí lái yíng, zhāng táo èr jiāng gè fèn shén wēi, hān zhàn sān rén, wǔ shí yú hé bù fēn shèng bài. bèi hòu yáng téng jiāo yě dào. nà yáng téng jiāo shǐ yī bǐng zhàn jīn kāi shān fǔ, shí fēn lì hài. dāng shí táo zhèn tíng dí zhù hū yán zhuó, zhāng yīng léi dí zhù hán tāo, yáng téng jiāo dí zhù péng , zhuō duì ér sī shā, sān jūn dà zhàn. zhī jiàn zhāng yīng léi mài gè pò zhàn, ràng hán tāo yī dāo kǎn rù lái, dào fēn jì, zhāng yīng léi yòu shǒu dào tí tóng liú, zuǒ shǒu shēn kāi hǔ zhǎo, jiū zhù hán tāo lēi jiǎ sī tāo, shēng tuō guò lái guàn zài dì shàng. zhòng guān jūn shàng qián àn zhù, huó zhuō le qù. hū yán zhuó péng qíng zhī bú shì tóu, bù gǎn liàn zhàn, huí mǎ biàn zǒu, sān wèi yīng xióng yī qí zhuī gǎn. táo zhèn tíng gǎn hū yán zhuó bù shàng, biàn guà le shuāng chuí, bèi shàng xiè xià nà gān liū jīn huǒ qiāng, huǒ yào qiān zi yǐ shì zhuāng hǎo, dāng shí bān qǐ huǒ jī, shàng miàn zì yǒu mǎ nǎo shí zì lái huǒ. táo zhèn tíng shuāng shǒu qíng qiāng, gōu dòng huǒ jī, pǔ tōng yī qiāng, duì hū yán zhuó dǎ qù. zhè huí yě shì hū yán zhuó mìng bù gāi sǐ, nà yī qiāng què dǎ zài nà pǐ mǎ de hòu kuà shàng, yī kē qiān zi zhí chuān rù mǎ dù lǐ qù. nà mǎ dào le, bǎ hū yán zhuó xiān xià dì lái. táo zhèn tíng shàng qián qù qiǎng, chī nà biān jiù le qù. kě xī nà pǐ yù cì tī xuě wū zhuī, jìng sǐ zài táo zhèn tíng shǒu lǐ. yún tiān biāo yōng dà duì dōu dào, zhuī shā le yī zhèn, yī qí shōu bīng huí jiā xiáng xiàn.
呼延灼到得城边,只见吊桥拽起,一声鼓响,满城上都是官军旗号。一位英雄立在敌楼护栏边,正是杨腾蛟,指着城下骂道:“直娘贼,你来!”城上乱箭雨点般射下。呼延灼大惊,同彭-、韩滔夺路绕城而走,望正北投梁山去。追兵渐远,走不上十里,忽然山鸣谷响,两彪军杀出来。正是张应雷、陶震霆,大叫:“贼子休走,我在此等候多时了!”呼延灼、彭-、韩滔一齐来迎,张陶二将各奋神威,酣战三人,五十余合不分胜败。背后杨腾蛟也到。那杨腾蛟使一柄蘸金开山斧,十分利害。当时陶震霆敌住呼延灼,张应雷敌住韩滔,杨腾蛟敌住彭-,捉对儿厮杀,三军大战。只见张应雷卖个破绽,让韩滔一刀砍入来,-到分际,张应雷右手倒提铜刘,左手伸开虎爪,揪住韩滔勒甲丝绦,生拖过来掼在地上。众官军上前按住,活捉了去。呼延灼、彭-情知不是头,不敢恋战,回马便走,三位英雄一齐追赶。陶震霆赶呼延灼不上,便挂了双锤,背上卸下那杆溜金火枪,火药、铅子已是装好,当时扳起火机,上面自有玛瑙石自来火。陶震霆双手擎枪,钩动火机,朴通一枪,对呼延灼打去。这回也是呼延灼命不该死,那一枪却打在那匹马的后跨上,一颗铅子直穿入马肚里去。那马倒了,把呼延灼掀下地来。陶震霆上前去抢,吃那边救了去。可惜那匹御赐踢雪乌骓,竟死在陶震霆手里。云天彪拥大队都到,追杀了一阵,一齐收兵回嘉祥县。
hū yán zhuó dà bài kuī shū, dān wèi èr rén yě yǐn bài cán bīng mǎ bēn lái, huì zài yī chù, shāng yì bù rú qiě huí liáng shān. qià hǎo dà dāo guān shèng lǐng bīng lái jiù jiā xiáng xiàn, yù zhe hū yán zhuó. zhī jiā xiáng xiàn yǐ shī, guān shèng dào:" nà sī dà shèng zhī jì, ruì qì shén shèng. wǒ què sù zhī nà yún tiān biāo yòng bīng rú shén. wǒ jūn xīn bài, ruò zài qù gōng dǎ, zhàn bì bù lì, bù rú qiě huí dà zhài shāng yì." dāng shí dìng le zhǔ yì, yī qí huí liáng shān pō qù le.
