strong wú yòng zhì yù yùn chéng bīng sòng jiāng bèn mìng tài ān fǔ strong
吴用智御郓城兵 宋江奔命泰安府
què shuō shàng nián dōng jì, wú yòng yīn bìng kùn zài xīn tài chéng nèi, dé ān dào quán yī zhì, jiàn yǒu zhuǎn jī. shì jiē dào shān zhài zhōng xú huái lín xùn zhī xìn, bǐ shí wú yòng shén shí shàng hūn, cǐ huà chuán rù ěr zhōng, dào yě bù shí fēn zháo jí, zhǐ shuō xiē bù pà tā, bù guān jǐn yào de huà yòu shuō xiē bì xū fáng bèi, bù kě dà yì de huà. dào le cì rì, què zǎo yǐ wàng le. ān dào quán yì fāng jìn yào, wú yòng jiàn jiàn shén shí qīng le, qià yòu jiē dào qín míng zhèn wáng zhī xìn. ān dào quán yī tīng jiàn, máng chū lái guān huì zhòng rén dào:" cǐ xìn qiān wàn bù kě rǎng rù jūn shī ěr zhōng le. jūn shī xīn jí zàn dé píng ān, ruò yī wén cǐ bào, yōu jīng qí zhì, shén míng zài bèi rǎo luàn, wéi hài bù xiǎo." zhòng rén chēng shì. dà jiā yuē huì le, mán dé shí téng téng dì. yī miàn ān dào quán gǎn jǐn chǔ fāng tiáo lǐ, wú yòng wú shì rǎo xīn, dào yě wú sī wú lǜ, qí lè táo táo, suǒ yǐ fú yào tiē tiē dé yì. zhòng rén dǎo tì tā rì yè tí xīn, shēn kǒng yòu yǒu shén me jǐng bào, rǎo luàn le tā de xīn sī. qiě xǐ lián dōng guò chūn, xú huái yī biān jiǔ wú xiāo xī, gèng xǐ yún chén liǎng chù yì wú dòng jìng, yí lù shùn fēng, wú xiē háo dǎ chā zhī shì, yǐ shì wú yòng jiàn jiàn xiàng yù. ān dào quán yǐ kāi le yī zhāng bǔ xīn yǎng shén de fāng, shuō dào:" cǐ fāng jí yǒu jiā jiǎn, yì bù guò yī èr wèi ér yǐ. fú cǐ fāng sān shí jì, kě yǐ quán yù." zhòng rén jiē xǐ. bù liào zhòu rán qǐ le yī zhuāng dà dǎ chā de shì, nǐ dào shì shèn shì?
却说上年冬季,吴用因病困在新泰城内,得安道全医治,渐有转机。适接到山寨中徐槐临训之信,彼时吴用神识尚昏,此话传入耳中,倒也不十分着急,只说些不怕他,不关紧要的话;又说些必须防备,不可大意的话。到了次日,却早已忘了。安道全议方进药,吴用渐渐神识清了,恰又接到秦明阵亡之信。安道全一听见,忙出来关会众人道:“此信千万不可嚷入军师耳中了。军师心疾暂得平安,若一闻此报,忧惊齐至,神明再被扰乱,为害不小。”众人称是。大家约会了,瞒得实腾腾地。一面安道全赶紧处方调理,吴用无事扰心,倒也无思无虑,其乐陶陶,所以服药帖帖得益。众人倒替他日夜提心,深恐又有什么警报,扰乱了他的心思。且喜连冬过春,徐槐一边久无消息,更喜云陈两处亦无动静,一路顺风,无些毫打叉之事,以是吴用渐渐向愈。安道全已开了一张补心养神的方,说道:“此方即有加减,亦不过一二味而已。服此方三十剂,可以全愈。”众人皆喜。不料骤然起了一桩大打叉的事,你道是甚事?
yuán lái ān dào quán xì hào sè zhī tú, shèn yuán sù kuī, gèng jiān shàng nián dōng jì xīng yè dù bīng, shòu le hán qì. nèi jīng yún:" dōng shāng yú hán, chūn bì bìng wēn." yòu yún:" dōng bù cáng jīng, chūn bì bìng wēn." ān dào quán jì bù cáng jīng, ér yòu shāng yú hán, hán xié chéng xū xí rù shǎo yīn, shēn cáng bù chū, rì jiǔ yùn niàng chéng rè, zhì chūn shí shǎo yáng qì shēng, zài jīng wài gǎn yī zhào, nèi xié bó fā. nà rì ān dào quán zhěn shì wú yòng bì, chū lái jué de yǒu xiē kùn juàn, biàn shàng chuáng qù tǎng le yī tǎng. tiān wǎn qǐ lái, jué de shēn zi fā rè. cì rì biàn kǒu kě yàn tòng, shén sī bù qīng. zhòng rén máng lái wèn hòu. ān dào quán tí xīn zhěn le zì jǐ de mài, biàn dào:" bù hǎo le, cǐ míng chūn wēn zhèng, lái shì bù qīng." zhòng rén dōu dān qǐ yōu lái. ān dào quán zì jǐ kāi le yī zhāng yào fāng, zhòng rén kàn shí, nǎi shì bò he xìng rén jié gěng jī ké dàn dòu gǔ niú bàng zi zhī lèi, fāng wèi jí qīng, zhòng rén bù jiě. dāng rì, ān dào quán hái fú bìng chū lái, dào wú yòng fáng lǐ zhěn shì wú yòng, shuō dào:" yuán fāng bù bì gǎi yì, réng kě shǒu fú." wú yòng gōng ān xiān shēng guī fáng yǎng xī. ān dào quán tuì chū, dào le zì jǐ wò fáng, shàng chuáng biàn shuì. shì cóng rén jiāng tā zì jǐ kāi de yào fāng pèi yào jiān hǎo, yǔ tā chī le.
原来安道全系好色之徒,肾元素亏,更兼上年冬季星夜渡冰,受了寒气。《内经》云:“冬伤于寒,春必病温。”又云:“冬不藏精,春必病温。”安道全既不藏精,而又伤于寒,寒邪乘虚袭入少陰,深藏不出,日久酝酿成热,至春时少阳气升,再经外感一召,内邪勃发。那日安道全诊视吴用毕,出来觉得有些困倦,便上床去躺了一躺。天晚起来,觉得身子发热。次日便口渴咽痛,神思不清。众人忙来问候。安道全提心诊了自己的脉,便道:“不好了,此名春温症,来势不轻。”众人都耽起忧来。安道全自己开了一张药方,众人看时,乃是薄荷、杏仁、桔梗、积壳、淡豆鼓、牛蒡子之类,方味极轻,众人不解。当日,安道全还扶病出来,到吴用房里诊视吴用,说道:“原方不必改易,仍可守服。”吴用功安先生归房养息。安道全退出,到了自己卧房,上床便睡。侍从人将他自己开的药方配药煎好,与他吃了。
dàng yè wú huà, dì sān rì bìng fāng jiàn jiàn chén zhòng, jué de zhǐ tou rú rú wēi dòng, xuàn yūn jīng jì, yāo xī wěi ruǎn, chǐ zào chún jiāo, kǒu kě bù jiě. ān dào quán dào:" bù hǎo le, cǐ shèn xū wáng yīn, jiāng chéng jìng jué zhī hòu yě." cǐ shí yǐ qǐ chuáng bù dé, biàn jiào páng rén shū fāng, yòng shēng dì huáng mài mén dōng yuán cān zhī mǔ zhì gān cǎo guī bǎn biē jiǎ. zhòng rén dōu jìn lái kàn wàng, kàn nà yào fāng fēn liǎng tài zhòng, yòu bù jiě qí gù, zhǐ shì wèn hòu shù yǔ ér yǐ. ān dào quán dào:" xiǎo kě jiàn yàng, jìng dà shì xiǎn zhèng. kě xī liǎng gè xiǎo qiè bù yuǎn zài shān zhài zhōng, cǐ chù wú tiē shēn fú shì zhī rén." yuán lái ān dào quán zhè liǎng qiè dōu yǒu xiū huā bì yuè zhī mào, shì shān zhài zhōng qiǎng lǔ lái de, dāng shí ān dào quán kàn de zhòng yì, xiàng sòng gōng míng tǎo le lái, cǐ shí bìng jí, hái jì guà zhè liǎng gè bǎo bèi. zhòng rén dōu dào:" zhè shì róng yì, jīn rì biàn chāi rén dào shān zhài qù yíng qǔ liǎng wèi rú sǎo fū rén lái." dào quán diǎn shǒu, zhòng rén tuì chū. shì rì wú yòng shǒu fú ān dào quán yuán fāng, wén zhī ān dào quán bìng zhòng, yě wū zì jì guà, qīn zì fú bìng chū lái, tàn kàn ān dào quán yī cì.
当夜无话,第三日病方渐渐沉重,觉得指头蠕蠕微动,眩晕惊悸,腰膝痿软,齿燥唇焦,口渴不解。安道全道:“不好了,此肾虚亡陰,将成痉厥之候也。”此时已起床不得,便叫旁人书方,用生地黄、麦门冬、元参、知母、炙甘草、龟板、鳖甲。众人都进来看望,看那药方分两太重,又不解其故,只是问候数语而已。安道全道:“小可贱恙,竟大是险症。可惜两个小妾部远在山寨中,此处无贴身服侍之人。”原来安道全这两妾都有羞花闭月之貌,是山寨中抢掳来的,当时安道全看得中意,向宋公明讨了来,此时病急,还记挂这两个宝贝。众人都道:“这事容易,今日便差人到山寨去迎取两位如嫂夫人来。”道全点首,众人退出。是日吴用守服安道全原方,闻知安道全病重,也兀自记挂,亲自扶病出来,探看安道全一次。
ān dào quán shàng wǔ fú le yào, zhì xià wǔ bìng shì bù shǎo shuāi. ān dào quán biàn fēn fù yòng shú dì huáng shēng dì huáng sháo yào shí hú mài mén dōng wǔ wèi zǐ yuán cān ē jiāo zhì gān cǎo, qí shēng shú dì fēn liǎng jìng yòng chū èr sān liǎng yǐ wài. zhòng rén kàn le, jìn jiē hài rán, dào:" zěn me wài gǎn zhèng, hǎo chī zhè zhǒng dà bǔ yào? suàn lái kuài dāo bù xuē zì jǐ de bǐng, yī zhǔn shì tā hūn le, kāi cuò de, xū jiē wèi gāo míng xiān shēng lái píng píng kàn." xū yú qǐng dào tài ān chéng nèi yī wèi jí xíng shí de xiān shēng, jiào zuò guò xiān qiáo, qián lái zhěn shì. zhòng rén qiú tā zhí yán. nà guò xiān shēng zhěn le ān dào quán de bìng, chū lái kàn le ān dào quán de fāng ér, pāi àn dào:" ān xiān shēng yǐ! cǐ zhèng nèi wài xié qì chōng sè, qǐ kě fú cǐ zī nì shōu liǎn zhī yào? cǐ yào rú guǒ xià yàn, bì rán nèi xiàn. tā qǐ chū zhè zhāng fāng yuán shì bù chà, bù zhī hé gù hū rán gēng gǎi." shuō bà, biàn jiù tā qǐ chū de yuán fāng, jiā le chái hú gé gēn gōu téng huáng líng lián qiáo, bìng pī le jǐ xún shèn fáng nèi xiàn jìng jué děng yǔ, yòng le chá, gǒng shǒu shēng yú ér qù.
