strong lǐ hán líng shén xiāng dù qún mí wáng tài hé cái sè bù mí xìng strong
李涵齡神相度群迷 王太和財色不迷性
huà shuō wáng tài hé gěi lǎo dào yī xiàng miàn, lǎo dào shuō: kě shì zhí yán wú yǐn, zūn jiā kě bié jiàn guài.
話說王太和給老道一相面,老道說:「可是直言無隱,尊家可別見怪。」
wáng tài hé shuō: dào yé zhǐ guǎn shuō. lǎo dào shuō: kàn gé xià de xiàng mào, kě yǔ zhòng bù tóng, é wú zhǔ gǔ, yǎn wú shǒu jīng, shuāng méi hán sàn. zhǔ yú xiōng dì wú kào, shān gēn tā xiàn, zhǔ yú zǔ yè bù qíng, zhǔn tóu wèi tǔ xīng, zhǔ rén zhī cái kù, zuǒ wèi jǐng, yòu wèi zào, jǐng zào tài kōng, yǒu cái ér wú kù, nǐ shì yī shì bù néng cún cái. téng shé wén rù kǒu, jiāng lái bì zhǔ yú è sǐ, nǐ qī suì sàng fù, jiǔ suì sàng mǔ, shí liù suì fàn yì mǎ xīng. zhè jǐ nián zài wài miàn bēn máng láo lù, xìng xǐ nǐ hái qín jiǎn, yě méi là xià shén me, cóng cǐ zhī hòu, nǐ shì yì tiān bù rú yì tiān. zūn jiā de xiàng mào, pín dào yě jiù bù néng wǎng xià zài shuō le. wáng tài hé yī tīng lǎo dào suǒ shuō zhī huà, yǐ guò zhī shì, guǒ rán yī diǎn bù cuò, dà gài wèi lái zhī shì, yě bì yǒu zhǔn.
王太和說:「道爺只管說。」老道說:「看閣下的相貌,可與眾不同,額無主骨,眼無守睛,雙眉寒散。主於兄弟無靠,山根塌陷,主於祖業不擎,準頭為土星,主人之財庫,左為井,右為灶,井灶太空,有財而無庫,你是一世不能存財。螣蛇文入口,將來必主於餓死,你七歲喪父,九歲喪母,十六歲犯驛馬星。這幾年在外面奔忙勞碌,幸喜你還勤儉,也沒落下什麼,從此之後,你是一天不如一天。尊家的相貌,貧道也就不能往下再說了。」王太和一聽老道所說之話,已過之事,果然一點不錯,大概未來之事,也必有準。
bǎ guà jīn gěi le, jiù huí dào zhǔn tí sì, zì jǐ yī sī xiǎng: wǒ zhōng guī è sǐ, wǒ hái wǎng qián bēn shén me?
把卦金給了,就回到准提寺,自己一思想:「我終歸餓死,我還往前奔什麼?
mò rú wǒ gǎn jǐn huí jiā, bǎ qīn shì tuì le, jiào wǒ yuè fù gěi gū niáng lìng zhǎo pó jiā. wǒ shì zhè gè mìng, bié lián lèi rén jiā. xīn zhōng yuè xiǎng yuè nán guò, zhēn rú wàn bǎ gāng dāo zhā xīn yì bān, mǎi mài yě bù zuò le, gào sù hé shàng bǎ fáng jiāo le, zì jǐ tiāo zhe shū xiāng, yóu sōng jiāng fǔ wǎng huí gòu bēn. zhè tiān zǒu zài bàn lù shàng, běn lái shì wú jīng dǎ cǎi, chuí tóu sàng qì, yě jué zhe lèi le, jiù zài dà dào biān shù lín zi xiē xī xiē xī. gāng lái dào shù lín zi yī qiáo, jiàn dì xià yǒu yī gè huáng duàn zi bāo fú, zì jǐ bǎ shū tiāo fàng xià, bǎ bāo fú jiǎn qǐ lái, dǎ kāi yī kàn, lǐ miàn yǒu yī gè yìng mù xiǎo xiá zi, yǒu suǒ suǒ zhe, yǒu yī gè huáng duàn zi xiǎo kǒu dài, lǐ miàn yǒu yào shi. wáng tài hé ná yào shi bǎ suǒ kāi kāi yī kàn, xiá zi lǐ shì huáng chéng chéng, liǎng duì jīn zhuó zi, liǎng tóu chì jīn shǒu shì.