呼延灼大败亏输,单魏二人也引败残兵马奔来,会在一处,商议不如且回梁山。恰好大刀关胜领兵来救嘉祥县,遇着呼延灼。知嘉祥县已失,关胜道:“那厮大胜之际,锐气甚盛。我却素知那云天彪用兵如神。我军新败,若再去攻打,战必不利,不如且回大寨商议。”当时定了主意,一齐回梁山泊去了。
què shuō yún tiān biāo děng wǔ yuán dà jiàng, bìng nán wàng yíng de hǎo hàn yáng téng jiāo, shōu jù dé shèng bīng, zhǎng gǔ huí jiā xiáng xiàn. jìn le xiàn chéng, tiān biāo chuán lìng ān fǔ jūn mín, jiāng qián liáng cāng kù yī qí chá pán fēng hǎo, shēn wén fēi bào cài jīng, shuō dào:" xiǎo jiàng děng zūn tài shī jūn lìng tuì bīng, pǒ nài hū yán zhuó chāng jué sī bī, xiǎo jiàng děng huí bīng dà zhàn, hū yán zhuó bài zǒu, shōu fù jiā xiáng xiàn, shēng qín zéi jiāng hán tāo yī míng, zhǎn shǒu bā qiān yú jí, tè cǐ bào jié." yī miàn jiāng hán tāo yòng qiú chē dīng le, jiù chà dèng xīn zhāng táo sì jiāng jiě qù, bìng qǐng wěi wén wǔ guān yuán lái jiā xiáng zhì shì, zì jǐ tóng yáng téng jiāo fēn bīng zài jiā xiáng xiàn quán qiě zhèn shǒu.
却说云天彪等五员大将,并南旺营的好汉杨腾蛟,收聚得胜兵,掌鼓回嘉祥县。进了县城,天彪传令安抚军民,将钱粮仓库一齐查盘封好,申文飞报蔡京,说道:“小将等遵太师军令退兵,叵耐呼延灼猖獗厮逼,小将等回兵大战,呼延灼败走,收复嘉祥县,生擒贼将韩滔一名,斩首八千余级,特此报捷。”一面将韩滔用囚车钉了,就差邓、辛、张、陶四将解去,并请委文武官员来嘉祥治事,自己同杨腾蛟分兵在嘉祥县权且镇守。
què shuō cài jīng yǐ bǎ dà jūn tuì guò huáng hé, zhǐ děng liáng shān shàng fàng huí liáng zhī fǔ cài fū rén, hū jiē dào yún tiān biāo jié shū, shuō yì mín yáng téng jiāo zhǎn le wáng dìng liù yù bǎo sì, huī fù nán wàng yíng jiē lián yòu dé jié bào, yún tiān biāo huī fù jiā xiáng xiàn, shēng qín hán tāo, yā jiè qián lái. cài jīng dù pí lǐ jiào bù dié nà kǔ, kǒu lǐ què shuō bu chū, zhǐ de yǔ jǐ gè xīn fù móu shì yù xiān shāng yì dìng le. bù rì dèng xīn zhāng táo sì jiāng jiě dào hán tāo, lái bǐng jiàn cài jīng. sì jiāng qí shuō dào:" xiǎo jiàng yíng nèi zhàng tài shī hóng fú, bīng mǎ què dōu bù bìng. zūn dà lìng tuì bīng, pǒ nài hū yán zhuó zhuī bī bù shě. xiǎo jiàng děng qíng jí, huí bīng yíng zhàn, nà sī bài zǒu, qì le jiā xiáng xiàn ér qù. xiǎo jiàng děng zhuō le hán tāo, zhǎn shǒu bā qiān yú jí. yún tiān biāo kǒng jiā xiáng xiàn fù shī, zài bǐ fēn bīng zhèn shǒu, bù gǎn shàn lí, qǐng tài shī sù wěi yuán biàn xià qù." cài jīng zěn gǎn shuō tā men cuò, zhǐ de zuò chū dà xǐ zhī zhuàng, wèi láo le sì jiāng, jiào qù gè huí běn rèn, yǔ yún tiān biāo yī bìng tīng hòu hào lìng. yī miàn wěi xīn fù yuán biàn èr rén, sī xià zhǔ fù le, qù jiā xiáng xiàn jiē yìn guǎn shì. zhǐ de mǎi xià yī ge dǐng tì xiōng shēn, chōng zuò hán tāo, chèn hēi yè bǎng chū yuán mén, zhǎn le hào lìng. wáng yù liǎng kē shǒu jí, zǎo yǐ huàn guò. què sī dì jiāng hán tāo cáng rù hòu zhàng, kāi le qiú chē, qǐng chū lái, zhǐ de zài sān péi zuì, shuō dào:" bìng fēi cài jīng bèi méng, shí yīn lù yuǎn, hào lìng hū yìng bù jí, yǐ zhì chōng fàn le hǎo hàn. jīn àn dì lǐ sòng hǎo hàn huí liáng shān, xiǎo nǚ xiǎo xù wàng qǐ zhào fú." hán tāo xiè le. cài jīng biàn jiāng wáng yù liǎng kē shǒu jí, yòng xiāng mù xiá ér zhuāng hǎo, zhǐ de chà xīn fù shù rén jī le, hù sòng hán tāo, yī tóng huí liáng shān qù le.