安道全上午服了药,至下午病势不少衰。安道全便吩咐用熟地黄、生地黄、芍药、石斛、麦门冬、五味子、元参、阿胶、炙甘草,其生、熟地分两竟用出二三两以外。众人看了,尽皆骇然,道:“怎么外感症,好吃这种大补药?算来快刀不削自己的柄,一准是他昏了,开错的,须接位高明先生来评评看。”须臾请到泰安城内一位极行时的先生,叫做过仙桥,前来诊视。众人求他直言。那过先生诊了安道全的病,出来看了安道全的方儿,拍案道:“安先生-矣!此症内外邪气充塞,岂可服此滋腻收敛之药?此药如果下咽,必然内陷。他起初这张方原是不差,不知何故忽然更改。”说罢,便就他起初的原方,加了柴胡、葛根、钩藤、黄苓、连翘,并批了几旬慎防内陷痉厥等语,用了茶,拱手升舆而去。
ān dào quán suǒ kàn nà yī zhī fāng, biàn dào:" shā wǒ zhě, bì cǐ rén yě! zhòng wèi xiū cǎi tā, zhǐ gù jiān le wǒ nà gè fāng yào lái." zhòng rén nuò nuò ér chū, zhǔ jiàn nán dìng. wú yòng yì chóu chú wú jì. zhī jiàn páng biān yí gè xiǎo sī bǐng dào:" cǐ dì dōng mén tóu dài wáng miào dài wáng pú sà, zuì wéi líng yàn. miào nèi shè yǒu yào qiān, hé bù qù qiú tiē shén yào lái chī?" huā róng hè dào:" nǐ shěng de shén me, què lái duō zuǐ!" wú yòng dào:" yě shì. dàn wǒ xiǎng tiān dào yuǎn, rén dào ěr. yào qiān bù bì qiú, kě jiāng nà guò xiān shēng yǔ ān xiān shēng de yào fāng xiě le zhá ér, jiù shén qián niān bo bà le." zhòng rén yī yán, jí máng zuò le liǎng zhá, bèi fù xiāng zhú, huā róng qīn qù, dào le dài wáng miào lǐ, bài dǎo niān jiū. yě shì liáng shān yī bān mó jūn yè yuán jiāng jǐn, lǐ dāng shōu fú, ān dào quán běn zài dì shà shù nèi, rú hé miǎn de, dāng shí piān piān niān zhe nà guò xiān shēng de fāng.
安道全索看那医之方,便道:“杀我者,必此人也!众位休睬他,只顾煎了我那个方药来。”众人诺诺而出,主见难定。吴用亦踌躇无计。只见旁边一个小厮禀道:“此地东门头大王庙大王菩萨,最为灵验。庙内设有药签,何不去求帖神药来吃?”花荣喝道:“你省得什么,却来多嘴!”吴用道:“也是。但我想天道远,人道迩。药签不必求,可将那过先生与安先生的药方写了闸儿,就神前拈卜罢了。”众人依言,即忙做了两闸,备副香烛,花荣亲去,到了大王庙里,拜祷拈阄。也是梁山一班魔君业缘将尽,理当收伏,安道全本在地煞数内,如何免得,当时偏偏拈着那过先生的方。
huā róng zhuàn lái, zhòng rén zhǔ jiàn suì dìng, yě bù qù wèn ān dào quán, biàn jiāng nà guò xiān shēng de fāng pèi yào jiān le. shí yǐ zhǎng dēng, ān dào quán bìng shì dà zhòng, yǐ cuī yào hǎo jǐ cì. zhòng rén máng jiāng nà yào jiān hǎo, dì jìn qù. yuán lái nà liǎng zhāng fāng qì wèi pàn rán bù tóng, ān dào quán shàng zuǐ gā le yī kǒu, biàn jiào kǔ dào:" nǐ men guǒ tīng nà yōng yī zhī yán lái shā wǒ yě!" tuī kāi yào zhǎn, jiào:" kuài jiān wǒ nà fāng jì jiù wǒ! kǒng pà bù jí le!" yǔ yán yǐ jué jiǎn sè. zhòng rén tīng cǐ yán yǔ, jí pò wú jì, biàn jiāng tā fāng jì jiǎn qǔ sān fēn zhī yī, shuō dào," qiě shì shì kàn. rú bù cuò, míng rì yī tā yuán jì bù chí." qǐ zhī shí bù dài rén, dàng yè jiān hǎo yǔ tā fú le, dào le tiān míng, ān dào quán yǐ shé juǎn náng suō, sì zhī chóu chù, bù néng yán yǔ. jí qǐng le guò xiān shēng bìng jǐ wèi míng yī qí lái zhěn shì, chī yào bù mán láng zhōng, jìng jiāng zuó yè ān dào quán bù kěn fú guò xiān shēng de yào, xiān fú zì jǐ de yào děng huà shuō le. guò xiān shēng dào:" guǒ rán bǔ huài, nèi xiàn le, wǒ shuō hé rú!" dāng shí zhòng rén gòng yì le yī zhāng yào fāng, wú fēi líng yáng xī jiǎo chái hú gōu téng zhī shǔ, guàn le yī jì, quán rán wú xiào. wú yòng cǐ shí suī shǒu fú ān dào quán yuán fāng, rán yīn ān dào quán bìng wēi, xīn zhōng lián rì zháo jí, yě jué de bìng zhòng le xiē. nà ān dào quán jìng bù yán bù yǔ de wò le yī rì.
花荣转来,众人主见遂定,也不去问安道全,便将那过先生的方配药煎了。时已掌灯,安道全病势大重,已催药好几次。众人忙将那药煎好,递进去。原来那两张方气味判然不同,安道全上嘴呷了一口,便叫苦道:“你们果听那庸医之言来杀我也!”推开药盏,叫:“快煎我那方剂救我!恐怕不及了!”语言已觉蹇涩。众人听此言语,急迫无计,便将他方剂减取三分之一,说道,“且试试看。如不错,明日依他原剂不迟。”岂知时不待人,当夜煎好与他服了,到了天明,安道全已舌卷囊缩,四肢怞搐,不能言语。急请了过先生并几位名医齐来诊视,吃药不瞒郎中,竟将昨夜安道全不肯服过先生的药,先服自己的药等话说了。过先生道:“果然补坏,内陷了,我说何如!”当时众人共议了一张药方,无非羚羊、犀角、柴胡、钩藤之属,灌了一剂,全然无效。吴用此时虽守服安道全原方,然因安道全病危,心中连日着急,也觉得病重了些。那安道全竞不言不语的卧了一日。
cì rì zhòng yī jìng zhì, guò xiān shēng yǐ cí bù kāi fāng. hái yǒu jǐ gè bù zhī sǐ huó de, zài nà li kāi fāng yì yào, suǒ yǒu yào wèi yě jì tā bù de zhè xǔ duō. bù shàng sān rì, jìng bǎ yí gè shén shèng gōng qiǎo de dì líng xīng shén yī ān dào quán sòng rù huáng quán. dāng shí shèng liàn hǎo le, sòng huí shān zhài.
次日众医竞至,过先生已辞不开方。还有几个不知死活的,在那里开方议药,所有药味也记他不得这许多。不上三日,竟把一个神圣工巧的地灵星神医安道全送入黄泉。当时盛殓好了,送回山寨。
wú yòng de bìng, zhèng shì wèi shān jiǔ rèn, gōng kuī yī kuì. zhòu rán shī què liáng yī, mò néng cuò shǒu, bù miǎn yě qǐng nà bān guò xiān shēng zhī liú lái zhuó yì fāng yào. kě lián nà bān xiān shēng, hái bù gǎn shí fēn gǎi yì ān dào quán de yuán fāng, bù guò lüè lüè zēng jiǎn le jǐ wèi, wú yòng fú xià, biàn jué guāi zhāng. zhòng rén dōu huáng jí qǐ lái, wú yòng dào:" wǒ xiǎng ān xiān shēng bìng jí shí céng shuō, cǐ fāng kě yǐ shǒu fú. rú jīn ān xiān shēng yǐ gù, yòu wú rén néng zēng jiǎn, zhǐ hǎo lǎo shǒu tā zhè zhāng fāng chī guò qù." zhòng rén chēng shì. wú yòng réng fú ān dào quán yuán fāng, rì fù yī rì, bù bì xì biǎo.
吴用的病,正是为山九仞,功亏一篑。骤然失却良医,莫能措手,不免也请那班过先生之流来酌议方药。可怜那班先生,还不敢十分改易安道全的原方,不过略略增减了几味,吴用服下,便觉乖张。众人都惶急起来,吴用道:“我想安先生病急时曾说,此方可以守服。如今安先生已故,又无人能增减,只好老守他这张方吃过去。”众人称是。吴用仍服安道全原方,日复一日,不必细表。
wú yòng jué de jīng shén fù jiù, zhè rì zhèng zài shāng yì gōng qǔ zhī cè, hū bào sòng jiāng chāi rén lái qǐng gōng sūn shèng lǔ dá wǔ sōng fán ruì xiàng chōng lǐ gǔn tóng shǒu tài ān, bìng bào zhī xú huái gōng rù shuǐ pō zhī xìn. wú yòng dà jīng dào:" zhè huà cóng hé ér lái?" gōng sūn shèng biàn jiāng shàng nián dōng jì, xú huái qīn dào shuǐ pō, yòu dǎo lóng gāng jiāo fēng, qín míng zhèn wáng děng huà shuō le, bìng dào:" nà nián yīn jūn shī guì yàng chén zhòng, suǒ yǐ sī mán." wú yòng dào:" yuán lái xiān yǒu cǐ yī shì, dāng chū hé bù zǎo wèi fáng bèi?" huā róng dào:" nà shí xiǎo dì yī wén cǐ xìn, biàn bǐng zhī gōng míng gē ge, zhī huì lú xiōng zhǎng, chì jiā xiáng pú zhōu jiā gōng yùn chéng. nà shí yīn hán dòng kāi bīng bù dé, jīn yǐ chūn nuǎn, tā men bù zhī wèi hé àn bīng bù dòng." shuō zhì cǐ shí, wú yòng lǐn rán biàn sè dào:" pú zhōu kě dòng, jiā xiáng wàn bù kě dòng. yuán liú guǎng zài yǎn zhōu hǔ shì dān dān, tǎng hū yán xiōng dì ǒu yī lí kāi, bì zāo dú shǒu. jiù shì pú zhōu lín xiōng dì jìn bīng, yě xū xiàng jī shī xíng, bù kě lǔ mǎng, wǒ liào zhè xú guān ér bì yǒu bèi fáng. zhǐ shì xiàn zài shuǐ pō yǐ shī, dà fēi suǒ yí. dàn yuàn bǎo dé tóu guān, fāng kě wú shì. gōng sūn xiōng dì cǐ qù, biàn jiāng wǒ zhè fān yán yǔ, zhì yì gōng míng gē ge wèi miào. rú jīn wǒ bìng tǐ xīn yù, nán yǐ dào tú bá shè, zhè xú guān ér wèi bì yī shí tuì dé. qí shù rì hòu, wǒ shāo kě xíng dòng, jí biàn bá bù ér lái." gōng sūn shèng yìng nuò, jí cí le wú yòng zhū rén, lǐng lǔ dá wǔ sōng fán ruì xiàng chōng lǐ gǔn fù tài ān qù le. wú yòng duì huā róng dào:" bù liào yòu zāo le yì wài zhī yú, kàn lái cǐ chù jiǎn chú yún chén zhī jǔ, zhǐ hǎo zàn gē yī gē qǐ. wǒ xiē shù rì, bì xū qīn wǎng." huā róng dào:" wǒ men shān zhài tóu guān, dì xíng jùn xiǎn, liào xiǎng nà xú guān ér wèi bì yī shí pò dé. tā bù dé tóu guān, yě bù néng cháng shǒu shuǐ pō." wú yòng dào:" xián dì zhī jiàn gù shì, rán wǒ zhōng xīn nèi jì guà dé jǐn, bì xū qīn qù zǒu zāo." èr rén yīn cǐ shí shí yōu lǜ.
