strong è yín fù zǔ dǎng shōu guān xián xiàn lìng chéng xīn sù miào strong
恶淫妇阻挡收棺 贤县令诚心宿庙
què shuō zhōu shì yī fān huà, yù xiǎng dí gōng bù yòng yín qiān rù kǒu, dí gōng nǎ lǐ néng xíng, dào:" běn xiàn yàn bù chū shāng hén, lǐ hé rèn zuì, qǐ yǒu yǐ rén mìng wèi ér xì, fǎn xiǎng yǎn guò zhī lǐ! zhèng miàn yīn miàn, jì shì wú shāng, xū jiāng nèi bù yàn bì, fāng néng wán shì." dāng shí yě bù róng zhōu shì zài shuō, mìng wǔ zuò zhào lì zài yàn. zhòng rén zhī jiàn xiān yòng rè shuǐ, yóu kǒu zhōng guàn jìn, qīng qīng cóng xiōng kǒu róu le liǎng xià, fù yòu cóng kǒu nèi tǔ chū liǎng sān cì, yǐ hòu qǔ chū yī gēn xì yín qiān zǐ, yuē yǒu bā cùn shàng xià, yóu hóu zhōng chuān rù jìn qù, tíng le yī huì, qǐng dí gōng qǐ qiān.
却说周氏一番话,欲想狄公不用银签入口,狄公哪里能行,道:“本县验不出伤痕,理合认罪,岂有以人命为儿戏,反想掩过之理!正面阴面,既是无伤,须将内部验毕,方能完事。”当时也不容周氏再说,命仵作照例再验。众人只见先用热水,由口中灌进,轻轻从胸口揉了两下,复又从口内吐出两三次,以后取出一根细银签子,约有八寸上下,由喉中穿入进去,停了一会,请狄公起签。
dí gōng dào le shī shēn qián miàn, jiàn nà wǔ zuò jiāng qiān zǐ bá chū, yī rán yán sè bù biàn, xiàng zhe dí gōng dào:" zhè shì shí lìng rén qí guài, suǒ yǒu shāng hén zhì mìng de suǒ zài, zhè yàng yàn guò, yě gāi xiàn chū. xiàn zài méi yǒu shāng hén, xiǎo rén bù gǎn chéng rèn zhè shì, qǐng tài yé xiān xíng biāo fēng, zài qǐng lín fēng xiāng yàn, huò lìng chà lǎo nián wǔ zuò qián lái fù yàn." dí gōng dào le cǐ shí, yě bù miǎn zháo jí, shuō dào:" běn xiàn cǐ jǔ, suī jué mèng làng, nài yīn hé sǐ zhě qián lái xiǎn líng? fāng cái nà liǎng yǎn jǐn bì, jí shì zán zhèng. ruò bú shì móu shā hán yuān, yān néng rú cǐ líng yàn?" dāng jí xiàng zhōu shì shuō dào:" cǐ shí jì wú shāng hén, zhǐ de yī lì shēn xiáng, zì háng qíng zuì. dàn sǐ zhě yǐ jīng shòu kǔ, bù néng zài pāo shī lù gǔ, qì zài cǐ jiān, xiān xíng jiāng tā shōu guān biāo fēng zàn dùn biàn liǎo."