莫如我趕緊回家,把親事退了,叫我岳父給姑娘另找婆家。我是這個命,別連累人家。」心中越想越難過,真如萬把鋼刀扎心一般,買賣也不做了,告訴和尚把房交了,自己挑着書箱,由松江府往回夠奔。這天走在半路上,本來是無精打彩,垂頭喪氣,也覺着累了,就在大道邊樹林子歇息歇息。剛來到樹林子一瞧,見地下有一個黃緞子包袱,自己把書挑放下,把包袱撿起來,打開一看,裡面有一個硬木小匣子,有鎖鎖着,有一個黃緞子小口袋,裡面有鑰匙。王太和拿鑰匙把鎖開開一看,匣子裡是黃澄澄,兩對金鐲子,兩頭赤金手飾。
sòng cháo nián jiān, huáng jīn zuì guì, měi yī liǎng kě huàn bái yín wǔ shí liǎng. dà gài zhè liǎng duì zhuó yǒu bā liǎng yī duì, shǒu shì yuē yǒu wǔ liù liǎng yī tóu, dà gài kě zhí yī qiān liǎng yín zi hái duō xiē. wáng tài hé yī xiǎng: wǒ zì jǐ zhōng guī dé è sǐ, wǒ bié hài rén jiā, yào shì zhè gè dōng xī shì zhè gè běn zhǔ diū de, diū de qǐ bú yào jǐn, tǎng ruò yào shì jiā rén gěi zhǔ rén zuò shì, huò tì rén bàn shì, bǎ zhè dōng xī diū le, jiù yǒu xìng mìng zhī yōu. wǒ mò rú zài zhè lǐ děng děng, yǒu rén lái zhǎo, wǒ gěi rén jiā. xiǎng bà, bǎ zhè gè bāo fú bāo hǎo, fàng zài shū xiāng lǐ, wáng tài hé jiù zài dì xià yī zuò, děng le gōng fū bù dà, zhǐ jiàn yóu běi biān fēi yě sì gǎn lái le yī gè qí mǎ de, shì yī pǐ hēi mǎ, zǒu de shén kuài, qīn zhì qiè jìn, mǎ zhàn zhù, zhè rén fān shēn xià mǎ.
宋朝年間,黃金最貴,每一兩可換白銀五十兩。大概這兩對鐲有八兩一對,首飾約有五六兩一頭,大概可值一千兩銀子還多些。王太和一想:「我自己終歸得餓死,我別害人家,要是這個東西是這個本主丟的,丟的起不要緊,倘若要是家人給主人做事,或替人辦事,把這東西丟了,就有性命之憂。我莫如在這裡等等,有人來找,我給人家。」想罷,把這個包袱包好,放在書箱裡,王太和就在地下一坐,等了工夫不大,只見由北邊飛也似趕來了一個騎馬的,是一匹黑馬,走的甚快,親至切近,馬站住,這人翻身下馬。
wáng tài hé yī kàn, zhè gè rén shì zhǎng suí de dǎ bàn, yǒu èr shí duō suì, bái jìng miàn pí, kàn zhè rén liǎn shàng yán sè dōu biàn le, jīng huáng shī sè de yàng zi, rè hàn zhí liú, xià le mǎ gǎn bēn shàng qián, chōng wáng tài hé yī bào quán, shuō: zhè wèi xiān shēng qǐng le! zài xià xìng sū jiào sū xìng, zài lín ān sū běi shān sū yuán wài jiā dāng cóng rén. jīn fèng wǒ jiā yuán wài zhī mìng, dào sōng jiāng fǔ wǒ men gū nǎi nǎi jiā, qǔ lái yī gè bāo fú, nèi zhōng shì liǎng duì jīn zhuó, liǎng tóu jīn shǒu shì. zǒu zài zhè lǐ, wǒ zhè mǎ yī yǎn chà jīng xià le qù, bǎ bāo fú yóu mǎ shàng diào xià lái, wǒ yě xià bù liǎo mǎ, hǎo róng yì bǎ mǎ lēi zhù, wǒ zhè cái huí lái zhǎo bāo fú. kě méi pèng jiàn yǒu guò lù de rén, xiān shēng nǐ lǎo rén jiā yào kàn jiàn wǒ zhè bāo fú, nǐ lǎo rén jiā dé jiù wǒ. wǒ yào bǎ zhè bāo fú diū le, wǒ jiù dé yī sǐ. nǐ lǎo rén jiā ruò jiàn jiǎn zhe, gěi le wǒ, kě jiù jiù le wǒ de mìng le, jiāng lái wǒ bì yǒu yī fēn rén xīn. wáng tài hé diǎn le diǎn tóu, dǎ kāi shū xiāng bǎ bāo fú ná chū lái, shuō: nǐ qiáo qiáo, zhè diǎn dōng xī duì shì bù duì? sū xìng yī kàn shuō: xiān shēng, nǐ zhēn shì wǒ de chóng shēng fù mǔ, jiù le wǒ de mìng le.