吴用觉得精神复旧,这日正在商议攻取之策,忽报宋江差人来请公孙胜、鲁达、武松、樊瑞、项充、李衮同守泰安,并报知徐槐攻入水泊之信。吴用大惊道:“这话从何而来?”公孙胜便将上年冬季,徐槐亲到水泊,又导龙冈交锋,秦明阵亡等话说了,并道:“那年因军师贵恙沉重,所以厮瞒。”吴用道:“原来先有此一事,当初何不早为防备?”花荣道:“那时小弟一闻此信,便禀知公明哥哥,知会卢兄长,饬嘉祥、濮州夹攻郓城。那时因寒冻开兵不得,今已春暖,他们不知为何按兵不动。”说至此时,吴用凛然变色道:“濮州可动,嘉祥万不可动。缘刘广在兖州虎视眈眈,倘呼延兄弟偶一离开,必遭毒手。就是濮州林兄弟进兵,也须相机施行,不可卤莽,我料这徐官儿必有备防。只是现在水泊已失,大非所宜。但愿保得头关,方可无事。公孙兄弟此去,便将我这番言语,致意公明哥哥为妙。如今我病体新愈,难以道途跋涉,这徐官儿未必一时退得。俟数日后,我稍可行动,即便拔步而来。”公孙胜应诺,即辞了吴用诸人,领鲁达、武松、樊瑞、项充、李衮赴泰安去了。吴用对花荣道:“不料又遭了意外之虞,看来此处剪除云陈之举,只好暂搁一搁起。我歇数日,必须亲往。”花荣道:“我们山寨头关,地形峻险,料想那徐官儿未必一时破得。他不得头关,也不能常守水泊。”吴用道:“贤弟之见固是,然我终心内记挂得紧,必须亲去走遭。”二人因此时时忧虑。
bù shù rì, hū bào dài yuàn cháng dào. wú yòng dà jīng, jí wèn dài zōng:" shén me jí wù?" dài zōng bào chēng tóu guān yǐ shī, bìng jù yán:" guān bīng cóng kǎn lí gǔ shàng miàn shā rù, yǐ zhì shī lì. xiàn zài gōng míng gē ge jí jù wú jì, sù qǐng jūn shī huí shān, shāng yì tuì dí zhī cè." wú yòng jīng dé jī hū diē dǎo, zhòng rén jìn jiē shī sè. wú yòng dào:" zhè guān ér zhēn yǒu shén chū guǐ mò zhī qí! zhè kǎn lí gǔ shàng, luàn fēng guài shí, zhǐ bù bù róng, tā què rú hé jìn lái? xiàn zài shì yǐ rú cǐ, wǒ zhǐ de sù qù yě." huā róng biàn mìng ōu péng diǎn wǔ qiān bīng hù sòng. wú yòng máng jiào:" bù kě, bù kě! cǐ qù lù guò yǎn zhōu, liú guǎng zài bǐ, wǒ suī yǒu wǔ qiān míng bīng, rú hé dí dé, què fǎn dǎ cǎo jīng shé. wǒ xiǎng bù rú qīng yī xiǎo mào, tóng dài yuàn cháng tōu dù guò qù wèi wěn." huā róng dào:" jūn shī guì tǐ xīn quán, qǐ kě rú cǐ bēn láo?" wú yòng dào:" yě shuō bù dé." biàn jiào shì cóng rén dǎ qǐ bāo fú, zhòng rén sòng xíng, jìn jiē qī yān wú sè. wú yòng duì huā róng dào:" huā xiōng dì shàn shǒu xīn tài, bìng zhī huì tài ān gōng sūn xiōng dì lái wú zhū xiōng dì, sān chù lián luò bǎ shǒu, qiān wàn bù kě shī lì. wǒ huí qù tuì le zhè xú guān ér zài lái." shuō bà, yǔ zhòng rén bié le, tóng dài zōng bá bù shàng lù. bù shuō huā róng děng sòng bié wú yòng, zì huí xīn tài, yǔ gōng sūn shèng zhū wǔ lián luò bǎo shǒu.
不数日,忽报戴院长到。吴用大惊,急问戴宗:“什么急务?”戴宗报称头关已失,并具言:“官兵从坎离谷上面杀入,以致失利。现在公明哥哥急遽无计,速请军师回山,商议退敌之策。”吴用惊得几乎跌倒,众人尽皆失色。吴用道:“这官儿真有神出鬼没之奇!这坎离谷上,乱峰怪石,趾步不容,他却如何进来?现在事已如此,我只得速去也。”花荣便命欧鹏点五千兵护送。吴用忙叫:“不可,不可!此去路过兖州,刘广在彼,我虽有五千名兵,如何敌得,却反打草惊蛇。我想不如青衣小帽,同戴院长偷渡过去为稳。”花荣道:“军师贵体新痊,岂可如此奔劳?”吴用道:“也说不得。”便教恃从人打起包袱,众人送行,尽皆凄咽无色。吴用对花荣道:“花兄弟善守新泰,并知会泰安公孙兄弟、莱芜朱兄弟,三处联络把守,千万不可失利。我回去退了这徐官儿再来。”说罢,与众人别了,同戴宗拔步上路。不说花荣等送别吴用,自回新泰,与公孙胜、朱武联络保守。
qiě shuō wú yòng tóng le dài zōng huí shān, yí lù xiǎo xíng yè sù, bù rì dào le yǎn zhōu dì jiè. shí yǐ hūn hēi, xún gè kè diàn ān shēn. bù fáng liú guǎng zǎo yǐ liào tā yào lái, shí yú rì qián yǐ chà gǒu huán zài jìng shàng yán xíng zhā chá. zhè rì wú yòng fāng dào jìng shàng, gǒu huán zǎo yǐ fǎng zhe, biàn chì bīng yì zhí dào diàn zhōng lái ná wú yòng. xìng kuī wú yòng jī jǐng, zǎo yī shí xiān yǐ jué de, máng yǔ dài zōng shuān shàng jiǎ mǎ, xīng yè huáng jù dùn táo, shén xíng fǎ kuài, gǒu huán zhuī bù zháo ér fǎn.
且说吴用同了戴宗回山,一路晓行夜宿,不日到了兖州地界。时已昏黑,寻个客店安身。不防刘广早已料他要来,十余日前已差苟桓在境上严行查察。这日吴用方到境上,苟桓早已访着,便饬兵役直到店中来拿吴用。幸亏吴用机警,早一时先已觉得,忙与戴宗拴上甲马,星夜皇遽遁逃,神行法快,苟桓追不着而返。
wú yòng dài zōng yī kǒu qì bēn chí, jiǎo bù zàn tíng, yī rì yī yè táo chū yǎn zhōu xī jìng. wú yòng yǐ jué de chuǎn fá xuàn yūn, huǎn huǎn dì dào de liáng shān, zhī jiàn qián miàn shuǐ pō jǐn zhù le dī àn tǔ , yí dài jīng qí gē jiǎ, yán jǐn shǒu bèi. wú yòng jiào kǔ dào:" tā zhè yì, fēn míng yào yǒng yuǎn hé wǒ sī bìng yě." biàn rào zhuǎn liáng shān dōng miàn, xún rù shān de lù. dài zōng jiào kǔ dào:" fāng cái xiǎo dì chū lái, shì zǒu zhè tiáo lù de, cǐ kè yòu bèi tā yòng bīng dǔ zhù le, wǒ men guī qù bù dé, zěn hǎo?" wú yòng dào:" hòu shān hé rú?" dài zōng dào:" hòu shān yǒu zhèn fǔ jiāng jūn bīng mǎ dǔ zhù, nán yǐ jìn chū." wú yòng dào:" zài shuǐ pō yǐ wài fǒu?" dài zōng dào:" zài què zài shuǐ pō yǐ wài." wú yòng dào:" zhè què bù fáng shì. zhè lù bīng mǎ, yī zhǔn shì xú guān ér yāo tā lái xū zhāng shēng shì de, wǒ kě yǐ shè fǎ tōu dù jìn qù." dāng shí wú yòng dài zōng cóng dōng pō qū qū wān wān, zuǒ huí yòu bì, dù dào hòu shān, guǒ rán bù bèi guān bīng suǒ jué, zhí dào hòu guān. guān shàng lǐ yīng jiàn le wú yòng, jí máng kāi mén yíng rù, yī miàn chāi rén bào zhī sòng jiāng. sòng jiāng wén wú yòng dào le, jí máng yíng jiàn. sòng jiāng lú jùn yì yī qí sù shuō xú huái lì hài:" cǐ kè tā jiāng tóu guān shàng zhù le tǔ , xī lì gōng wǒ èr guān. tā shǒu xià sān yuán yǒng jiāng, xiāo yǒng yì cháng, wú rén jìn dé, zěn hǎo?" wú yòng dào:" qiě shǒu zhù le èr guān zài shuō. xiǎo dì zǒu le zhè fān jí lù, wū zì yǒu xiē tóu xuàn xīn jì." shuō wèi wán, sòng jiāng máng dào:" wǒ zhèng wàng le, jūn shī guì tǐ hé rú?" wú yòng dào:" xún rì qián jiàn qū jìng yǐ jīng shén fù jiù, pǒ nài cǐ fān huí lái, yǎn zhōu jìng shàng chī liú guǎng nà sī sōu gēn tī chǐ jià xún lái, bú shì xiǎo dì xiān jī táo zǒu, xìng mìng jǐ shāng tā shǒu. xiàn kùn yǔ dài yuàn cháng lián zǒu le liǎng yè yī rì, wū zì pí fá dé jǐn, dǎ áo bù dé le." sòng jiāng jí zhòng tóu lǐng tīng le, dōu yǎo yá qiè chǐ jià fèn nù qǐ lái, dào:" shì bì shēng qín zhè sī men lái suì gē, chū kǒu è qì!" sòng jiāng dào:" jì rú cǐ, jūn shī qiě qǐng ān shuì yǎng xī, gǎi rì zài yì." wú yòng biàn jìn fáng qù shuì le. sòng jiāng lú jùn yì jí zhòng tóu lǐng dēng èr guān shǒu bèi.