狄公到了尸身前面,见那仵作将签子拔出,依然颜色不变,向着狄公道:“这事实令人奇怪,所有伤痕致命的所在,这样验过,也该现出。现在没有伤痕,小人不敢承任这事,请太爷先行标封,再请邻封相验,或另差老年仵作前来复验。”狄公到了此时,也不免着急,说道:“本县此举,虽觉孟浪,奈因何死者前来显灵?方才那两眼紧闭,即是咱证。若不是谋杀含冤,焉能如此灵验?”当即向周氏说道:“此时既无伤痕,只得依例申详,自行情罪。但死者已经受苦,不能再抛尸露骨,弃在此间,先行将他收棺标封暂盾便了。”
zhōu shì bù děng tā shuō wán, zǎo jiāng yuán liàn de nà kǒu guān mù, dǎ dé fēn sàn, kū dào:" xiān qián shuō shì bìng sǐ, nǐ zhè gǒu guān dìng yào kāi yàn, xiàn zài méi yǒu shāng hén, yòu xiǎng shōu liàn, zuò guān jiù zhè yàng zuò de me? wǒ děng suī shì bǎi xìng, wèi fàn fǎ zǒng bù néng zhè wú gū kǎo dǎ. zuó rì yòng xíng bī gòng, jīn yòu cǎo guǎn rén mìng, zhè shì rú hé xíng dé? jì rán kāi guān, jiù bù néng zài liàn, wǒ děng bǎi xìng yě bù néng zhè yàng qī wǎng, yī rì zhè àn bù jié, yī rì bù néng shōu guān. yàn bù chū shāng lái, pàn dé nà wǔ rǔ guān zhǎng de zuì míng, tóng nǐ pàn le zhè mìng." shuō zhe jiù zǒu shàng lái jiū zhe dí gōng sā pō. táng shì jiàn xí fù rú cǐ, yě jiù jiē zhe qián lái, liǎng rén bìng zài yī chù, nào mà bù zhǐ. dí gōng dào le cǐ shí, yě zhǐ de tīng tā chán rǎo.
周氏不等他说完,早将原殓的那口棺木,打得纷散,哭道:“先前说是病死,你这狗官定要开验,现在没有伤痕,又想收殓,做官就这样做的么?我等虽是百姓,未犯法总不能这无辜拷打。昨日用刑逼供,今又草管人命,这事如何行得?既然开棺,就不能再殓,我等百姓也不能这样欺罔,一日这案不结,一日不能收棺。验不出伤来,拚得那侮辱官长的罪名,同你拚了这命。”说着就走上来揪着狄公撒泼。唐氏见媳妇如此,也就接着前来,两人并在一处,闹骂不止。狄公到了此时,也只得听她缠扰。
suǒ yǒu nèi xiē xián rén, jiàn dí gōng zài cǐ shòu jiǒng, zhī tā shì gè hǎo guān, jiē shàng lái xiàng zhōu shì shuō dào:" nǐ zhè fù rén, yě tài bù míng bái, nǐ zhàng fū yǐ shòu le zhè xǐ shuā de kǔ chǔ, cǐ shí zài bù shōu liàn, nán dào jiù tīng tā bào lù? tài yé jì yǔn nǐ shēn xiáng qǐng zuì, liàng yě bú shì huǎng nǐ. qiě zhè shì shuí rén bù zhī, yù xiǎng zhē yǎn, yě bù néng xíng. wǒ kàn nǐ zài cǐ hú nào, yě shì wú yòng, bù rú jiāng shī shēn xiān liàn qǐ lái, suí tā yī tóng jìn chéng, dào yá mén hòu xìn, fāng shì zhèng lǐ." zhōu shì jiàn zhòng rén yì kǒu tóng cí, xīn xiǎng wǒ bù guò zhè yàng yī nào, zǔ tā xià cì zài yàn, nán de tā shōu guān, suí hòu yě kě wú shì le. zhōu shì shuō dào:" fēi shì wǒ lìng zhàng fū shòu kǔ, nài zhè gǒu guān wú gū xún xì, jì shì tā zì xíng shǒu gào, wǒ jiù zài tā yá mén zuò shǒu biàn liǎo. cǐ kè suī rán rù liàn, nà shí bù kěn rèn zuì, mò guài wǒ hōng nào gōng táng." shuō zhe fàng shǒu xià lái, ràng zhòng rén bù zhì. wú nài nà kǒu jiù guān, yǐ wèi tā dǎ sàn, zhǐ de gǎn lìng chāi yì bēn dào huáng huá zhèn shàng, mǎi le yī kǒu báo guān, xià wǎn shí jié, fāng cái tái lái. dāng jí cǎo cǎo liàn bì, dùn zài yuán chǔ, biāo le cún jì, rán hòu dài lǐng rén zhòng, xiàng huáng huá zhèn ér lái, jiù zài qián cì nà gè kè diàn zhù xià. táng shì xiān xíng shì huí, zhōu shì réng rán guǎn yā. gè shì fēn fù yǐ bì, yǐ shì shàng dēng duō shí.