王太和一看,這個人是長隨的打扮,有二十多歲,白淨面皮,看這人臉上顏色都變了,驚惶失色的樣子,熱汗直流,下了馬趕奔上前,沖王太和一抱拳,說:「這位先生請了!在下姓蘇叫蘇興,在臨安蘇北山蘇員外家當從人。今奉我家員外之命,到松江府我們姑奶奶家,取來一個包袱,內中是兩對金鐲,兩頭金首飾。走在這裡,我這馬一眼岔驚下了去,把包袱由馬上掉下來,我也下不了馬,好容易把馬勒住,我這才回來找包袱。可沒碰見有過路的人,先生你老人家要看見我這包袱,你老人家得救我。我要把這包袱丟了,我就得一死。你老人家若見撿着,給了我,可就救了我的命了,將來我必有一分人心。」王太和點了點頭,打開書箱把包袱拿出來,說:「你瞧瞧,這點東西對是不對?」蘇興一看說:「先生,你真是我的重生父母,救了我的命了。
yào méi zhè gè dōng xī, wǒ zhēn de sǐ. yě jiù shì nǐ lǎo rén jiā zhè yàng hǎo rén, qiān jīn bù mèi. wèi lǐng jiào xiān shēng guì xìng ya? wáng tài hé shuō: wǒ shì shí háng xiàn xìng lóng zhuāng de rén, wǒ jiào wáng tài hé. sū xìng shuō: lǎo rén jiā hé shí dào le lín ān chéng, kě qiān wàn yào dào qīng zhú xiàng sì tiáo hú tòng, sū běi shān sū yuán wài jiā lái zhǎo wǒ, wǒ jiào sū xìng. wáng tài hé shuō: shì le bà. sū xìng shí zài xīn lǐ guò bù qù, tāo chū wǔ liǎng yín zi, shuō: xiān shēng, wǒ yě bù gǎn shuō xiè nǐ, wǒ jǐn wǒ zhè diǎn qióng xīn, gěi nǐ lǎo rén jiā mǎi yī bēi chá chī. wáng tài hé wēi rán yī xiào, shuō: nǐ hú nào, wǒ dǎ suàn yào nǐ de yín zi, wǒ jiǎn zhe nǐ zhè dōng xī, jiù bù gěi nǐ le, nǐ chèn cǐ ná zhe qù bà. sū xìng jiàn le wáng tài hé shí yì bù kěn yào, zì jǐ yě wú fǎ, biàn dào: xiān shēng, jì shì bú yào, wǒ yě bù gǎn xiāng qiáng. xiān shēng nǎ shí dào le lín ān, kě qiān wàn shǎng liǎn lái zhǎo wǒ. shuō bà, pā dì xià gěi wáng tài hé kē le yī gè tóu, jìng zì gào cí zǒu le.