吴用、戴宗一口气奔驰,脚不暂停,一日一夜逃出兖州西境。吴用已觉得喘乏眩晕,缓缓地到得梁山,只见前面水泊尽筑了堤岸土-,一带旌旗戈甲,严紧守备。吴用叫苦道:“他这意,分明要永远和我厮并也。”便绕转梁山东面,寻入山的路。戴宗叫苦道:“方才小弟出来,是走这条路的,此刻又被他用兵堵住了,我们归去不得,怎好?”吴用道:“后山何如?”戴宗道:“后山有镇抚将军兵马堵住,难以进出。”吴用道:“在水泊以外否?”戴宗道:“在却在水泊以外。”吴用道:“这却不妨事。这路兵马,一准是徐官儿邀他来虚张声势的,我可以设法偷渡进去。”当时吴用、戴宗从东泊曲曲湾湾,左回右避,渡到后山,果然不被官兵所觉,直到后关。关上李应见了吴用,急忙开门迎入,一面差人报知宋江。宋江闻吴用到了,急忙迎见。宋江、卢俊义一齐诉说徐槐利害:“此刻他将头关上筑了土-,悉力攻我二关。他手下三员勇将,骁勇异常,无人近得,怎好?”吴用道:“且守住了二关再说。小弟走了这番急路,兀自有些头眩心悸。”说未完,宋江忙道:“我正忘了,军师贵体何如?”吴用道:“旬日前贱躯竞已精神复旧,叵耐此番回来,兖州境上吃刘广那厮搜根剔齿价寻来,不是小弟先机逃走,性命几伤他手。现困与戴院长连走了两夜一日,兀自疲乏得紧,打熬不得了。”宋江及众头领听了,都咬牙切齿价忿怒起来,道:“誓必生擒这厮们来碎割,出口恶气!”宋江道:“既如此,军师且请安睡养息,改日再议。”吴用便进房去睡了。宋江、卢俊义及众头领登二关守备。
qiě shuō xú huái zì dù guò shuǐ pō, gōng pò tóu guān zhī hòu, hè tài píng běn zhāng zòu rù, tiān zǐ dà yuè, biàn jiā xú huái zhuàng wǔ jiàng jūn xián, tè cì zǐ luó sǎn gài, jīn jué yù dài lǐ zōng tāng wéi yáng yǐn rèn sēn yán shù dé jūn jiā dōu jiān xián. zhāng shū yè yòu zòu: xú huái cǐ fān shēn rù liáng shān, qiè kǒng bīng lì bù zú, qǐng chì shān dōng zhèn fǔ jiāng jūn zhuó bō quán shěng bīng mǎ qián qù xié zhù, jǐng chì shān dōng ān fǔ shǐ zhuó bō qián liáng. yāo zi zhǔn zòu, biàn chuán zhǐ wǎng shān dōng qù. xú huái fèng zhǐ xiè ēn, gǎn jī fèn miǎn, bù děng gè lù bīng mǎ dào lái, biàn yǔ wéi yáng yǐn lǐ zōng tāng ān pài rén mǎ, jiāng jūn fēn wéi èr duì, wéi yáng yǐn lǐ zōng tāng fēn lǐng le bīng, lún tì gōng dǎ èr guān, zhòu yè bù xī. yán shù dé jiān lǐng èr duì xiān fēng, yǒng ruì chōng tū. sòng jiāng lú jùn yì chì zhòng rén sǐ mìng bǎ shǒu, nà lǐ hái gǎn sōng shǒu. zhǐ děng wú yòng yǎng xī hǎo le, shāng yì tuì dí zhī cè.
且说徐槐自渡过水泊,攻破头关之后,贺太平本章奏入,天子大悦,便加徐槐壮武将军衔,特赐紫罗伞盖,金爵玉带;李宗汤、韦扬隐、任森、颜树德均加都监衔。张叔夜又奏:徐槐此番深入梁山,窃恐兵力不足,请敕山东镇抚将军酌拨全省兵马前去协助,井敕山东安抚使酌拨钱粮。夭子准奏,便传旨往山东去。徐槐奉旨谢恩,感激奋勉,不等各路兵马到来,便与韦扬隐、李宗汤安派人马,将军分为二队,韦扬隐、李宗汤分领了兵,轮替攻打二关,昼夜不息。颜树德兼领二队先锋,勇锐冲突。宋江、卢俊义饬众人死命把守,那里还敢松手。只等吴用养息好了,商议退敌之策。
wú yòng què zú zú wò bìng le sān rì. xìng kuī ān dào quán yuán fāng jiāng gēn běn péi zú le, suǒ yǐ bù zhì bài huài. sān rì zhī hòu, jiàn jiàn yǎng zhuǎn, biàn qǐng sòng jiāng dào chuáng qián lái yì jūn wù. sòng jiāng dào le chuáng qián, xiān wèn hòu le jǐ jù. wú yòng biàn kāi yán wèn dào:" kǎn lí gǔ shàng guān bīng, dào dǐ zěn yàng shā jìn de?" sòng jiāng dào:" wǒ qián rì fāng cái tàn dé, nà sī shí cóng
吴用却足足卧病了三日。幸亏安道全原方将根本培足了,所以不致败坏。三日之后,渐渐养转,便请宋江到床前来议军务。宋江到了床前,先问候了几句。吴用便开言问道:“坎离谷上官兵,到底怎样杀进的?”宋江道:“我前日方才探得,那厮实从
773 yōu dòng tiān xuán shéng ér xià." wú yòng biàn sè dào:" zhè lǐ yuán lái yǒu rú cǐ lǎo dà pò zhàn, wǒ dāng chū wù shì fáng dào gǔ xià, què bù fáng dào zhè gǔ shàng yě. xiōng zhǎng kuài pài jīng xì tóu mù sì miàn xún chá, xiàn zài èr guān nèi bìng sì miàn ài dào shān gǔ, zài yǒu méi yǒu zhè yàng lòu dòng?" sòng jiāng dào:" lú xiōng dì yǐ xún chá guò yī biàn, xiǎo dì huí shān shí yě xún chá le yī biàn, què méi yǒu shén me lòu dòng kàn de chū." wú yòng dào:" suī rú cǐ shuō, nìng kě zài xún xún kàn, tǎng huò yǒu zhī, bù wéi wǒ kě yù fáng, bìng qiě chéng nà sī bù zhī, jiù kě cóng cǐ chù chū qí zhì shèng." sòng jiāng chēng shì, biàn chuán lìng zhàng xià gè tóu mù réng qù fēn tóu xún kàn. wú yòng yòu dào:" xiōng zhǎng, nǐ hòu shān rú xǔ fáng dǔ zhòng bīng shè tā zuò shén?" sòng jiāng dào:" jūn shī, nǐ bù kàn jiàn hòu shān xiàn yǒu zhèn fǔ jiāng jūn bīng mǎ shí wàn yā jìng lì zhèn, cǐ chù qǐ kě shū yú?" wú yòng xiào dào:" shí wàn biàn rú cǐ pà tā, ruò bǎi wàn yā jìng dài zěn dì? xiōng zhǎng kě xiǎo de, zhèn fǔ jiāng jūn zhāng jì yǒu shèn jì liǎng, zhè zhī bīng mǎ pà bú shì zhè xú guān ér yāo tā lái xū zhāng shēng shì, qiān zhì wǒ men de? wǒ men yòng zhòng bīng bǎ shǒu, qǐ bú shì zhèng shòu qí qī?" sòng jiāng huǎng rán wù dào:" jūn shī zhēn shì gāo jiàn, rú jīn yī jūn shī diào dù jiāng rú hé?" wú yòng dào:" tā jì xū zhāng shēng shì, wǒ yì hé fáng xū zuò bèi yù. rú jīn qián miàn jì rú cǐ jǐn jí, wǒ men qiě diū kāi hòu miàn jiǎ jú, jǐn qīng zhài nèi zhī bīng duì fù qián miàn, zhè xú guān ér yī miàn yào zhèng qù wǒ shān zhài, yòu yào jiān gù jiā xiáng hóu zhōu, wǒ liào tā bīng lì bì rán bù zú. rú jīn wǒ yǐ quán zhài zhī lì duì fù tā, hé huàn bù shèng!" sòng jiāng xǐ dào:" dé jūn shī cǐ cè, wú wú yōu yǐ. jūn shī qiě qǐng ān xī, wǒ qù rú fǎ diào dù." shuō bà, biàn chū tīng chuán lìng, jiào hòu pō hàn zhài shuǐ zhài gè gè xū chā jīng qí, zhǐ liú shǎo xǔ bīng dīng bǎ shǒu, zhè lǐ jiāng zhài nèi suǒ yǒu bīng jiāng, jìn shù diǎn qí, shā xiàng èr guān.
773幽洞天悬绳而下。”吴用变色道:“这里原来有如此老大破绽,我当初兀是防到谷下,却不防到这谷上也。兄长快派精细头目四面巡察,现在二关内并四面隘道山谷,再有没有这样漏洞?”宋江道:“卢兄弟已巡察过一遍,小弟回山时也巡察了一遍,却没有什么漏洞看得出。”吴用道:“虽如此说,宁可再寻寻看,倘或有之,不惟我可预防,并且乘那厮不知,就可从此处出奇制胜。”宋江称是,便传令帐下各头目仍去分头巡看。吴用又道:“兄长,你后山如许防堵重兵设他做甚?”宋江道:“军师,你不看见后山现有镇抚将军兵马十万压境立阵,此处岂可疏虞?”吴用笑道:“十万便如此怕他,若百万压境待怎地?兄长可晓得,镇抚将军张继有甚伎俩,这枝兵马怕不是这徐官儿邀他来虚张声势,牵制我们的?我们用重兵把守,岂不是正受其欺?”宋江恍然悟道:“军师真是高见,如今依军师调度将如何?”吴用道:“他既虚张声势,我亦何妨虚作备御。如今前面既如此紧急,我们且丢开后面假局,尽倾寨内之兵对付前面,这徐官儿一面要正觑我山寨,又要兼顾嘉祥、猴州,我料他兵力必然不足。如今我以全寨之力对付他,何患不胜!”宋江喜道:“得军师此策,吾无忧矣。军师且请安息,我去如法调度。”说罢,便出厅传令,教后泊旱寨、水寨各各虚插旌旗,只留少许兵丁把守,这里将寨内所有兵将,尽数点齐,杀向二关。
xú huái zhèng zài gōng guān. sòng jiāng chuán lìng, kāi guān shā chū, wéi yáng yǐn lǐ zōng tāng dū bīng fèn yǒng yíng zhàn. xú huái jiàn zéi bīng shì dà, biàn chuán lìng xiān yuē hòu duì, tuì rù tóu guān. sòng jiāng dū shuài zhòng tóu lǐng, yǔ wéi lǐ èr rén pīn mìng dà zhàn. xú huái chuán lìng, jiào wéi lǐ èr rén zuǒ yòu hū yìng, xú xú tuì huí tóu guān. sòng jiāng lǐng zhòng jǐn jǐn bī shàng, wéi lǐ èr rén lǐng bīng xiān hòu àn duì jìn le tóu guān tǔ. sòng jiāng bīng mǎ zhí bī shàng , nà tǔ shàng qiāng pào shǐ shí, yǐ mì má yě sì shǒu zhù. sòng jiāng dà nù, gù zhòng xiōng dì dào:" wǒ bīng mǎ sì bèi yú tā, ruò sān rì zhī nèi pò bù de zhè tǔ mǐn, wǒ sòng jiāng yě wú yán lì yú shān zhài le." zhòng xiōng dì shòu zhè fān jī dòng de huà, duān dì dū shuài zhòng bīng, shě sǐ wàng shēng, qīn mào shǐ shí, gōng dǎ tǔ mǐn. gōng dào dì èr rì, hū bào hòu shān shuǐ pō gè gǎng huǒ fā, guān bīng yǐ shā rù shuǐ zhài. sòng jiāng dà jīng.