所有那些闲人,见狄公在此受窘,知他是个好官,皆上来向周氏说道:“你这妇人,也太不明白,你丈夫已受了这洗刷的苦楚,此时再不收殓,难道就听他暴露?太爷既允你申详请罪,谅也不是谎你。且这事谁人不知,欲想遮掩,也不能行。我看你在此胡闹,也是无用,不如将尸身先殓起来,随他一同进城,到衙门候信,方是正理。”周氏见众人异口同词,心想我不过这样一闹,阻他下次再验,难得他收棺,随后也可无事了。周氏说道:“非是我令丈夫受苦,奈这狗官无辜寻隙,既是他自行首告,我就在他衙门坐守便了。此刻虽然入殓,那时不肯认罪,莫怪我哄闹公堂。”说着放手下来,让众人布置。无奈那口旧棺,已为她打散,只得赶令差役奔到皇华镇上,买了一口薄棺,下晚时节,方才抬来。当即草草殓毕,盾在原处,标了存记,然后带领人众,向皇华镇而来,就在前次那个客店住下。唐氏先行释回,周氏仍然管押。各事吩咐已毕,已是上灯多时。
dí gōng jiàn zhòng rén sàn hòu, xīn xià shí shì yí lǜ, zhī jiàn hóng liàng yóu wài miàn jìn lái, xiàng zhe dí gōng dào:" xiǎo rén fèng mìng fǎng zhā nà gè hòu shēng, xìng chén míng ruì péng, jiù zài zhè zhèn shàng kāi shè diàn pù, yīn yǔ bì shùn shēng qián lín shè, gù tā sǐ hòu bù miǎn kě xī. zhì yú àn qíng, yě wèi bì zhī dào, dàn zhī zhōu shì yú bì shùn zài rì, shí cháng zài jiē qián xī xiào shū fēi fù rén dào lǐ, bì shùn suī jīng guǎn shù jǐ cì, zhǐ shì chǎo nào bù xiū, zhì tā sǐ hòu, fǎn zhōng rì bù chū dà mén. shèn zhì lián wài rén jù bù kěn jiàn. jiù cǐ yī duān, suǒ yǐ lìng rén yí huò. cǐ shí jì yàn wú shí zhèng, zhè shì rú hé chǔ zhì? yǐ sǐ zhě kàn lái, bì shì yuān yì wú yí, ruò lùn wú shāng, yòu bù hǎo yán xíng kǎo wèn, tài yé hái yào shè fǎ. ér qiě nà liù lǐ dūn zhī àn, yǐ yǒu bàn yuè, qiáo tài mǎ róng, jù wèi fǎng dé xiōng shǒu. jiē lián liǎng àn, jiē shì píng kōng ér qǐ, yī shí hé néng liǎo jié. dà yé suī bú shì yǐ gōng míng wéi zhòng, dàn shì rén mìng guān tiān, yě yào dǎ diǎn dǎ diǎn"
狄公见众人散后,心下实是疑虑,只见洪亮由外面进来,向着狄公道:“小人奉命访查那个后生,姓陈名瑞朋,就在这镇上开设店铺,因与毕顺生前邻舍,故他死后不免可惜。至于案情,也未必知道,但知周氏于毕顺在日,时常在街前嬉笑、殊非妇人道理,毕顺虽经管束几次,只是吵闹不休,至他死后,反终日不出大门。甚至连外人俱不肯见。就此一端,所以令人疑惑。此时既验无实证,这事如何处置?以死者看来,必是冤抑无疑,若论无伤,又不好严刑拷问,太爷还要设法。而且那六里墩之案,已有半月,乔太、马荣,俱未访得凶手。接连两案,皆是平空而起,一时何能了结。大爷虽不是以功名为重,但是人命关天,也要打点打点……”
liǎng rén zhèng zài kè diàn tán lùn, hū tīng wài miàn rén shēng dǐng fèi, yī piàn kū shēng, dào le lǐ miàn, hóng liàng yí shì táng shì qián lái hú nào, zǎo tīng wài miàn hǎn dào:" nǐ wèn dí tài yé, xiàn zài zhōng jìn ne, suī shì rén mìng àn jiàn, yě bù néng zhè yàng jǐn jí, tài yé yòu bú shì bù dài nǐ shēn yuān. hǎo hǎo xiē yī xiē, shuō míng bái le, wǒ men tì nǐ huí. zěn me zhī dào jiù shì nǐ de zhàng fū?" hóng liàng zhī shì chū le bié shì, gǎn le qián lái fǎng wèn, nǎ zhī shì liù lǐ dūn bèi shā sǐ nà wú míng nán zǐ jiā shǔ qián lái hǎn yuān. hóng liàng dāng shí huí le dí gōng, fēn fù chāi rén jiāng tā dài jìn.