要沒這個東西,我真得死。也就是你老人家這樣好人,千金不昧。未領教先生貴姓呀?」王太和說:「我是石杭縣興隆莊的人,我叫王太和。」蘇興說:「老人家何時到了臨安城,可千萬要到青竹巷四條胡同,蘇北山蘇員外家來找我,我叫蘇興。」王太和說:「是了罷。」蘇興實在心裡過不去,掏出五兩銀子,說:「先生,我也不敢說謝你,我盡我這點窮心,給你老人家買一杯茶吃。」王太和微然一笑,說:「你胡鬧,我打算要你的銀子,我撿着你這東西,就不給你了,你趁此拿着去罷。」蘇興見了王太和實意不肯要,自己也無法,便道:「先生,既是不要,我也不敢相強。先生哪時到了臨安,可千萬賞臉來找我。」說罷,趴地下給王太和磕了一個頭,竟自告辭走了。
wáng tài hé zì jǐ hái shì xīn lǐ fán xiǎng: lǎo dào suǒ shuō de qī suì sàng fù, jiǔ suì sàng mǔ, shí liù suì fàn yì mǎ xīng, zhēn de shuō sài shén xiān, wèi dào xiān zhī qí shí.
王太和自己還是心裡煩想:「老道所說的七歲喪父,九歲喪母,十六歲犯驛馬星,真的說賽神仙,未到先知其實。」
shū zhōng jiāo dài: zhè gè lǎo dào běn shì dà lù de huó shén xiān, nǎi shì wàn sōng shān yún xiá guān de zǐ xiá zhēn rén lǐ hán líng. lǎo dào xià shān, bìng bú shì xiàng miàn suàn guà wèi yào qián, suǒ wèi shì pǔ dù qún mí, jiào huà zhòng shēng, gù cǐ duàn shì rú jiàn. wáng tài hé nǎ lǐ zhī dào lǎo dào de lái lì? jīn tiān jiàn sū xìng zǒu hòu, wáng tài hé fán le bàn tiān, cái tiāo le shū xiāng wǎng qián gǎn lù. zhè tiān zhèng wǎng qián zǒu, shàng bù kào cūn, xià bù zháo diàn, tiān yǒu rì luò zhī shí, ǒu rán yún shēng xī běi, wù zhǎng dōng nán, kuáng fēng bào yǔ xià qǐ lái le. wáng tài hé xiǎng yào zhǎo gè dì fāng bì bì yǔ, jiàn yǎn qián yī zuò pò miào, yòu méi yǒu hé shàng lǎo dào, qiáng jù dōu tān le, zhōng yǒu dà diàn sān jiān, shàng kě bì yǔ. wáng tài hé gǎn dào qiè jìn, gāng yào jìn dà diàn, yī qiáo dà diàn lǐ yǒu yī wèi shí qī bā suì de gū niáng, zhǎng dé shí fēn měi mào, zhèng zài dà diàn lǐ bì yǔ ne. wáng tài hé yī qiáo yī lèng, zì jǐ yī xiǎng, nán nǚ shòu shòu bù qīn, suī rán shì sì yě wú rén, wǒ yān néng bù bì xián yí, huài rén míng jié? wǒ mò ruò jiù zài wài miàn kuò xià bì bì yǔ bà. xiǎng bà, wáng tài hé jiù zài dà diàn yǐ wài kuò yán xià yī dūn, bìng bù yǔ nà nǚ zǐ shuō huà.