徐槐正在攻关。宋江传令,开关杀出,韦扬隐、李宗汤督兵奋勇迎战。徐槐见贼兵势大,便传令先约后队,退入头关。宋江督率众头领,与韦李二人拼命大战。徐槐传令,教韦李二人左右呼应,徐徐退回头关。宋江领众紧紧逼上,韦李二人领兵先后按队进了头关土。宋江兵马直逼上-,那土-上枪炮矢石,已密麻也似守住。宋江大怒,顾众兄弟道:“我兵马四倍于他,若三日之内破不得这土闽,我宋江也无颜立于山寨了。”众兄弟受这番激动的话,端的督率众兵,舍死忘生,亲冒矢石,攻打土闽。攻到第二日,忽报后山水泊各港火发,官兵已杀入水寨。宋江大惊。
yuán lái xú huái shù rì qián tàn zhī wú yòng huí zhài, biàn chāi rén dào yùn chéng, jiào xú qīng niáng yǔ wāng gōng rén shāng yì. wāng gōng rén dào:" bù fáng. wú yòng suī rán duō zhì, bìng bú shì shàng jiè tiān shén, lìng shū dàn dāng xīn dǐ yù, jǐn gòu dí dé, wèi jiàn dìng shì tā shèng wǒ bài. zhǐ yǒu yī zhāo, shān hòu zhèn fǔ bīng mǎ běn shì xū zhāng shēng shì, tā jì lái le, bì rán liào pò cǐ jì bèi tā liào pò, tā bì qīng zhài ér lái. nà shí lìng shū guǎ bù dí zhòng, què shì lǎo dà fèi shǒu le." qīng niáng chén yín dào:" tā jì liào wǒ nà miàn shì jiǎ, bì rán bù shè fáng bèi, wǒ hé fáng jiào tā nòng jiǎ chéng zhēn!" wāng gōng rén xiào dào:" wǒ yě zhè yàng xiǎng. nà jiǎ fū rén cái zhì chāo qún, tā de bīng mǎ xùn liàn yǒu fāng, jǐn kě yòng dé. nà nián jīn chéng yīng tū qǐ cǎo yě, zhǐ jiè tā bā qiān míng bīng, biàn néng xùn sǎo qiáng dí, chéng xiào zhāng zhāng kě dǔ. rú jīn wǒ biàn qū tā qīn shēn xià chǎng, xiǎn diǎn shǒu duàn, yǒu hé bù kě." qīng niáng tīng le shén xǐ, dào:" jì rú cǐ, fán gōng rén zuò sù xiě qǐ shū zhá, wǒ huí shǔ qù jí jiāng liáng shān hòu miàn yú tú xié lái, yī bìng jì qù, yǐ biàn jiǎ fū rén xiāng shì jìn gōng." wāng gōng rén chēng miào. qīng niáng dāng jí huí shǔ, qǔ le liáng shān hòu miàn yú tú, fù dào wāng fǔ lái, wāng gōng rén yǐ jiāng shū xìn xiě hǎo. dāng shí kàn bì fēng hǎo, jí chāi rén hè sòng dào zhèn fǔ shǔ nèi qù, qīng niáng cí bié huí shǔ.
原来徐槐数日前探知吴用回寨,便差人到郓城,教徐青娘与汪恭人商议。汪恭人道:“不妨。吴用虽然多智,并不是上界天神,令叔但当心抵御,尽够敌得,未见定是他胜我败。只有一着,山后镇抚兵马本是虚张声势,他既来了,必然料破此计;被他料破,他必倾寨而来。那时令叔寡不敌众,却是老大费手了。”青娘沉吟道:“他既料我那面是假,必然不设防备,我何妨叫他弄假成真!”汪恭人笑道:“我也这样想。那贾夫人才智超群,他的兵马训练有方,尽可用得。那年金成英突起草野,只借他八千名兵,便能迅扫强敌,成效彰彰可睹。如今我便屈他亲身下场,显点手段,有何不可。”青娘听了甚喜,道:“既如此,烦恭人作速写起书札,我回署去即将梁山后面舆图携来,一并寄去,以便贾夫人相势进攻。”汪恭人称妙。青娘当即回署,取了梁山后面舆图,复到汪府来,汪恭人已将书信写好。当时看毕封好,即差人贺送到镇抚署内去,青娘辞别回署。
nà jiǎ fū rén jiē dào wāng gōng rén shū xìn, bìng liáng shān dì tú, àn xiǎng dào:" cǐ shì què nán, wǒ cóng wèi qīn lín róng háng, jīn rì zhòu rán yòng bīng, wǒ yǔ jiàng shì bù céng xiāng xí, shēn kǒng hū yìng bù biàn. dàn cǐ fān xì guó jiā dà shì, wǒ jiā shì shòu huáng ēn, wèi yǒu juān āi bào dá, jīn rì wāng gōng rén dà yì quàn wǒ, wǒ zěn hǎo bù qù!" xiǎng le yī huí, biàn yǔ zhāng jì shuō le, qǐng le lìng jiàn bīng fú, dà bǎi zhèn fǔ jiāng jūn yí zhàng, zhuāng shù qǐ xíng. bù rì dào le yíng zhōng, dà xiǎo jiàng shì yī qí jiē jiàn. jiǎ fū rén shēng zhōng jūn zhàng zuò le, biàn xiān jiāng huáng cháo ēn dé, xiàn zài qíng shì, kǎi qiē xuān yù le yī fān, zhòng jiāng qí tīng mìng. jiǎ fū rén àn dì tú shuǐ pō gè gǎng dào lù, jiāng zhàn shǒu bīng dīng yī yī pài dìng. cì rì, chuán lìng yī qí jìn gōng, bā wàn rén mǎ lì shì hào dà, huǒ gōng shuǐ zhàn, qiāng pào juǎn diàn bān dǎ jìn shuǐ pō.
那贾夫人接到汪恭人书信,并梁山地图,暗想道:“此事却难,我从未亲临戎行,今日骤然用兵,我与将士不曾相习,深恐呼应不便。但此番系国家大事,我家世受皇恩,未有涓埃报答,今日汪恭人大义劝我,我怎好不去!”想了一回,便与张继说了,请了令箭兵符,大摆镇抚将军仪仗,装束起行。不日到了营中,大小将士一齐接见。贾夫人升中军帐坐了,便先将皇朝恩德,现在情势,剀切宣谕了一番,众将齐听命。贾夫人按地图水泊各港道路,将战守兵丁一一派定。次日,传令一齐进攻,八万人马力势浩大,火攻水战,枪炮卷电般打进水泊。
wú yòng wén bào dà jīng, jí chāi rén bào yǔ sòng jiāng dào:" jīn fān zhǐ hǎo chè huí jūn mǎ, bù rán tóu guān wèi dé, hòu guān xiān shī le." sòng jiāng biàn chuán lìng tuì bīng. lái rén máng bǐng dào:" jūn shī shàng yǒu yī yán: tuì bīng xū yào shū xú, qiè bù kě lòu chū jí jù zhī tài. ruò chī nà sī bìng lì zhuī lái, shēn kǒng hòu guān wèi bǎo, èr guān yòu shī le." sòng jiāng yī yán, biàn jiāng jūn mǎ fēn zuò shù duì, lù xù tuì rù èr guān. sòng jiāng yī tuì rù guān, jiù jí jiào lú jùn yì tóng le zhāng qīng yàn qīng zhāng kuí bǎo shǒu èr guān, zì jǐ dài tóng lǐ yīng xú níng yàn shùn zhèng tiān shòu, shuài lǐng hòu bàn rén mǎ, tóng wú yòng fēi sù qù cè yìng hòu guān. zhèn fǔ bīng mǎ yǐ dēng běi àn. wú yòng jiào sòng jiāng qiě shǒu hòu guān, dài jūn xīn shāo ān, zài dìng jì yì. shǒu le yī rì, jiǎ fū rén tàn dé sòng jiāng yǐ dào hòu guān, biàn shōu bīng tuì qù le. xú huái yǐ zài nà biān lì gōng èr guān. sòng jiāng duì wú yòng dào:" rú cǐ zěn hǎo?" wú yòng zhòu méi bù yǔ, bàn shǎng dào:" qiě liǎng biān dōu jiān shǒu le, guò jǐ rì zài kàn jī huì." sòng jiāng wú yòng dāng rì zài hòu guān kān shǒu le yī rì. cì rì jiào lǐ yīng děng dāng xīn fáng yù, sòng jiāng biàn tóng wú yòng dào èr guān. guān bīng lì gōng, zéi bīng lì shǒu, liǎng xià jù zhù.
吴用闻报大惊,急差人报与宋江道:“今番只好撤回军马,不然头关未得,后关先失了。”宋江便传令退兵。来人忙禀道:“军师尚有一言:退兵须要舒徐,切不可露出急遽之态。若吃那厮并力追来,深恐后关未保,二关又失了。”宋江依言,便将军马分作数队,陆续退入二关。宋江一退入关,就即教卢俊义同了张清、燕青、张魁保守二关,自己带同李应、徐宁、燕顺、郑天寿,率领后半人马,同吴用飞速去策应后关。镇抚兵马已登北岸。吴用教宋江且守后关,待军心稍安,再定计议。守了一日,贾夫人探得宋江已到后关,便收兵退去了。徐槐已在那边力攻二关。宋江对吴用道:“如此怎好?”吴用绉眉不语,半晌道:“且两边都坚守了,过几日再看机会。”宋江、吴用当日在后关看守了一日。次日教李应等当心防御,宋江便同吴用到二关。官兵力攻,贼兵力守,两下拒住。
qiě shuō lín chōng zài pú zhōu, shàng nián dōng jì fèng dào lú jùn yì jiā gōng yùn chéng zhī lìng, děng dào běn nián chūn nuǎn, biàn chà dèng fēi mǎ lín lǐng bīng yī wàn èr qiān míng, tōu dù wèi hé, xí jī yùn chéng. dèng fēi mǎ lín lǐng lìng qián qù. dào le wèi hé, dèng fēi yǔ mǎ lín shāng yì, mǎ lín lǐng bīng yī bàn xiān dù wèi hé, dèng fēi zài hòu cè yìng. shāng yì tíng dāng, mǎ lín xiān dù. dù dé hé shí, zhèng xiǎng zé dì ān yíng, hū tīng de duì miàn jié lín shān yí gè hào pào fēi rù jiǔ tiān, sì biān lín zi nèi dà pào niǎo qiāng fú láng jī zǐ mǔ pào, pīng pīng pāng pāng, cháo yǒng bān juǎn jìn lái. mǎ lín dà jīng, lǜ zhòng fēi táo, què bú jiàn yí gè guān bīng zhuī lái. mǎ lín dà nù, chóng fù shā zhuàn lái. dèng fēi zài duì àn wàng jiàn mǎ lín bīng bài, dà nù, lǐng bīng jìn shù dù hé, yǔ mǎ lín hé bīng yī chù, zhǐ bú jiàn yí gè guān bīng. dèng fēi mǎ lín dà nù, cuī bīng shā jìn, sān fān chōng tū, dōu bèi lín zi nèi qiāng pào dǎ tuì. zéi bīng sǐ shāng wú shù, ruì qì yǐ zhuì, zhǐ de lǐng bīng dù hé huí qù. fāng cái guò de yī bàn, zhǐ tīng hòu miàn yòu shì yí gè hào pào, dà duì guān bīng shā lái, zéi bīng cǐ shí yǐ wú xīn liàn zhàn. rèn sēn yī mǎ dāng xiān, huī zhòng shā zéi, nán àn zéi bīng jǐn sǐ, dèng fēi mǎ lín lǐng zhe běi àn bài bīng, táo huí pú zhōu qù le.