两人正在客店谈论,忽听外面人声鼎沸,一片哭声,到了里面,洪亮疑是唐氏前来胡闹,早听外面喊道:“你问狄太爷,现在中进呢,虽是人命案件,也不能这样紧急,太爷又不是不带你伸冤。好好歇一歇,说明白了,我们替你回。怎么知道就是你的丈夫?”洪亮知是出了别事,赶了前来访问,哪知是六里墩被杀死那无名男子家属前来喊冤。洪亮当时回了狄公,吩咐差人将他带进。
dí gōng jiàn shì gè sì shí wài de fù rén, péng tóu gòu miàn, mǎn miàn dí lèi hén, fāng zǒu jìn lái, jí dà kū bù zhǐ, guì zài dì xià, zhí hū tài yé shēn yuān. dí gōng wèn dào:" nǐ zhè rén shì hé mén shì? hé yǐ zhī dào, nà rén shì rǔ zhàng fū? cóng shí shuō lái, běn xiàn hǎo jiā chà bǔ jī." nà gè fù rén dào:" xiǎo fù rén xìng wāng, niáng jiā chóu shì, zhàng fū míng jiào wāng hóng, zhuān yǐ tuī chē wèi yè, jiā zhù zhì xià liú shuǐ gōu dì fāng, lí liù lǐ dūn xiāng gé yǒu sān sì shí lǐ. nà rì yīn lín jiā yǒu bìng, jiào wǒ zhàng fū dào qū fù bào xìn, wǎng lái yǒu bǎi lǐ zhī yáo, yào yī rì gǎn huí, shì yǐ sān gēng shí jié jiù qǐ shēn qián qù. shéi zhī dào le wǎn jiān, bú jiàn huí lái. chū shí yí huò tā yǒu le dān gē, hòu lái děng le shù rì, qū fù de rén yǐ huí lái, wèn qǐ qíng yóu, shuō jí wǒ zhàng fū wèi zēng qián qù. xiǎo fù rén tīng le zhè huà, jiù jīng yí bù dìng, zhǐ de yòu děng le shù rì, réng bù huí lái, wéi yǒu qīn zì qián qù xún zhǎo. nǎ zhī zǒu dào liù lǐ dūn dì fāng, jiàn yǒu yī kǒu guān jiù, zhāo rén rèn lǐng, xiǎo fù rén jiù qǐng rén jiāng gào shì niàn le yī biàn, nà suǒ kāi de shēn cái nián suì, yǐ jí suǒ chuān de yī shang, shì wǒ zhàng fū wāng hóng. bù zhī hé gù bèi rén shā sǐ, zhè yàng yuān wǎng, zǒng yāo qiú tài yé lǐ chǔ ne." shuō zhe zài dì xià tòng kū bù zhǐ. dí gōng tīng tā shuō de zhēn qiè, zhǐ de jiě gōng le yī fān, yǔn tā kè qī jī huò, fù yòu shǎng gěi le shí diào qián, lìng tā jiāng shī jiù lǐng qù, wāng chóu shì fāng cái tuì qù.
