xiāng gōng rú chǔ, jí hàn, wén kāng wáng zú, yù hái. shū zhòng zhāo bó yuē: jūn zhī lái yě, fēi wèi yī rén yě, wèi qí míng yǔ qí zhòng yě. jīn wáng sǐ, qí míng wèi gǎi, qí zhòng wèi bài, hé wèi hái? zhū dài fū jiē yù hái. zi fú huì bó yuē: bù zhī suǒ wèi, gū cóng jūn hū! shū zhòng yuē: zi zhī lái yě, fēi yù ān shēn yě, wèi guó jiā zhī lì yě, gù bù dàn qín yuǎn ér tīng yú chǔ fēi yì chǔ yě, wèi qí míng yǔ zhòng yě. fū yì rén zhě, gù qìng qí xǐ ér diào qí yōu, kuàng wèi ér fú yān? wén wèi ér wǎng, wén sàng ér hái, gǒu mǐ xìng shí sì, qí shuí dài zhī rèn sàng? wáng tài zǐ yòu zhǎng yǐ, zhí zhèng wèi gǎi, yǔ wèi xiān jūn lái, sǐ ér qù zhī, qí shuí yuē bù rú xiān jūn? jiāng wèi sàng jǔ, wén sàng ér hái, qí shuí yuē fēi wǔ yě? shì qí jūn ér rèn qí zhèng, qí shuí yóu jǐ èr? qiú shuō qí wǔ, ér jí yú qián zhī rén, qí chóu bù zī dà hū? shuō wǔ bù nuò, zhí zhèng bù èr, shuài dà chóu yǐ dàn xiǎo guó, qí shuí yún dài zhī? ruò cóng jūn ér zǒu huàn, zé bù rú wéi jūn yǐ bì nán. qiě fú jūn zǐ jì chéng ér hòu xíng, èr sān zi jì hū? yǒu yù chǔ zhī shù ér yǒu shǒu guó zhī bèi, zé kě yě ruò wèi yǒu, bù rú wǎng yě. nǎi suì xíng.
襄公如楚,及漢,聞康王卒,欲還。叔仲昭伯曰:「君之來也,非為一人也,為其名與其眾也。今王死,其名未改,其眾未敗,何為還?」諸大夫皆欲還。子服惠伯曰:「不知所為,姑從君乎!」叔仲曰:「子之來也,非欲安身也,為國家之利也,故不憚勤遠而聽於楚;非義楚也,畏其名與眾也。夫義人者,固慶其喜而吊其憂,況畏而服焉?聞畏而往,聞喪而還,苟羋姓實嗣,其誰代之任喪?王太子又長矣,執政未改,予為先君來,死而去之,其誰曰不如先君?將為喪舉,聞喪而還,其誰曰非侮也?事其君而任其政,其誰由己貳?求說其侮,而亟於前之人,其仇不滋大乎?說侮不懦,執政不貳,帥大仇以憚小國,其誰雲待之?若從君而走患,則不如違君以避難。且夫君子計成而後行,二三子計乎?有御楚之術而有守國之備,則可也;若未有,不如往也。」乃遂行。
fǎn, jí fāng chéng, wén jì wǔ zi xí biàn, gōng yù hái, chū chǔ shī yǐ fá lǔ. róng chéng bó yuē: bù kě. jūn zhī yú chén, qí wēi dà yǐ. bù néng lìng yú guó, ér shì zhū hóu, zhū hóu qí shuí nì zhī? ruò dé chǔ shī yǐ fá lǔ, lǔ jì bù wéi sù zhī qǔ biàn yě, bì yòng mìng yān, shǒu bì gù yǐ. ruò chǔ zhī kè lǔ, zhū jī bù huò yān, ér kuàng jūn hū? bǐ wú yì zhì qí tóng lèi yǐ fú dōng yí, ér dà rǎng zhū xià, jiāng tiān xià shì wáng, ér hé dé yú jūn, qí yǔ jūn yě? ruò bù kè lǔ, jūn yǐ mán yí fá zhī, ér yòu qiú rù yān, bì bù huò yǐ. bù rú yǔ zhī. sù zhī shì jūn yě, bù gǎn bù quān. zuì ér nù, xǐng ér xǐ, yōng hé shāng? jūn qí rù yě! nǎi guī.
反,及方城,聞季武子襲卞,公欲還,出楚師以伐魯。榮成伯曰:「不可。君之於臣,其威大矣。不能令於國,而恃諸侯,諸侯其誰暱之?若得楚師以伐魯,魯既不違夙之取卞也,必用命焉,守必固矣。若楚之克魯,諸姬不獲焉,而況君乎?彼無亦置其同類以服東夷,而大攘諸夏,將天下是王,而何德於君,其予君也?若不克魯,君以蠻、夷伐之,而又求入焉,必不獲矣。不如予之。夙之事君也,不敢不悛。醉而怒,醒而喜,庸何傷?君其入也!」乃歸。