且说林冲在濮州,上年冬季奉到卢俊义夹攻郓城之令,等到本年春暖,便差邓飞、马麟领兵一万二千名,偷渡魏河,袭击郓城。邓飞、马麟领令前去。到了魏河,邓飞与马麟商议,马麟领兵一半先渡魏河,邓飞在后策应。商议停当,马麟先渡。渡得河时,正想择地安营,忽听得对面截林山一个号炮飞入九天,四边林子内大炮、鸟枪、佛狼机、子母炮,乒乒乓乓,潮涌般卷进来。马麟大惊,率众飞逃,却不见一个官兵追来。马麟大怒,重复杀转来。邓飞在对岸望见马麟兵败,大怒,领兵尽数渡河,与马麟合兵一处,只不见一个官兵。邓飞、马麟大怒,催兵杀进,三番冲突,都被林子内枪炮打退。贼兵死伤无数,锐气已坠,只得领兵渡河回去。方才过得一半,只听后面又是一个号炮,大队官兵杀来,贼兵此时已无心恋战。任森一马当先,挥众杀贼,南岸贼兵尽死,邓飞、马麟领着北岸败兵,逃回濮州去了。
rèn sēn pài bīng shǒu zhù jié lín shān, zì jǐ lǐng bǎi yú qí dào yùn chéng bào jié. xú qīng niáng zài shǔ zhèng yǔ wāng gōng rén jiē tán, hū jiē dào rèn sēn bào jié, wāng gōng rén chēng hè dào:" xiǎo jiě yǐ wǔ qiān bīng shèng zéi bīng yī wàn èr qiān, zhēn miào cái yě." rèn sēn dào:" xiǎo jiàng xiàn zài réng pài nà wǔ qiān bīng dīng shǒu jié lín shān, shēn kǒng zéi rén jīng cǐ yī diē, shèng nù ér lái, zhè biān bīng shǎo, dǐ dāng bú zhù, suǒ yǐ tè lái yǔ gōng rén xiǎo jiě shāng yì." qīng niáng wèi jí kāi yán, wāng gōng rén dào:" rèn jiāng jūn suǒ jiàn shèn shì, jīn kě sù bǐng xú xiàng gōng, diào dìng táo cáo xiàn bīng mǎ shǒu zhù wèi hé, xī lián jié lín shān bīng mǎ, dōng lián shuǐ pō tǔ bīng mǎ, gé hé yǔ yùn chéng fàn xiàn yòu xiāng hū yìng, zéi bīng zì bù néng fēi dù yě." qīng niáng xiào dào:" gōng rén quán bù gù jiā xiáng yī miàn yé? zhēn shì dà dǎn." wāng gōng rén yì xiào. dāng shí rèn sēn jiāng wèi hé jié yīn, bìng wāng gōng rén zhī yì, bào yǔ xú huái.
任森派兵守住截林山,自己领百余骑到郓城报捷。徐青娘在署正与汪恭人接谈,忽接到任森报捷,汪恭人称贺道:“小姐以五千兵胜贼兵一万二千,真妙才也。”任森道:“小将现在仍派那五千兵丁守截林山,深恐贼人经此一跌,盛怒而来,这边兵少,抵当不住,所以特来与恭人、小姐商议。”青娘未及开言,汪恭人道:“任将军所见甚是,今可速禀徐相公,调定陶、曹县兵马守住魏河,西连截林山兵马,东连水泊土-兵马,隔河与郓城、范县又相呼应,贼兵自不能飞渡也。”青娘笑道:“恭人全不顾嘉祥一面耶?真是大胆。”汪恭人亦笑。当时任森将魏河捷音,并汪恭人之议,报与徐槐。
xú huái wén bào shén xǐ, dá shū wèi rèn sēn, jǐng jiào yī wāng gōng rén zhī yì, ān pái gè lù. rèn sēn dé xìn, biàn chuán xú zhī fǔ lìng, xí diào gè lù rén mǎ, ān pái qù qì. hū bào jiā xiáng zéi bīng shā lái, rèn sēn chāi rén wǎng tàn, nǎi shì hán tāo péng lǐng sān qiān bīng dào lái. rèn sēn bào yǔ wāng xú èr fū rén, wāng gōng rén dào:" jīn fān yòu yǒu sān qiān kē shǒu jí, qǐng rèn jiāng jūn jiàn gōng yě." rèn sēn chuán lìng jūn shì gè chù jiān shǒu. zhòng jiāng dào:" pú zhōu zéi bīng yī wàn èr qiān, zhǔ jiàng shàng yù yíng zhàn, jīn jiā xiáng zéi bīng zhǐ de sān qiān, zhǔ jiàng hé gù fǎn yào jiān shǒu?" rèn sēn dào:" zhū jūn wèi zhī qí gù. pú zhōu zéi bīng yī wàn èr qiān, qí qì shén ruì, ruò bù xiān pò qí ruì qì, shǐ tā quán lì bī jìn gōng wéi, hé shí dé jiě. jīn jiā xiáng zéi bīng zhǐ de sān qiān, qí qì shén něi, bì bù néng yǔ wǒ jiǔ chí. wǒ dàn jiān shǒu yǐ qí qí tuì, tuì ér jī zhī, bì děi dà shèng. jīn rì bù xiāo de xìng jí yě." zhòng jiāng jiē chēng shì, zūn lìng gè chù yán shǒu, jù zhù zéi bīng.
徐槐闻报甚喜,答书慰任森,井教依汪恭人之议,安排各路。任森得信,便传徐知府令,檄调各路人马,安排去讫。忽报嘉祥贼兵杀来,任森差人往探,乃是韩滔、彭-领三千兵到来。任森报与汪徐二夫人,汪恭人道:“今番又有三千颗首级,请任将军建功也。”任森传令军士各处坚守。众将道:“濮州贼兵一万二千,主将尚欲迎战,今嘉祥贼兵只得三千,主将何故反要坚守?”任森道:“诸君未知其故。濮州贼兵一万二千,其气甚锐,若不先破其锐气,使他全力逼近攻围,何时得解。今嘉祥贼兵只得三千,其气甚馁,必不能与我久持。我但坚守以俟其退,退而击之,必得大胜。今日不消得性急也。”众将皆称是,遵令各处严守,拒住贼兵。
yuán lái hū yán zhuó zài jiā yàng, běn yù jiā gōng yùn chéng, zì jiē dào sòng jiāng jiào tā fáng bèi liú guǎng, bù kě qīng dòng zhī yù, biàn bù gǎn xīng bīng. zhè rì wén de xú huái shā rù shuǐ pō, pò le tóu guān, lín chōng bīng mǎ yòu bài, dà wéi hài yì, biàn jí xuān zàn hǎo sī wén hán tāo péng shāng yì, zhǐ de wéi le gōng míng jiàng lìng, fā bīng gōng yùn chéng. què yòu xīn xià nán jué, zhǐ qiǎn hán tāo péng dài lǐng sān qiān míng chū qù. nà hán tāo péng gōng yùn chéng, gōng le wǔ rì, guān jūn jiān shǒu bù chū, háo wú pián yí. hū yán zhuó jiàn liú guǎng yī biān háo wú dòng jìng, biàn jiào xuān zàn hǎo sī wén shǒu jiā xiáng, zì jǐ lǐng bīng yī wàn, qù jiē yìng hán tāo péng. shéi zhī nà yǎn zhōu de liú guǎng, zì wén xú huái gōng liáng shān, yòu dé xú róng fū zhuǎn zhì qiān zhì jiā yáng zhī xìn, biàn jiào gǒu huán rì rì chāi rén tàn tīng jiā xiáng xìn xī. zhè rì tàn dé hū yán zhuó dà duì chū jìng, liú guǎng biàn yǔ gǒu huán liú qí liú lín diǎn qǐ bīng mǎ sì wàn, jí kè qǐ shēn gōng jī jiā xiáng, yī rì jí dào chéng xià. hū yán zhuó wén bào dà jīng, jí máng zhuàn lái, yǔ liú guǎng bīng mǎ yù zhe. liú guǎng gǒu huán de bīng mǎ běn shì xùn liàn yǒu sù, hū yán zhuó bèi tā qiān zhì bēn láo, rú hé dí dé. dāng shí jiāo fēng yī zhèn, zéi bīng dà bài. liú guǎng děng sì rén lǜ zhòng fèn yǒng sī shā, zhǎn huò wú shù, dà zhǎng dé shèng gǔ huí yǎn zhōu. hán tāo péng wén bào dà jīng, máng chóu jūn huí jiù jiā xiáng. rèn sēn jiàn le, biàn qū dà duì ruì qí yǎn shā chū lái, hán tāo péng dà bài. rèn sēn huī jūn tòng shā, shā dé zéi bīng quán jūn bài fù, hán tāo péng jì lǐng bǎi shù cán qí táo huí jiā xiáng. rèn sēn shōu jí rén mǎ, réng yǔ wāng gōng rén xú qīng niáng shāng yì shǒu bèi zhī fǎ, chāi rén bào jié yú xú huái.
原来呼延灼在嘉样,本欲夹攻郓城,自接到宋江教他防备刘广,不可轻动之谕,便不敢兴兵。这日闻得徐槐杀入水泊,破了头关,林冲兵马又败,大为骇异,便集宣赞、郝思文、韩滔、彭-商议,只得违了公明将令,发兵攻郓城。却又心下难决,只遣韩滔、彭-带领三千名出去。那韩滔、彭-攻郓城,攻了五日,官军坚守不出,毫无便宜。呼延灼见刘广一边毫无动静,便教宣赞、郝思文守嘉祥,自己领兵一万,去接应韩滔、彭。谁知那兖州的刘广,自闻徐槐攻梁山,又得徐溶夫转致牵制嘉洋之信,便教苟桓日日差人探听嘉祥信息。这日探得呼延灼大队出境,刘广便与苟桓、刘麒、刘麟点起兵马四万,即刻起身攻击嘉祥,一日即到城下。呼延灼闻报大惊,即忙转来,与刘广兵马遇着。刘广、苟桓的兵马本是训练有素,呼延灼被他牵制奔劳,如何敌得。当时交锋一阵,贼兵大败。刘广等四人率众奋勇厮杀,斩获无数,大掌得胜鼓回兖州。韩滔、彭-闻报大惊,忙怞军回救嘉祥。任森见了,便驱大队锐骑掩杀出来,韩滔、彭-大败。任森挥军痛杀,杀得贼兵全军败覆,韩滔、彭记领百数残骑逃回嘉祥。任森收集人马,仍与汪恭人、徐青娘商议守备之法,差人报捷于徐槐。
xú huái wén bào dà xǐ, biàn cè zhòng lì gōng èr guān. sòng jiāng lú jùn yì tóng wú yòng fèi jìn xīn jī, xié lì shǒu bèi. xú huái bīng mǎ zài èr guān xià háo bù xiāng ràng. zì chūn lì xià, cǐ gōng bǐ shǒu, xiāng jù sì yuè yǒu yú. zhōng jiān bǐ cǐ gè yǒu xiǎo shèng xiǎo fù, xú huái zhǐ shì bù tuì. cǐ shí xú huái yǐ lù xù shōu qí zhèn fǔ jiāng jūn tiáo bō de rén mǎ, yòu dé hè ān fǔ jiē yùn de qián liáng, shì lì yù dà, biàn jiāng jūn mǎ diào zuò shí yú bō, yún pài láo yì, lún tì xiāng dài, jìng jiāng liáng shān sì miàn hé wéi.