狄公见是个四十外的妇人,蓬头垢面,满面的泪痕,方走进来,即大哭不止,跪在地下,直呼太爷伸冤。狄公问道:“你这人是何门氏?何以知道,那人是汝丈夫?从实说来,本县好加差捕缉。”那个妇人道:“小妇人姓汪,娘家仇氏,丈夫名叫汪宏,专以推车为业,家住治下流水沟地方,离六里墩相隔有三四十里。那日因邻家有病,叫我丈夫到曲阜报信,往来有百里之遥,要一日赶回,是以三更时节就起身前去。谁知到了晚间,不见回来。初时疑惑他有了耽搁,后来等了数日,曲阜的人已回来,问起情由,说及我丈夫未曾前去。小妇人听了这话,就惊疑不定,只得又等了数日,仍不回来,惟有亲自前去寻找。哪知走到六里墩地方,见有一口棺柩,招人认领,小妇人就请人将告示念了一遍,那所开的身材年岁,以及所穿的衣裳,是我丈夫汪宏。不知何故被人杀死,这样冤枉,总要求太爷理楚呢。”说着在地下痛哭不止。狄公听她说得真切,只得解功了一番,允她刻期缉获,复又赏给了十吊钱,令她将尸柩领去,汪仇氏方才退去。
dí gōng yī rén mèn mèn bù yǐ, xiǎng dào:" wǒ dào cǐ jiān, yuán shì wéi guó wéi mín, qīng lǐ jī àn, cǐ shí jiē lián chū zhè wú tóu yí àn, bù jiāng zhè shì pàn míng, hé yǐ duì dé bǎi xìng? liù lǐ dūn nà àn, shàng yǒu méi mù, zhǐ yào qiū xìng huò dào, yī jū biàn kě qīng chǔ, wéi bì shùn zhè shì, yàn bù chū shāng lái, què shì rú hé néng liǎo jié? kàn nà zhōu shì rú cǐ xiōng è, wú lùn tā bù róng wǒ hán hu liǎo shì, jiù shì wǒ jiàn bì shùn liǎng cì xiǎn líng, yě bù néng wéi zì jǐ de gōng míng, bù dài tā zhuī wèn. wéi yǒu huí yá mò dǎo yīn guān, qiú le àn zhōng zhǐ shì, huò kě pò le zhè liǎng àn."
狄公一人闷闷不已,想道:“我到此间,原是为国为民,清理积案,此时接连出这无头疑案,不将这事判明,何以对得百姓?六里墩那案,尚有眉目,只要邱姓获到,一鞫便可清楚,惟毕顺这事,验不出伤来,却是如何能了结?看那周氏如此凶恶,无论她不容我含糊了事,就是我见毕顺两次显灵,也不能为自己的功名,不代他追问。惟有回衙默祷阴官,求了暗中指示,或可破了这两案。”
dāng shí fán nǎo le yī huì, xiǎo èr sòng jìn jiǔ fàn, miǎn qiǎng chī le xiē yǐn shí. fù yǔ hóng liàng èr rén chū qù, sī fǎng le yī cì, réng rán bú jiàn duān ní, zhǐ de hú luàn huí zhuǎn diàn zhōng, ān xiē le yī yè, cì rì yī zǎo chéng jiào huí yá. xiān rào dào liù lǐ dūn jiàn wāng chóu shì, jiāng shī jiù lǐng qù, fāng cái huí dào yá zhōng. xiān jù le zì jǐ zì chǔ de gōng shì, shēng zuò dà táng, jiāng zhōu shì dài zhì àn qián, yǔ tā shuō le yī biàn, dào:" běn xiàn xiān xíng qǐng zuì, dàn zhè àn yī rì bù míng, yī rì bù lí cǐ dì. rǔ zhàng fū jì lái gào nǐ míng zhuàng, jīn wǎn qiě dài běn xiàn chū le yīn chà, jiāng tā tí lái xún wèn míng bái, zài wèi xùn duàn."