書中交代:這個老道本是大路的活神仙,乃是萬松山雲霞觀的紫霞真人李涵齡。老道下山,並不是相面算卦為要錢,所為是普渡群迷,教化眾生,故此斷事如見。王太和哪裡知道老道的來歷?今天見蘇興走後,王太和煩了半天,才挑了書箱往前趕路。這天正往前走,上不靠村,下不着店,天有日落之時,偶然雲生西北,霧長東南,狂風暴雨下起來了。王太和想要找個地方避避雨,見眼前一座破廟,又沒有和尚老道,牆俱都坍了,中有大殿三間,尚可避雨。王太和趕到切近,剛要進大殿,一瞧大殿裡有一位十七八歲的姑娘,長得十分美貌,正在大殿裡避雨呢。王太和一瞧一愣,自己一想,「男女授受不親,雖然是四野無人,我焉能不避嫌疑,壞人名節?我莫若就在外面廓下避避雨罷。」想罷,王太和就在大殿以外廓檐下一蹲,並不與那女子說話。
yān xiǎng dào yǔ yuè xià yuè dà, zhí xià dào tiān yǒu wǔ gēng fāng zhù, píng dì shù chǐ shēn de shuǐ, xìng xǐ shān dào shuǐ xià qù de kuài, tiān liàng shuǐ dōu liú méi le. wáng tài hé tiǎo qǐ shū xiāng jiù yào zǒu, nà nǚ zǐ kě shuō le huà, shuō: zhè wèi jūn zǐ zūn xìng? wáng tài hé shuō: wǒ xìng wáng. nà nǚ zǐ shuō: zūn jiā nǎi shì yī wèi hǎo rén, nú jiā xìng mǎ, jiào mǎ yù róng. jiù zài zhè qián miàn mǎ jiā zhuāng zhù jiā, wàng qiú zūn jià xié dài wǒ jǐ bù. wáng tài hé shuō: nà yǒu hé fáng. lì kè sòng zhe gū niáng lái dào mǎ jiā zhuāng. zhè wèi gū niáng jiā yǒu fù mǔ, yǒu gē ge, gū niáng yuán běn zài tā jiù yǒng jiā zhù zhe, gēn jiù mǔ bàn le jǐ jù zuǐ, gū niáng dǔ qì huí jiā, zǒu dào bàn lù, yù zhe yǔ le. wáng tài hé bǎ gū niáng sòng dào mén shǒu, zì jǐ yào zǒu, gū niáng dào jiā gēn fù mǔ gē ge yī tí, zài miào lǐ bì yǔ, yù jiàn wáng tài hé zěn me shì hǎo rén, lián dà diàn dōu méi jìn lái, bìng wèi dá huà, jīn tiān sòng dào jiā lái, bǎ zhè huà yī shuō, gū niáng de fù mǔ zhuī chū lái, bǎ wáng tài hé ràng dào wū zhōng, zhì jiǔ kuǎn dài, yī jiā lǎo xiǎo shèn shì gǎn jī. gū niáng de fù qīn shuō: zūn jiā guì xìng? shì nǎ lǐ rén? zuó tiān xiǎo nǚ yuán běn zài tā jiù jiù jiā zhù zhe, yīn wèi bàn yī liǎng jù zuǐ, gū niáng yě tài rèn xìng, tā jiù mǔ yě bù gāi jiào tā yī gè rén huí lái. piān qiǎo gǎn shàng xià yǔ, zài miào lǐ bì yǔ, xìng kuī yù jiàn zūn jià, nǎi shì zhèng zhí jūn zǐ. zhè yào yù jiàn dǎi rén, nà hái liǎo de?
焉想到雨越下越大,直下到天有五更方住,平地數尺深的水,幸喜山道水下去的快,天亮水都流沒了。王太和挑起書箱就要走,那女子可說了話,說:「這位君子尊姓?」王太和說:「我姓王。」那女子說:「尊家乃是一位好人,奴家姓馬,叫馬玉榮。就在這前面馬家莊住家,望求尊駕攜帶我幾步。」王太和說:「那有何妨。」立刻送着姑娘來到馬家莊。這位姑娘家有父母,有哥哥,姑娘原本在她舅勇家住着,跟舅母拌了幾句嘴,姑娘賭氣回家,走到半路,遇着雨了。王太和把姑娘送到門首,自己要走,姑娘到家跟父母哥哥一提,在廟裡避雨,遇見王太和怎麼是好人,連大殿都沒進來,並未答話,今天送到家來,把這話一說,姑娘的父母追出來,把王太和讓到屋中,置酒款待,一家老小甚是感激。姑娘的父親說:「尊家貴姓?是哪裡人?昨天小女原本在她舅舅家住着,因為拌一兩句嘴,姑娘也太任性,她舅母也不該叫她一個人回來。偏巧趕上下雨,在廟裡避雨,幸虧遇見尊駕,乃是正直君子。這要遇見歹人,那還了得?」