徐槐闻报大喜,便策众力攻二关。宋江、卢俊义同吴用费尽心机,协力守备。徐槐兵马在二关下毫不相让。自春历夏,此攻彼守,相拒四月有余。中间彼此各有小胜小负,徐槐只是不退。此时徐槐已陆续收齐镇抚将军调拨的人马,又得贺安抚接运的钱粮,势力愈大,便将军马调作十余拨,匀派劳逸,轮替相代,竟将梁山四面合围。
sòng jiāng wú yòng zài wéi chéng zhōng bǎi jì shǒu yù, shí fēn jiāo jí. sòng jiāng dào:" zhè xú guān ér bīng shì yù dà, jìng yǔ wǒ yǒng yuǎn xiāng chí, zěn hǎo? cǐ kè wǒ zhài nèi bīng liáng shàng bú jiàn quē fá, dàn rì jiǔ gōng wéi bù jiě, zhōng shǔ bù miào." wú yòng dào:" bù dàn cǐ yě, tā sān sì yuè jiān hái yòng lì gōng dǎ, cǐ kè tā jìng àn bīng sì shǒu, zuò kùn wǒ men, cǐ qí yì bù kě cè. wǒ bèi tā sì miàn hé wéi, nòng dé yī rén jìn chū bù dé, wài miàn xiāo xī jìng wú cóng tàn tīng, rú hé shì hǎo?" sòng jiāng chóu jí wàn fēn, bù shàng jǐ shí, tóu fà bái le xǔ duō jīng shù. wú yòng réng jiào tóu mù lóu men qù xún sì biān de pì lù. hū yī tóu mù bǐng chēng xún zhe yī dòng, zài hòu guān wài, běi shān xià. sòng jiāng wú yòng jiē xǐ, máng wèn nèn yàng de. nà tóu mù dào:" xiǎo rén jiàn zhè shān xià bàng jí zhōng, hǎo xiàng yǒu dòng. biàn sǎo chú le zhēn jí jìn qù, guǒ rán shì dòng. xiǎo rén suí jí jìn dòng xì tàn, guǒ rán tōng wài miàn dí." wú yòng dào:" wài miàn tōng shén lù?" tóu mù dào:" zhǐ yǒu yī tiáo qí qū xiá ài xiǎo lù, zhí dào yùn hé." sòng jiāng dào:" yùn hé cùn cùn jié jié dōu yǒu bà zhá, duì àn mì má de dōu shì dōng píng zhōu yíng xùn huáng, rú hé yòng de lái bīng?" wú yòng dào:" yòng bīng suī yòng bù dé, dàn yǒu cǐ yí lù, kě yǐ tàn tīng xiāo xī, yì shì tiān cì qí biàn yě." biàn chà dài zōng chū qù, xiān wǎng dōng jīng dǎ tīng, zhuàn lái biàn wǎng tài ān xīn tài lái wú jiā xiáng pú zhōu gè chù, dōu dǎ tīng xiē xiāo xī, sù jí huí bào. dài zōng lǐng mìng, jí rì yóu hòu shān dòng tōu chū, fēi sù wǎng dōng jīng qù le.
宋江、吴用在围城中百计守御,十分焦急。宋江道:“这徐官儿兵势愈大,竟与我永远相持,怎好?此刻我寨内兵粮尚不见缺乏,但日久攻围不解,终属不妙。”吴用道:“不但此也,他三四月间还用力攻打,此刻他竟按兵四守,坐困我们,此其意不可测。我被他四面合围,弄得一人进出不得,外面消息竟无从探听,如何是好?”宋江愁急万分,不上几时,头发白了许多茎数。吴用仍教头目喽-们去寻四边的僻路。忽一头目禀称寻着一洞,在后关外,北山下。宋江、吴用皆喜,忙问恁样的。那头目道:“小人见这山下棒棘中,好象有洞。便扫除了榛棘进去,果然是洞。小人随即进洞细探,果然通外面的。”吴用道:“外面通甚路?”头目道:“只有一条崎岖狭隘小路,直到运河。”宋江道:“运河寸寸节节都有坝闸,对岸密麻的都是东平州营汛-煌,如何用得来兵?”吴用道:“用兵虽用不得,但有此一路,可以探听消息,亦是天赐其便也。”便差戴宗出去,先往东京打听,转来便往泰安、新泰、莱芜、嘉祥、濮州各处,都打听些消息,速即回报。戴宗领命,即日由后山洞偷出,飞速往东京去了。
yuán lái zhǒng shī dào zì zhēng liáo zòu kǎi huí jīng zhī hòu, tiān zǐ běn yào jiù mìng tā zhēng tǎo liáng shān. nà shí cài jīng shàng wèi zhèng fǎ, yī xīn yào tì liáng shān chū lì, biàn zòu chēng:" biān tíng zhòng dì, bù kě wú rén, réng qǐng mìng zhǒng shī dào qù zhèn shǒu." tiān zǐ jìng zhǔn qí zòu. wú yòng yě wén zhī cǐ shì, suǒ yǐ yī xiàng bù yǐ dōng jīng wèi lǜ. zì cài jīng zhèng fǎ zhī hòu, zhǒng shī dào réng chū zhèn biān guān, yīn lì bǎo zhāng shū yè kě dāng zhēng tǎo liáng shān zhī rèn. tiān zǐ zhǔn zòu, biàn zhào zhāng shū yè nèi yòng. shì gù gāo qiú fèng chà wù shì, gū ēn nì zhí, tiān zǐ biàn jiāng gāo qiú biǎn le sān jí, xuē qù tài wèi zhī zhí, biàn mìng zhāng shū yè shēng shòu tài wèi, lún yǔ shū yè yì zhēng tǎo liáng shān zhī shì, biàn mìng bīng bù xiān xíng jiǎn diǎn jūn mǎ. dài zōng yī wén cǐ xìn, jīng chū yī shēn dà hàn, jí huí tóu biàn zǒu, yě wú xiá wǎng tài ān děng chù, biàn qǔ lù jí huí liáng shān. zhèng zǒu dào dōng píng dì jiè yùn hé àn biān, hū huí tóu jiàn yī rén pái huái àn shàng, dài zōng rèn de shì gōng sūn jūn shī de xīn fù, chī le yī jīng, qiāo wèn qí gù. nà rén qiāo dá dào," gōng sūn jūn shī yǒu jǐn jí wén shū chà wǒ tóu dì, rú jīn wǒ dào le cǐ dì, wú lù kě rù, zěn hǎo?" dài zōng biàn yāo tā tóng qǔ hòu shān xiǎo dòng, dào le dà zhài.
原来种师道自征辽奏凯回京之后,天子本要就命他征讨梁山。那时蔡京尚未正法,一心要替梁山出力,便奏称:“边庭重地,不可无人,仍请命种师道去镇守。”天子竟准其奏。吴用也闻知此事,所以一向不以东京为虑。自蔡京正法之后,种师道仍出镇边关,因力保张叔夜可当征讨梁山之任。天子准奏,便召张叔夜内用。适固高俅奉差误事,辜恩溺职,天子便将高俅贬了三级,削去太尉之职,便命张叔夜升授太尉,囵与叔夜议征讨梁山之事,便命兵部先行检点军马。戴宗一闻此信,惊出一身大汗,急回头便走,也无暇往泰安等处,便取路急回梁山。正走到东平地界运河岸边,忽回头见一人徘徊岸上,戴宗认得是公孙军师的心腹,吃了一惊,悄问其故。那人悄答道,“公孙军师有紧急文书差我投递,如今我到了此地,无路可入,怎好?”戴宗便邀他同取后山小洞,到了大寨。
sòng jiāng dé wén zhāng jī cù jiāng fàng jīng lüè zhī shuō, xià dé hún bù fù tǐ, kàn zhe wú yòng dào:" zěn hǎo, zěn hǎo?" wú yòng dào:" qiě màn. shì zhì yú cǐ, yǐ wēi jí wàn fēn, xiōng zhǎng jí huài wú yì, dài xiǎo kě xiǎng yī fǎ lái." sòng jiāng zhǐ gù zì jǐ kǒu lǐ cáo dào:" kě xī cài jīng yǐ sǐ, bù rán qiú tā wò xuán zuì hǎo." wú yòng zhèng zài dī tóu chén sī, yī wén sòng jiāng cǐ yán, biàn gù sòng jiāng wēi xiào dào:" jì shī dà guī, hé qiú xiǎo zi?" sòng jiāng huǎng rán dà wù, biàn jiào xiāo ràng gǎn jǐn xiū qǐ yī fēng qiú tóng guàn de xìn lái. xiāo ràng lǐng mìng tuì qù. nà suí dài zōng tóng lái de chāi rén, biàn chéng shàng gōng sūn shèng de wén shū. sòng jiāng chāi kāi kàn shí, zhī jiàn shàng xiě zhe:
宋江得闻张嵇促将放经略之说,吓得魂不附体,看着吴用道:“怎好,怎好?”吴用道:“且慢。事至于此,已危急万分,兄长急坏无益,待小可想一法来。”宋江只顾自己口里嘈道:“可惜蔡京已死,不然求他斡旋最好。”吴用正在低头沉思,一闻宋江此言,便顾宋江微笑道:“既失大龟,盍求小子?”宋江恍然大悟,便教萧让赶紧修起一封求童贯的信来。萧让领命退去。那随戴宗同来的差人,便呈上公孙胜的文书。宋江拆开看时,只见上写着:
" yún tiān biāo shuài lǐng dà duì rén mǎ wèi gōng tài ān, xiǎo dì cè zhòng shǒu bèi, xìng wèi shū yú. yīn tàn zhī chén xī zhēn nǚ ér shāng yǐ píng fù, xī zhēn rì rì zào yǎn rén mǎ, xiǎng bù jiǔ yì biàn yào lái zī shì yǐ. xiǎo dì liǎng biān cè yìng, shēn kǒng shū shī, tè qǐng xiōng zhǎng yǔ wú jūn shī jiào zhī."
“云天彪率领大队人马未攻泰安,小弟策众守备,幸未疏虞。因探知陈希真女儿伤已平复,希真日日躁演人马,想不久亦便要来滋事矣。小弟两边策应,深恐疏失,特请兄长与吴军师教之。”
sòng jiāng jiàn le, yòu tiān yī zhòng jiāo jí. wú yòng dào:" zhè tài ān sān chéng, běn shì jǐn yào suǒ zài. wǒ cǐ lái běn yù sù tuì le zhè xú guān ér, biàn qù cè yìng nà biān, rú jīn běn zhài bīng wéi bù jiě, tài ān yòu jūn bào jǐn jí, wèi jīn zhī jì, zhǐ yǒu xiōng zhǎng qīn fù tài ān, zhù gōng sūn xiōng dì xié tóng bǎo shǒu fāng hǎo." sòng jiāng tīng bà chén yín. wú yòng dào:" tài ān sān chéng nǎi jǐn yào suǒ zài, ruò shǐ cǐ chù shū shī le, yún chén liǎng chù bīng mǎ wú zǔ wú ài, zhí dá běn zhài, wéi hài bù xiǎo. xiǎo dì yīn gōng sūn xiōng dì wèi bì zhī dé, suǒ yǐ qǐng xiōng zhǎng qián qù. zhè lǐ shān zhài, xiǎo dì tóng lú xiōng zhǎng zài cǐ xié lì bǎo shǒu, lì xiǎng yī fǎ, pò zhè xú guān ér, xiōng zhǎng wù yōu." sòng jiāng diǎn tóu yī yǔn. zhī jiàn xiāo ràng jiāng xìn gǎo chéng shàng, sòng jiāng wú yòng yī kàn, dōu chēng shén hǎo. biàn mìng xiāo ràng jí sù téng qīng, yòu mìng jí sù bàn qí huì lù. cì rì biàn mìng dài zōng dài le shū xìn huì lù, fēi sù wǎng dōng jīng qiú tóng guàn qù le. dài zōng yǐ qù, sòng jiāng yě suí jí qǐ shēn, dài le jǐ gè bàn dāng, yóu hòu shān dòng chū qù.