却说蔡京已把大军退过黄河,只等梁山上放回梁知府、蔡夫人,忽接到云天彪捷书,说义民杨腾蛟斩了王定六、郁保四,恢复南旺营;接连又得捷报,云天彪恢复嘉祥县,生擒韩滔,押解前来。蔡京肚皮里叫不迭那苦,口里却说不出,只得与几个心腹谋士预先商议定了。不日邓、辛、张、陶四将解到韩滔,来禀见蔡京。四将齐说道:“小将营内仗太师洪福,兵马却都不病。遵大令退兵,叵耐呼延灼追逼不舍。小将等情急,回兵迎战,那厮败走,弃了嘉祥县而去。小将等捉了韩滔,斩首八千余级。云天彪恐嘉祥县复失,在彼分兵镇守,不敢擅离,请太师速委员弁下去。”蔡京怎敢说他们错,只得做出大喜之状,慰劳了四将,叫去各回本任,与云天彪一并听候号令。一面委心腹员弁二人,私下嘱咐了,去嘉祥县接印管事。只得买下一个顶替凶身,充作韩滔,趁黑夜绑出辕门,斩了号令。王郁两颗首级,早已换过。却私地将韩滔藏入后帐,开了囚车,请出来,只得再三陪罪,说道:“并非蔡京背盟,实因路远,号令呼应不及,以致冲犯了好汉。今暗地里送好汉回梁山,小女、小婿望乞照拂。”韩滔谢了。蔡京便将王郁两颗首级,用香木匣儿装好,只得差心腹数人赍了,护送韩滔,一同回梁山去了。
què shuō sòng jiāng tàn dé cài jīng yǐ zòu zhǔn tuì bīng, dà xǐ, zhèng yào shāng yì yào liú liáng shì jié fū qī wèi zhì dāng, hū bào dà dāo guān shèng lǐng bīng zhuàn lái, hū yán zhuó děng dōu bài shàng shān lái. sòng jiāng dà jīng, máng jiē jìn lái. zhòng rén qí bǐng dào:" nán wàng yíng bīng biàn, wáng dìng liù yù bǎo sì bèi hài, yún tiān biāo yòng guǐ jì pò le jiā xiáng xiàn, hán tāo zāo qín, zhé bīng yī wàn èr qiān rén." sòng jiāng dà nù, dào:" zhè sī ān gǎn fǎn fù bù cháng!" jí yāo he:" sù bǎ liáng shì jié fū qī zhuō chū qù kǎn le, yǔ wǒ wáng yù liǎng wèi xiōng dì bào chóu!" zhèng shì: cài xiāng yǐ chéng píng dì hǔ, zhōng shū yòu zuò fǔ zhōng yú. bù zhī liáng shì jié fū qī èr rén xìng mìng hé rú, qiě kàn xià huí fēn jiě.
却说宋江探得蔡京已奏准退兵,大喜,正要商议要留梁世杰夫妻为质当,忽报大刀关胜领兵转来,呼延灼等都败上山来。宋江大惊,忙接进来。众人齐禀道:“南旺营兵变,王定六、郁保四被害,云天彪用诡计破了嘉祥县,韩滔遭擒,折兵一万二千人。”宋江大怒,道:“这厮安敢反覆不常!”即吆喝:“速把梁世杰夫妻捉出去砍了,与我王郁两位兄弟报仇!”正是:蔡相已成平地虎,中书又作釜中鱼。不知梁世杰夫妻二人性命何如,且看下回分解。