wáng tài hé shuō: wǒ xìng yù, jiào wáng tài hé, yuán běn shì xìng lóng zhuāng de rén. wǎng hòu gū niáng bié jiào tā yī gè rén zǒu lù, zǒng yào yǒu rén gēn zhe cái hǎo. mǎ lǎo zhàng shuō: shì shì, wáng xiān shēng kě yǐ zài wǒ jiā duō wǎng jǐ tiān bà. wáng tài hé shuō: wǒ hái yǒu shì. lì kè gào cí, gū niáng de fù mǔ qiān ēn wàn xiè sòng chū lái, wáng tài hé zhè cái shùn dà lù wǎng huí zǒu. zhè tiān dào le zì jǐ jiā zhōng, tā zhè jǐ jiān pò fáng zi, yǒu běn cūn yī gè kǔ rén zhù zhe ne, wáng tài hé dào jiā, zì rán hái dé ràng tā zhù. wáng tài hé bǎ shū xiāng fàng xià, zì jǐ shén wèi qī cǎn, chī le diǎn dōng xī, ān xiē shuì jué. cì rì qīn shēn dào hán yuán wài jiā qù tuì hūn, hán yuán wài zài tā nián yòu de shí jié, bǎ nǚ ér gěi tā, nà shí wáng jiā hái yǒu qián ne. zì cóng tā fù mǔ yī sǐ, yī nián bù rú yī nián, hòu lái tīng shuō wáng tài hé chū le wài le, hán yuán wài jiā lǐ yǒu jǐ qǐng dì, yě suàn shì xiāng xià cái zhǔ, yě bù néng bǎ nǚ ér lìng pìn le, jiù dé děng tā. gū niáng gēn wáng tài hé tóng gēng, piān qiǎo gū niáng xīn zhòng, zì jǐ xiǎng zhe mìng bù hǎo, jiāng lái dào pó jiā yě de shòu kǔ, rì jī yuè lèi, yī yōu chóu bǎ liǎng zhī yǎn jīng jí xiā le, shuāng mù shī míng, wáng tài hé hái bù zhī dào ne.
王太和說:「我姓玉,叫王太和,原本是興隆莊的人。往後姑娘別叫她一個人走路,總要有人跟着才好。」馬老丈說:「是是,王先生可以在我家多往幾天罷。」王太和說:「我還有事。」立刻告辭,姑娘的父母千恩萬謝送出來,王太和這才順大路往回走。這天到了自己家中,他這幾間破房子,有本村一個苦人住着呢,王太和到家,自然還得讓他住。王太和把書箱放下,自己甚為悽慘,吃了點東西,安歇睡覺。次日親身到韓員外家去退婚,韓員外在他年幼的時節,把女兒給他,那時王家還有錢呢。自從他父母一死,一年不如一年,後來聽說王太和出了外了,韓員外家裡有幾頃地,也算是鄉下財主,也不能把女兒另聘了,就得等他。姑娘跟王太和同庚,偏巧姑娘心重,自己想着命不好,將來到婆家也得受苦,日積月累,一憂愁把兩隻眼睛急瞎了,雙目失明,王太和還不知道呢。
jīn tiān lái yī jiàn hán yuán wài, liǎng xià hán xuān le jǐ jù, tài hé biàn dào: wǒ dǎ suàn jiào nǐ lǎo rén jiā bǎ gū niáng lìng pìn bà, wǒ de mìng kǔ, bié lián lèi le gū niáng gēn wǒ shòu zuì. suǒ yǒu de dìng lǐ, wǒ yě bú yào le. hán yuán wài shuō: nà kě bù xíng, xiàn zài wǒ nǚ ér bǎ yǎn xiā le, nǐ dìng de shí jié, kě méi yǒu cán jí. xiàn zài wǒ yě bù néng zài gěi rén jiā, nǐ gǎn jǐn bān qǔ guò qù, nǐ zì jǐ màn màn de hùn. ruò shuō nǐ zuò gè xiǎo mǎi mài, èr sān bǎi yín zi wǒ gěi nǐ ná, nǐ zhǐ yào qín jiǎn, hái bù kě yǐ chī fàn me? wáng tài hé yī tīng gū niáng yǐ bǎ yǎn xiā le, zì jǐ yī xiǎng: bú shì yī jiā rén, bù jìn yī jiā mén. gāi dāng yào tǎo fàn, wǒ qián tóu zǒu, lā zhe yī gè xiā zi, zhè dào yě bù cuò. xiǎng bà, shuō: yuè fù jì shì nǐ nǚ ér bǎ yǎn xiā le, wǒ yě bù néng shuō bú yào, nǐ kě dé chéng quán wǒ, wǒ yě méi yǒu duō qián bàn shì. hán yuán wài shuō: dǎo hǎo bàn, nǐ yǒu jiào zi jiù dā rén.