宋江见了,又添一重焦急。吴用道:“这泰安三城,本是紧要所在。我此来本欲速退了这徐官儿,便去策应那边,如今本寨兵围不解,泰安又军报紧急,为今之计,只有兄长亲赴泰安,助公孙兄弟协同保守方好。”宋江听罢沉吟。吴用道:“泰安三城乃紧要所在,若使此处疏失了,云陈两处兵马无阻无碍,直达本寨,为害不小。小弟因公孙兄弟未必支得,所以请兄长前去。这里山寨,小弟同卢兄长在此协力保守,力想一法,破这徐官儿,兄长勿忧。”宋江点头依允。只见萧让将信稿呈上,宋江、吴用一看,都称甚好。便命萧让即速誊清,又命即速办齐贿赂。次日便命戴宗带了书信、贿赂,飞速往东京求童贯去了。戴宗已去,宋江也随即起身,带了几个伴当,由后山洞出去。
bù shuō wú yòng yǔ lú jùn yì shǒu shān zhài, qiě shuō sòng jiāng chū le hòu shān, bù shù rì dào le tài ān. gōng sūn shèng děng yíng rù chéng zhōng, sù shuō:" yún yāo biāo quán duì zài qín fēng shān xià gōng dǎ, yǐ yǒu wǔ shí yú rì, shí fēn lì hài. dì děng bǎi jì shǒu yù, xìng wèi shī shǒu. xiàn zài tàn dé chén xī zhēn bīng mǎ yǐ qǐ, xiǎo dì yǐ jí jiào huā róng gǎn jǐn bèi yù. dàn rú cǐ liǎng lù shòu dí, rú hé shì hǎo?" sòng jiāng dào:" wú jūn shī chóu huà cǐ chù, sān chéng lián luò hū yìng, sì miàn xiǎn yào, gè shè zhòng bīng, běn shì jǐn shàn zhī fǎ. jīn rì pǒ nài shān zhài bèi xú guān ér suǒ kùn, yǐ zhì rú cǐ jǐn cù. wèi jīn zhī jì, zhǐ yǒu gè chù yán shǒu, liàng cǐ dì jǐn yún chén èr rén zhī lì, wèi bì yī shí bá dé. wǒ dàn qiú bǎo shǒu dé dìng, tǒng qí shān zhài wéi jiě zhī hòu, zài dìng jì yì." gōng sūn shèng chēng shì, biàn yī miàn chuán zhī xīn tài huā róng lái wú zhū wǔ, zhè lǐ qǐng sòng jiāng tóng wǎng qín fēng shān dū shǒu. hū bào guān bīng yǐ jǐn xíng tuì qù. sòng jiāng gōng sūn shèng dōu dà wéi chà yì, qīn fù qín fēng shān qù, chāi rén zài qù tàn kàn, guǒ rán qù yuǎn le. sòng jiāng bù jiě qí gù, yòu bù gǎn zhuī jī, zhǐ de dū lìng jiā xiū zhài zhà, xùn liàn bīng dīng. hū bào chén xī zhēn chà shàng jiàng lǐng bīng yī wàn, zhí bèn xīn tài, huā róng zài wàng měng shān xié lì dǔ shǒu, wén de hòu miàn hái yǒu guān bīng, xī zhēn fù nǚ qīn zì yào lái, wèi cǐ tè lái qǐng lìng. sòng jiāng dà yōu, xiān chāi rén qù jiào huā róng qiě zì yán shǒu. zhè lǐ rì rì qù tàn tiān biāo bīng mǎ, guǒ rán jǐn xíng guī zhèn le, sòng jiāng fāng wěi gōng sūn shèng dū zhòng bǎo shǒu tài ān qín fēng, zì jǐ lǐng lǔ dá wǔ sōng bìng tài ān bīng wǔ qiān míng, xīng yè zǎn chéng gǎn dào xīn tài, zhí qū wàng měng shān, zhī jiàn huā róng yuǎn yuǎn yíng lái, bìng wú guān jūn. sòng jiāng jiàn le huā róng, biàn wèn dào:" guān jūn hé zài?" huā róng dào:" lián rì gōng wàng měng shān, zuó rì xiǎo dì hái yǔ luán tíng yù sī shā yī zhèn. shōu bīng hòu, sān gēng shí fēn, tā yíng lǐ shàng shì huǒ guāng zhú tiān, jiàn jiàn miè. jí lí míng hòu, tàn dé jǐn shèng kōng zhài, suǒ yǒu rén mǎ yī qí dùn qù." sòng jiāng dà nù, biàn chuán lìng zhuī jī. huā róng máng jiàn dào:" wǒ men jīn rì zhǐ qiú méi shì bà le. zhuī shǎng qù, wàn yī zhōng qí jiān jì, huǐ bù kě jí." sòng jiāng zhǐ de yī yán. lǐng jūn mǎ jìn le xīn tài chéng, zhù le shí yú rì, hū bào yún tiān biāo gōng lái wú jǐn jí. sòng jiāng máng lìng huā róng jǐn shǒu xīn tài, zì jǐ lǐng bīng wǎng jiù lái wú. jí dào lái wú, shuō yě bù xìn, jìng yòu shì xīn tài de lǎo xì fǎ. sòng jiāng nù jí, lǐng bīng zhuī qù, guǒ rán zhōng fú, dà bài ér guī. tiān biāo yě bù zhuī zhuǎn, zhǐ gù lǐng bīng tuì qù le.
不说吴用与卢俊义守山寨,且说宋江出了后山,不数日到了泰安。公孙胜等迎入城中,诉说:“云夭彪全队在秦封山下攻打,已有五十余日,十分利害。弟等百计守御,幸未失守。现在探得陈希真兵马已起,小弟已急教花荣赶紧备御。但如此两路受敌,如何是好?”宋江道:“吴军师筹画此处,三城联络呼应,四面险要,各设重兵,本是尽善之法。今日叵耐山寨被徐官儿所困,以致如此紧促。为今之计,只有各处严守,谅此地尽云陈二人之力,未必一时拔得。我但求保守得定,统俟山寨围解之后,再定计议。”公孙胜称是,便一面传知新泰花荣、莱芜朱武,这里请宋江同往秦封山督守。忽报官兵已尽行退去。宋江、公孙胜都大为诧异,亲赴秦封山去,差人再去探看,果然去远了。宋江不解其故,又不敢追击,只得督令加修寨栅,训练兵丁。忽报陈希真差上将领兵一万,直奔新泰,花荣在望蒙山协力堵守,闻得后面还有官兵,希真父女亲自要来,为此特来请令。宋江大忧,先差人去教花荣且自严守。这里日日去探天彪兵马,果然尽行归镇了,宋江方委公孙胜督众保守泰安、秦封,自己领鲁达、武松并泰安兵五千名,星夜趱程赶到新泰,直趋望蒙山,只见花荣远远迎来,并无官军。宋江见了花荣,便问道:“官军何在?”花荣道:“连日攻望蒙山,昨日小弟还与栾廷玉厮杀一阵。收兵后,三更时分,他营里尚是火光烛天,渐渐-灭。及黎明后,探得尽剩空寨,所有人马一齐遁去。”宋江大怒,便传令追击。花荣忙谏道:“我们今日只求没事罢了。追上去,万一中其奸计,悔不可及。”宋江只得依言。领军马进了新泰城,住了十余日,忽报云天彪攻莱芜紧急。宋江忙令花荣紧守新泰,自己领兵往救莱芜。及到莱芜,说也不信,竟又是新泰的老戏法。宋江怒极,领兵追去,果然中伏,大败而归。天彪也不追转,只顾领兵退去了。
kàn guān, nǐ dào zhè shì hé gù? yuán lái tiān biāo qǐ chū gōng tài ān shí, běn xiǎng yī gǔ ér xià, bù liào zéi rén shǒu yù dé fǎ, gōng le yī yuè yǒu yú, zhǐ shì bù dòng. tiān biāo biàn qiǎn rén yǔ xī zhēn shāng yì. xī zhēn xiǎng zéi rén sān chéng lián luò, sì miàn xiǎn yào, yī shí běn nán cù bá. wèi jīn zhī jì, bù rú yòng chūn qiū wǔ zǐ xū pí chǔ zhī fǎ, gè jiāng bīng mǎ pài yún, lún tì gōng jī, lìng qí wú yī rì zhī ān. yòu bù zé dōng nán xī běi, suí chù gōng jī, lìng qí máng rán bù zhī wǒ suǒ tú zhě zài hé chǔ. dài qí pí fá yàn dài, rán hòu tū yòng dà jūn, bìng lì jìn jiǎo yí lù, bì děi dà shèng. dāng shí xiǎng tíng dāng le, biàn xiū shū dá bào tiān biāo. tiān biāo dà xǐ, biàn yī jì shī xíng. sòng jiāng dà shòu qí kùn, bàn nián zhī jiān, bèn mìng jiǔ cì. míng zhī tiān biāo xī zhēn yòng jì kùn tā, yì jiào zuò wú kě rú hé, zhǐ de hèn hèn ér yǐ. hòu shì àn xià màn biǎo.
看官,你道这是何故?原来天彪起初攻泰安时,本想一鼓而下,不料贼人守御得法,攻了一月有余,只是不动。天彪便遣人与希真商议。希真想贼人三城联络,四面险要,一时本难猝拔。为今之计,不如用春秋伍子胥疲楚之法,各将兵马派匀,轮替攻击,令其无一日之安。又不择东南西北,随处攻击,令其茫然不知我所图者在何处。待其疲乏厌怠,然后突用大军,并力进剿一路,必得大胜。当时想停当了,便修书答报天彪。天彪大喜,便依计施行。宋江大受其困,半年之间,奔命九次。明知天彪、希真用计困他,亦叫做无可如何,只得恨恨而已。后事按下慢表。
qiě shuō xú huái wéi liáng shān, zì èr yuè zhì liù yuè, wéi dé liáng shān shí fēn wēi jí, yòu jiē dào zhāng jī zhòng shū xìn, yán bù jiǔ biàn yǒu tiān bīng zhēng tǎo, quàn qí shǒu dài tiān bīng, wàn wù shū yú. xú huái dé xìn dà xǐ, zhòng jiāng jiē xǐ. xú huái chuán yù gè yíng, yán jìn shǒu bèi, jìng hòu tiān bīng. bù liào zì liù yuè zhì bā yuè, rì rì pàn wàng tiān bīng, zhǐ shì bù lái, xú huái dà yí zhè yī shì, bù zhī wèi hé zhù nì qì shùn, zhēn jiào zuò wú qiǎo fēi shū. yǒu fèn jiào: qún dào cán hún gǒu xù, liú xū yíng guàn zhī zhū zhēn xiān dà yuàn jiàn chéng, zhōng zhe jīng zhōng zhī wàng. bì jìng tiān bīng bú dào shì shèn yuán gù, qiě tīng xià huí fēn jiě.
且说徐槐围梁山,自二月至六月,围得梁山十分危急,又接到张嵇仲书信,言不久便有天兵征讨,劝其守待天兵,万勿疏虞。徐槐得信大喜,众将皆喜。徐槐传谕各营,严禁守备,静候天兵。不料自六月至八月,日日盼望天兵,只是不来,徐槐大疑这一事,不知为何助逆弃顺,真叫做无巧非书。有分教:群盗残魂苟续,留须盈贯之诛;真仙大愿渐成,终着精忠之望。毕竟天兵不到是甚缘故,且听下回分解。