当时烦恼了一会,小二送进酒饭,勉强吃了些饮食。复与洪亮二人出去,私访了一次,仍然不见端倪,只得胡乱回转店中,安歇了一夜,次日一早乘轿回衙。先绕道六里墩见汪仇氏,将尸柩领去,方才回到衙中。先具了自己自处的公事,升坐大堂,将周氏带至案前,与她说了一遍,道:“本县先行请罪,但这案一日不明,一日不离此地。汝丈夫既来告你明状,今晚且待本县出了阴差,将他提来询问明白,再为讯断。”
zhōu shì nǎ lǐ xiāng xìn, míng zhī tā yòng huà qī rén, shuō dào:" tài yé bù bì rú cǐ zuò zuò, jí shǐ láo shén wèn guǐ, tā jì wú shāng hén, hái gǎn zài lái duì zhì me? tài yé shì táng táng yáng guān, fǎn ér wèi guǐ suǒ suàn, qǐ bù lìng rén kě xiào! jì shì xiáng wén shàn hǎo, xiǎo fù rén zài cǐ hòu xìn biàn liǎo." dāng shí dí gōng tīng tā zhè pài jī fěng de huà tóu, míng zhī shì dāng miàn mà tā, wú nài cǐ shí bù hǎo yòng xíng chéng zhì, zhǐ de mìng yuán chà réng rán dài qù, zì jǐ tuì rù hòu táng, jù le jié lüè, jiāng nà biǎo xiě hǎo. rán hòu zhāi jiè mù yù, lìng hóng liàng xiān dào xiàn miào zhāo hū, shuō jīn wǎn qián lái sù miào, suǒ yǒu xián zá rén děng, gài xíng qū zhú chū qù. zì jǐ xíng lǐ yǐ bì, jiāng biǎo zhāng guì sòng yī biàn, zài lú nèi fén qù. mìng hóng liàng zài xià shǒu cì hou, yī rén zài zuǒ biān, jiāng xíng lǐ pù hǎo, xiān zài pú tuán shàng jìng zuò le yī huì, yuē zhì dìng gēng yǐ hòu, fù zhì shén qián dǎo gào yī fān, wú fēi wèi:" yīn yáng suī gé, sī lǐ zé tóng. guān yǒu fèng lù, shén yǒu xiāng huǒ. jì yǒu cǐ zhí, yīng wèn cǐ shì. kòu wǒ míng sī, míng míng zhǐ shì." zhè jǐ jù huà dǎo bì, fāng dào pù shàng zuò dìng, bì mù níng shén, yǐ dài guǐ shén xiǎn líng.
周氏哪里相信,明知他用话欺人,说道:“太爷不必如此做作,即使劳神问鬼,他既无伤痕,还敢再来对质么?太爷是堂堂阳官,反而为鬼所算,岂不令人可笑!既是详文缮好,小妇人在此候信便了。”当时狄公听她这派讥讽的话头,明知是当面骂他,无奈此时不好用刑惩治,只得命原差仍然带去,自己退入后堂,具了节略,将那表写好。然后斋戒沐浴,令洪亮先到县庙招呼,说今晚前来宿庙,所有闲杂人等,概行驱逐出去。自己行礼已毕,将表章跪诵一遍,在炉内焚去。命洪亮在下首伺候,一人在左边,将行李铺好,先在蒲团上静坐了一会,约至定更以后,复至神前祷告一番,无非谓:“阴阳虽隔,司理则同。官有俸禄,神有香火。既有此职,应问此事。叩我冥司,明明指示。”这几句话祷毕,方到铺上坐定,闭目凝神,以待鬼神显灵。
bù zhī dí gōng cǐ cì sù miào, jiāng zhè liǎng àn kě fǒu pò huò, qiě kàn xià huí fēn jiě.
不知狄公此次宿庙,将这两案可否破获,且看下回分解。