xiāng wáng shí sān nián, zhèng rén fá huá. wáng shǐ yóu sūn bó qǐng huá, zhèng rén zhí zhī. wáng nù, jiāng yǐ dí fá zhèng. fù chén jiàn yuē: bù kě. gǔ rén yǒu yán yuē: xiōng dì chán xì, wǔ rén bǎi lǐ. zhōu wén gōng zhī shī yuē: xiōng dì xì yú qiáng, wài yù qí wǔ. ruò shì zé xì nǎi nèi wǔ, ér suī xì bù bài qīn yě. zhèng zài tiān zǐ, xiōng dì yě. zhèng wǔ zhuāng yǒu dà xūn lì yú píng huán, wǒ zhōu zhī dōng qiān, jìn zhèng shì yī, zi tuí zhī luàn, yòu zhèng zhī yáo dìng. jīn yǐ xiǎo fèn qì zhī, shì yǐ xiǎo yuàn zhì dà dé yě, wú nǎi bù kě hū? qiě fú xiōng dì zhī yuàn bù zhēng yú tā, zhēng yú tā, lì nǎi wài yǐ. zhāng yuàn wài lì bù yì, qì qīn jí dí bù xiáng, yǐ yuàn bào dé bù rén. fū yì suǒ yǐ shēng lì yě, xiáng suǒ yǐ shì shén yě, rén suǒ yǐ bǎo mín yě. bù yì zé lì bù fù, bù xiáng zé fú bù jiàng, bù rén zé mín bù zhì. gǔ zhī míng wáng bù shī cǐ sān dé zhě, gù néng guāng yǒu tiān xià ér hé níng bǎi xìng, lìng wén bù wàng. wáng qí bù kě yǐ qì zhī. wáng bù tīng. shí qī nián, wáng jiàng dí shī yǐ fá zhèng.
襄王十三年,鄭人伐滑。王使游孫伯請滑,鄭人執之。王怒,將以狄伐鄭。富辰諫曰:「不可。古人有言曰:『兄弟讒鬩,侮人百里。』周文公之詩曰:『兄弟鬩於牆,外御其侮。』若是則鬩乃內侮,而雖鬩不敗親也。鄭在天子,兄弟也。鄭武、莊有大勛力於平、桓,我周之東遷,晉、鄭是依,子頹之亂,又鄭之繇定。今以小忿棄之,是以小怨置大德也,無乃不可乎?且夫兄弟之怨不征於他,征於他,利乃外矣。章怨外利不義,棄親即狄不祥,以怨報德不仁。夫義所以生利也,祥所以事神也,仁所以保民也。不義則利不阜,不祥則福不降,不仁則民不至。古之明王不失此三德者,故能光有天下而和寧百姓,令聞不忘。王其不可以棄之。」王不聽。十七年,王降狄師以伐鄭。
wáng dé dí rén, jiāng yǐ qí nǚ wèi hòu, fù chén jiàn yuē: bù kě. fū hūn yīn, huò fú zhī jiē yě. yóu zhī lì nèi zé fú, lì wài zé qǔ huò. jīn wáng wài lì yǐ, qí wú nǎi jiē huò hū? xī zhì chóu zhī guó yě yóu dà rèn, qǐ zēng yóu dà sì, qí xǔ shēn lǚ yóu dà jiāng, chén yóu dà jī, shì jiē néng nèi lì qīn qīn zhě yě. xī yān zhī wáng yě yóu zhòng rèn, mì xū yóu bó jí, kuài yóu shū yún, dān yóu zhèng jī, xī yóu chén guī, dèng yóu chǔ màn, luó yóu jì jī, lú yóu jīng guī, shì jiē wài lì lí qīn zhě yě.
王德狄人,將以其女為後,富辰諫曰:「不可。夫婚姻,禍福之階也。由之利內則福,利外則取禍。今王外利矣,其無乃階禍乎?昔摯、疇之國也由大任,杞、繒由大姒,齊、許、申、呂由大姜,陳由大姬,是皆能內利親親者也。昔鄢之亡也由仲任,密須由伯姞,鄶由叔妘,聃由鄭姬,息由陳媯,鄧由楚曼,羅由季姬,盧由荊媯,是皆外利離親者也。」
wáng yuē: lì hé rú ér nèi, hé rú ér wài? duì yuē: zūn guì, míng xián, yōng xūn, zhǎng lǎo, ài qīn,, lǐ xīn, qīn jiù. rán zé mín mò bù shěn gù qí xīn lì yǐ yì shàng lìng, guān bù yì fāng, ér cái bù guì jié, qiú wú bù zhì, dòng wú bù jì. bǎi xìng zhào mín, fū rén fèng lì ér guī zhū shàng, shì lì zhī nèi yě. ruò qī dé lí pàn, mín nǎi xié èr, gè yǐ lì tuì, shàng qiú bù jì, shì qí wài lì yě. fū dí wú liè yú wáng shì, zhèng bó nán yě, wáng ér bēi zhī, shì bù zūn guì yě. dí, cái láng zhī dé yě, zhèng wèi shī zhōu diǎn, wáng ér miè zhī, shì bù míng xián yě. píng huán zhuāng huì jiē shòu zhèng láo, wáng ér qì zhī, shì bù yōng xūn yě. zhèng bó jié zhī chǐ zhǎng yǐ, wáng ér ruò zhī, shì bù zhǎng lǎo yě. dí, kuí xìng yě, zhèng chū zì xuān wáng, wáng ér nüè zhī, shì bù ài qīn yě. fū lǐ, xīn bù jiān jiù, wáng yǐ dí nǚ jiān jiāng rèn, fēi lǐ qiě qì jiù yě. wáng yī jǔ ér qì qī dé, chén gù yuē lì wài yǐ. shū yǒu zhī yuē: bì yǒu rěn yě, ruò néng yǒu jì yě. wáng bù rěn xiǎo fèn ér qì zhèng, yòu dēng shū kuí yǐ jiē dí. dí, fēng shǐ cái láng yě, bù kě yān yě. wáng bù tīng.
王曰:「利何如而內,何如而外?」對曰:「尊貴,明賢,庸勛,長老,愛親,,禮新,親舊。然則民莫不審固其心力以役上令,官不易方,而財不匱竭,求無不至,動無不濟。百姓兆民,夫人奉利而歸諸上,是利之內也。若七德離判,民乃攜貳,各以利退,上求不暨,是其外利也。夫狄無列於王室,鄭伯南也,王而卑之,是不尊貴也。狄,犲狼之德也,鄭未失周典,王而蔑之,是不明賢也。平、桓、莊、惠皆受鄭勞,王而棄之,是不庸勛也。鄭伯捷之齒長矣,王而弱之,是不長老也。狄,隗姓也,鄭出自宣王,王而虐之,是不愛親也。夫禮,新不間舊,王以狄女間姜、任,非禮且棄舊也。王一舉而棄七德,臣故曰利外矣。《書》有之曰:『必有忍也,若能有濟也。』王不忍小忿而棄鄭,又登叔隗以階狄。狄,封豕犲狼也,不可猒也。」王不聽。
shí bā nián, wáng chù dí hòu. dí rén lái zhū shā tán bó. fù chén yuē: xī wú zhòu jiàn wáng, wáng fú cóng, yǐ jí cǐ nán. ruò wǒ bù chū, zhǔ qí yǐ wǒ wèi duì hū! nǎi yǐ qí shǔ sǐ zhī.
十八年,王黜狄後。狄人來誅殺譚伯。富辰曰:「昔吾驟諫王,王弗從,以及此難。若我不出,主其以我為懟乎!」乃以其屬死之。