今天來一見韓員外,兩下寒喧了幾句,太和便道:「我打算叫你老人家把姑娘另聘罷,我的命苦,別連累了姑娘跟我受罪。所有的定禮,我也不要了。」韓員外說:「那可不行,現在我女兒把眼瞎了,你定的時節,可沒有殘疾。現在我也不能再給人家,你趕緊搬娶過去,你自己慢慢的混。若說你做個小買賣,二三百銀子我給你拿,你只要勤儉,還不可以吃飯麼?」王太和一聽姑娘已把眼瞎了,自己一想:「不是一家人,不進一家門。該當要討飯,我前頭走,拉着一個瞎子,這倒也不錯。」想罷,說:「岳父既是你女兒把眼瞎了,我也不能說不要,你可得成全我,我也沒有多錢辦事。」韓員外說:「倒好辦,你有轎子就搭人。」
wáng tài hé zì jǐ wú fǎ, zhè yǒu jǐ shí liǎng yín zi, huí jiā zhāng luó bàn shì, dìng le jí rì, bǎ qī zǐ qǔ guò lái. tā zhè gè shí jié, yě méi yǒu qīn qī lái wǎng rén qíng, hán yuán wài dǎ suàn nǚ ér guò mén hòu, guò yī liǎng gè yuè, zài gěi wáng tài hé ná qián zuò mǎi mài. yān xiǎng dào wáng tài hé qǔ guò lái, wèi dào bàn yuè, wáng tài hé wǎn shàng shuì bù zháo, sī xiǎng zhè rì zi zěn me guò, fān lái fù qù zhēng zhuó yǎn. ǒu jiàn dì xià yǒu yī gè huǒ qiú, gǔn dào nán qiáng gēn méi le, yī lián sān tiān. wáng tài hé jiù gēn tā qī zǐ shuō dào: dì xià yǒu gè huǒ qiú, nǐ shì qiáo bù jiàn, gǔn lái gǔn qù, bù zhī shì shén me dào lǐ?
王太和自己無法,這有幾十兩銀子,回家張羅辦事,定了吉日,把妻子娶過來。他這個時節,也沒有親戚來往人情,韓員外打算女兒過門後,過一兩個月,再給王太和拿錢做買賣。焉想到王太和娶過來,未到半月,王太和晚上睡不着,思想這日子怎麼過,翻來復去睜着眼。偶見地下有一個火球,滾到南牆根沒了,一連三天。王太和就跟他妻子說道:「地下有個火球,你是瞧不見,滾來滾去,不知是什麼道理?」
hán shì shuō: xǔ shì nào cái bà. yù tài hé shuō: yě xǔ yǒu de shì. hán shì shuō: nǐ qiáo zhǔn le, ná wǒ de jīn zān chā dào nà lǐ, děng míng tiān páo kāi qiáo qiáo. wáng tài hé guǒ rán bǎ jīn zān jì shàng, cì rì yòng tiě qiāo yī páo, páo dào yǒu èr chǐ xǔ, zhǐ tīng gē dāng yī xiǎng, wáng tài hé zǐ xì yī kàn, mù dèng chī dāi. bù zhī hòu shì rú hé, qiě kàn xià huí fēn jiě.
韓氏說:「許是鬧財罷。」玉太和說:「也許有的事。」韓氏說:「你瞧准了,拿我的金簪插到那裡,等明天刨開瞧瞧。」王太和果然把金簪記上,次日用鐵鍬一刨,刨到有二尺許,只聽「咯噹」一響,王太和仔細一看,目瞪痴呆。不知後事如何,且看下回分解。